Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 248: Ly trà xanh thứ hai trăm bốn mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-05 20:48:33
Lượt xem: 261
Trên đường về nhà cô đã hỏi cậu bé, cậu bé nói mình tên là Tiểu Cửu.
Hiển nhiên đây chỉ là nhũ danh của cậu bé.
Đồng Miên Miên nghe thấy thế, trong ánh mắt lập tức chứa đầy nước mắt, đi về phía trước kéo tay Tiểu Cửu nói: “Em trai đừng sợ, sau này chị sẽ chăm sóc cho em.”
“Phụt ——”
Đồng Tuyết Lục không nhịn được bật cười thành tiếng: “Miên Miên, Tiểu Cửu cao hơn em, em nên gọi người ta là anh trai.”
Đôi mắt to tròn long lanh của Đồng Miên Miên khẽ nhấp nháy: “Nhưng Miên Miên không muốn làm em gái nữa, Miên Miên muốn làm chị.”
Nói xong cô bé nghiêng đầu hỏi Tiểu Cửu: “Tiểu Cửu, em có bằng lòng làm em trai của chị không?”
Tiểu Cửu nhìn Đồng Miên Miên, môi nhỏ khẽ mấp máy: “Em bằng lòng, chị gái.”
Đôi mắt to tròn của Đồng Miên Miên lập tức sáng lên, chạy đến ôm lấy Tiểu Cửu: “Em trai ngoan, em muốn ăn kẹo không?”
Tiểu Cửu nuốt một ngụm nước miếng, ngoan ngoãn gật đầu: “Muốn.”
Đồng Miên Miên lại lần nữa nắm tay nhỏ của cậu bé: “Đi thôi, chị dẫn em đi lấy kẹo.”
Nói xong hai đứa nhóc dắt tay nhau, nhấc đôi chân nhỏ lên đi về phòng.
Dọc đường đi hai đứa nói chuyện ríu rít không ngừng, chỉ hai người bọn họ mới có thể nghe hiểu được.
Ôi, hai đứa nhỏ vô tư này.
Hình ảnh ấy thật sự quá tốt đẹp!
Đồng Gia Tín ở bên cạnh nghe thấy Đồng Miên Miên có kẹo, nhanh chóng chạy theo sau.
Đám trẻ ồn ào chơi đùa, rất nhanh đã tiếp nhận sự tồn tại của Tiểu Cửu.
Đến tối, nhà họ Ngụy cách vách cũng biết chuyện cô mới thu lưu một đứa trẻ con.
Thẩm Uyển Dung là người rất dễ mềm lòng, sau khi nghe xong chuyện về Tiểu Cửu, hốc mắt lập tức đỏ hoe: “Sau này để thằng bé với Miên Miên qua chỗ bà, cháu cứ yên tâm làm việc.”
Đồng Tuyết Lục cảm kích nói: “Cảm ơn bà Thẩm, do cháu suy xét không chu toàn, cháu không nên đem thằng bé về nhà, bây giờ lại phải phiền toái bà.”
Thẩm Uyển Dung xua tay: “Cháu đó, đứa nhỏ này sao lại nói lời ngốc nghếch như vậy, cháu làm thế là đúng, đứa trẻ chịu khổ như vậy, ai nhìn thấy cũng không đành lòng.”
“Đáng giận nhất là bọn buôn người kia, cũng may cháu cẩn thận mới bắt được bọn họ, nếu không không biết đứa trẻ này sẽ bị bán đến nơi nào.”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục: “Đã bắt được hai kẻ buôn người rồi, cảnh sát đang truy tìm dấu vết, cháu nghĩ rất nhanh thôi người nhà thằng bé sẽ đến tìm con mình.”
Thẩm Uyển Dung gật đầu: “Cũng không biết tình hình nhà thằng bé thế nào, con bị mất tích mà không đến đồn công an báo án.”
Đồng Tuyết Lục cũng không nghĩ ra.
Ngụy Châu Châu nhìn thấy em trai xinh đẹp mới đến nhà họ Đồng, lập tức vô cùng yêu thích, hận không thể bắt đầu dọn đến nhà họ Đồng ngủ ngay từ đêm nay.
Dựa theo lời cô bé nói, nếu cô có thể dọn đến ở nhà họ Đồng, chắc chắn cô bé cũng sẽ trở nên xinh đẹp giống người nhà họ Đồng.
Người xinh đẹp nên ở cùng với người xinh đẹp.
Đương nhiên, cuối cùng cô bé vẫn không thể được như ý nguyện.
Thẩm Uyển Dung chờ cô bé vừa ngủ, đã lặng lẽ bế cô bé về nhà.
**
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-248-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-bon-muoi-tam.html.]
Nhà họ Cố.
Trong phòng khách không ai nói gì, bầu không khí như ngưng đọng lại, nặng nề đến mức khiến người ta sắp không thở nổi.
Cố Dĩ Lam ngơ ngác nhìn sàn nhà, sắc mặt tái nhợt, hai mắt vừa sưng vừa đỏ.
Lại Mộ Thanh đi tới ngồi bên cạnh cô ta, kéo tay an ủi: “Dĩ Lam, em phải cố gắng chống đỡ, bay giờ còn chưa tìm thấy Tiểu Cửu, không rõ còn sống hay đã chế, em không thể cũng ngã xuống, nếu không sao dì và dượng có thể chịu được?”
Nghe thấy lời chị ta nói, trong lòng Cố Dĩ Lam lại càng đau đớn giống như kim châm, nước mắt lại lần nữa trào ra: “Đều là lỗi tại em, là em không trông nom Tiểu Cửu...”
Gần đây chồng và cha chồng cô ta mới sửa lại án xử sai, cô ta nhận được tin tức vui mừng không chịu nổi.
Vì thế đã giao con trai cho chị Phương nấu cơm trong nhà chăm sóc, còn mình thì chạy tới nhà ga mua vé tàu, đợi đến khi cô ta quay về nhà, con trai đã biến mất!
Chị Phương nói nhân lúc chị ta nấu cơm, Tiểu Cửu đã chạy ra ngoài chơi, đợi đến khi chị ta phát hiện đuổi theo, đã không thấy người đâu nữa, chỉ để lại một phong thư ở cửa.
Trên lá thư viết, bọn họ không được báo cảnh sát, nếu không đối phương sẽ g.i.ế.c Tiểu Cửu.
Cô ta lập tức hoang mang sợ hãi, sợ đến mức hai chân mềm nhũn ra.
Sau khi mẹ cô ta đi làm về biết được tin tức ấy, cũng lập tức bị dọa ngất xỉu.
Trong nhà một đốn hỗn loạn.
Bây giờ mẹ cô ta vẫn đang nằm trong bệnh viện, anh cả anh hair a ngoài hỏi thăm một chuyến, khi về vẫn không nghe được tin tức gì.
Tiểu Cửu bị ai bắt cóc? Bọn họ có mục đích gì?
Bọn họ vẫn luôn mơ hồ không biết, còn không dám đi báo cảnh sát.
Giống như có một thanh kiếm lơ lửng trên đầu, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ rơi xuống, cảm giác ấy thật sự quá tra tấn người.
Thấy cô ta khóc thảm như vậy, Lại Mộ Thanh móc khăn tay ra đưa qua: “Dĩ Lam, em đừng khóc nữa, nếu để dì nhìn thấy em đau lòng như vậy, chắc chắn dì ấy cũng đau lòng theo.”
“Còn chuyện bên phía em rể nữa, em định nói thế nào với cậu ấy?”
Vừa nghe thấy thế, nước mắt Cố Dĩ Lam càng chảy ra nhiều hơn: “Em không biết, căn bản em không dám nói với anh ấy, tất cả đều là lỗi của em, hu hu hu...”
Dừng một chút Lại Mộ Thanh nói tiếp: “Vậy em còn muốn đích thân qua đón nhà em rể và cha chồng mình quay về Kinh Thị không?”
Cố Dĩ Lam lắc đầu: “Bây giờ em làm gì còn tâm trạng nào qua đó? Huống chi bây giờ sức khỏe em thế này, chỉ sợ chưa ra khỏi Kinh Thị đã không xong...”
Lại Mộ Thanh nghĩ một chút, rồi nói: “Hay là…… Chị thay em đi đón bọn họ nhé?”
Hai mắt Cố Dĩ Lam sáng ngời, nắm tay chị ta nói: “Chị họ, cảm ơn chị, có chị qua đó em an tâm rồi!”
Lại Mộ Thanh vỗ vỗ tay cô ta: “Từ nhỏ đến lớn dì dượng luôn coi chị như con gái ruột, trong lòng chị, em chính là em gái ruột, giữa chị với em cần gì phải khách sáo như vậy?”
Cố Dĩ Lam cảm kích nhìn chị ta, trong lòng cực kỳ vui mừng.
***
Ngày hôm sau Đồng Tuyết Lục đưa Đồng Miên Miên và Tiểu Cửu sang nhà họ Ngụy.
Tuy rằng Tiểu Cửu nói không nhiều lắm, nhưng tính cách ôn hòa ngoan ngoãn, chơi cùng Đồng Miên Miên và Ngụy Châu Châu rất hài hòa.
Bởi vì cảm thấy mình làm phiền nhà họ Ngụy quá nhiều, nên cô đã cố ý dậy sớm làm bánh đậu xanh và bánh đậu đỏ cho đám trẻ ăn.
Sau khi giao đám trẻ cho Thẩm Uyển Dung, cô mới đi làm.
Ai ngờ vừa đến tiệm cơm lại nhận được một tin tức chấn động...
Mạnh Thanh Thanh và Lưu Đông Xương xác định quan hệ yêu đương!!!