Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 255: Ly trà xanh thứ hai trăm năm mươi lăm
Cập nhật lúc: 2024-11-06 03:30:56
Lượt xem: 126
Bởi vì hôm nay có mưa, Đồng Gia Minh đề nghị không cần đẩy xe đạp đi học như mọi hôm.
Nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, Đồng Tuyết Lục khiếp sợ hỏi: “Đẩy? Ngày thường không phải hai đứa đạp xe đi học, mà là đẩy xe đi học sao?”
Vân Chi
Mặt Đồng Gia Minh lập tức đỏ bừng, khẽ gật đầu nói: “Ừ, em cò chưa chở được người khác.”
Đồng Tuyết Lục cảm thấy kỳ lạ hỏi tiếp: “Nếu đã không chở được người, thì vì sao ngày nào hai đứa cũng đẩy xe đi học? Không thấy mệt à?”
Vẻ mặt Đồng Gia Tín vô cùng tự hào: “Chút mệt mỏi ấy tính là gì, chị không biết có bao nhiêu người hâm mộ bọn em có xe đạp đâu!”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Đồng Gia Minh ở bên cạnh mặt càng đỏ hơn, hình như cũng ý thức được làm vậy có chút ham hư vinh.
Khi đi làm, Đồng Tuyết Lục còn cố ý đi vòng một chuyến, đến đồn công an hỏi về chuyện của Tiểu Cửu.
Cảnh sát Trương nói, tin tức hai người kia cung cấp vô cùng ít ỏi, không hữu dụng lắm, bọn họ chỉ biết người liên hệ với bọn họ là một người đàn ông tên là Đao Sẹo.
Trên mặt đối phương có một vết sẹo rất dài do đao chém, khoảng chừng ba mươi lăm tuổi, cảnh sát đã cho người vẽ lại chân dung, đang tìm kiếm người này khắp nơi.
Chỉ cần tìm ra được người này, chắc hẳn có thể tìm ra được thân phận của Tiểu Cửu.
Đã nhiều ngày trôi qua như vậy rồi, thế mà người nhà của Tiểu Cửu vẫn chưa tới báo án, tình huống này thật sự quá quỷ dị.
Cho dù gặp phải cha kế, mẹ kế, cũng nên báo án từ lâu rồi, hơn nữa nhìn Tiểu Cửu có vẻ rất được nuông chiều, không giống như bị ngược đãi.
Đồng Tuyết Lục cảm thấy rất khó hiểu, suy nghĩ rất lâu vẫn không thể nghĩ ra được lý do.
Một lát sau khi cô vừa đến tiệm cơm, Lưu Đông Xương đã xông về phía cô, mắt trợn trừng mày dựng ngược lên, hỏi: “Cô đã nói gì với Thanh Thanh hả?”
Đồng Tuyết Lục nhíu mày, lạnh lùng nhìn anh ta: “Tôi không hiểu lời anh nói có ý gì!”
Lưu Đông Xương trừng mắt với cô: “Cô còn muốn giảo biện, hôm qua lúc ở trong phòng bếp cô đã nói gì với Thanh Thanh hả? Chắc chắn là do cô đã nói gì với cô ấy, nếu không sao cô ấy lại thắt cổ tự sát!”
Thắt cổ tự sát?!
Nghe thấy thế, Đồng Tuyết Lục cũng bị dọa sợ: “Thanh Thanh tự sát? Bây giờ cô ấy thế nào? Có xảy ra chuyện gì không?”
Hai mắt Lưu Đông Xương tức giận sắp phun ra lửa, dường như muốn xé nát Đồng Tuyết Lục: “Cô yên tâm, Thanh Thanh không c.h.ế.t được, nhưng hôm đó cô đã nói gì với cô ấy hả? Chắc chắn cô đã nói gì đó đúng không? Nếu không sao cô ấy lại muốn chia tay với tôi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-255-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-nam-muoi-lam.html.]
Con mẹ nó, anh ta với Mạnh Thanh Thanh vừa mới ở bên nhau chưa đến ba ngày, đã bị chia tay!
Hơn nữa vì muốn chia tay với anh ta, đối phương còn tình nguyện thắt cổ tự sát!
Chuyện này đúng là vô cùng nhục nhã!
Nghe thấy Mạnh Thanh Thanh không có việc gì, lúc này Đồng Tuyết Lục mới nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng nghe thấy câu cuối cùng kia, cô lại lần nữa chấn động.
Cô còn tưởng rằng Mạnh Thanh Thanh sẽ lựa chọn nghe theo sự sắp xếp của người nhà, sau đó gả cho Lưu Đông Xương sinh con dưỡng cái, không ngờ vậy mà cô ta còn có dũng khí phản kháng!
Chuyện Mạnh Thanh Thanh thắt cổ tự sát, khả năng là vì người nhà không đồng ý việc cô ta chia tay, cho nên cô ta mới lựa chọn biện pháp cực đoan như vậy.
Có điều bây giờ xem ra, biện pháp này không phải một chút tác dụng cũng không có.
Ít nhất nhà họ Mạnh đã thỏa hiệp, đồng ý cho cô ta chia tay với Lưu Đông Xương.
Không tồi! Vô cùng không tồi!
Đúng là cô đã xem thường Mạnh Thanh Thanh rồi.
Thấy đến lúc này rồi mà Đồng Tuyết Lục vẫn còn cười được, Lưu Đông Xương tức giận trên trán nổi đầy gân xanh: “Họ Đồng kia, cô cho rằng tôi thật sự không dám làm gì cô sao?”
Đồng Tuyết Lục nhướng mày: “Giám đốc Lưu, lời này của anh là có ý gì hả? Muốn g.i.ế.c tôi, hay là muốn tìm người đánh cho tôi một trận?”
Nói xong cô quay đầu nhìn về phía Quách Vệ Bình và Đàm Tiểu Yến nói: “Hai người đều là nhân chứng, tận mắt nhìn thấy tôi bị Lưu Đông Xương uy hiếp, nếu từ hôm nay trở đi tôi gặp phải chuyện gì, đều có khả năng là do Lưu Đông Xương làm, đến lúc đó hai người nhất định phải nói đúng sự thật với đồng chí công an nhé!”
Vừa rồi hai người Quách Vệ Bình và Đàm Tiểu Yến nghe thấy tin tức Mạnh Thanh Thanh tự sát, đều khiếp sợ đến mắc trợn mắt há hốc mồm.
Bây giờ nghe thấy lời Đồng Tuyết Lục nói, lại không biết nên gật đầu hay là nên lắc đầu.
Lúc này Lưu Đông Xương mới ý thức được vừa rồi mình quá xúc động.
Anh ta hít sâu một hơi, nói: “Đồng chí Đồng, cô đừng nói hươu nói vượn, tôi chưa bao giờ nói sẽ ra tay với cô, vì tôi quá tức giận chuyện cô phá hoại tình cảm giữa tôi và đồng chí Mạnh nên mới nói vậy thôi, tôi chỉ hy vọng, cô xin lỗi tôi một câu!”
Đồng Tuyết Lục nở nụ cười mỉa mai: “Giám đốc Lưu có chứng cứ gì chứng minh tôi phá hoại tình cảm của hai người không? Nếu như không, vậy thì xin giám đốc Lưu đừng nói hươu nói vượn, hơn nữa còn phải xin lỗi tôi!”
Lưu Đông Xương hung hăng trừng mắt với Đồng Tuyết Lục: “...”