Dì Trương đưa   phòng,  sốt ruột    ngay.
Rõ ràng, bà  chắc chắn về thái độ của Đỗ Khang, cũng  đánh giá  vị trí của  liệu  vượt qua Đỗ Lan Lan trong thời gian ngắn  .
Bà hiểu rõ, tình cảm  thể nuôi dưỡng; còn huyết thống,  ai  thế .
"Dì Trương."  gọi .
Bà rùng , bất ngờ quỳ nửa xuống, nắm tay , nước mắt trào :
"Tiểu thư, ...   cố ý, con trai  còn học lớp 12,   thể  sa thải!"
Cảnh tượng  khiến  nhớ tới  nuôi của , cũng  lớn tuổi, cũng từng khẩn cầu hiệu trưởng đừng đuổi  với thái độ khiêm nhường như .
   ý định.
Ngược tay nâng dì Trương lên,  dẫn bà  phòng, dịu dàng hỏi:
"Mẹ ruột của , bà  là  như thế nào?"
Dì Trương trả lời tất cả.
Vài phút ,   nắm  phần lớn "cách chơi" của gia đình họ Đỗ.
Hóa  Đỗ Khang là rể ngoại nhập,  khi cưới   nghèo rớt "cùi bắp". Ngoại  thấy ông  tiềm năng nên đưa ông  công ty để trọng dụng. Không ngờ, nhờ gương mặt điển trai,    thu hút và  chuyện đổi đời.
Con gà đen hóa phượng hoàng.
Ngoại  qua đời, đưa 1/3 cổ phần cho Đỗ Khang, 2/3 còn  cho con gái thừa kế. Vậy nên... cổ đông lớn nhất hiện nay vẫn là  , Kỳ Yến.
Cũng vì ,   gần một nửa năm  bận rộn với công ty.
Ít khi về nhà.
Quả xứng danh "nữ cường nhân".
 suy nghĩ một lát, ánh mắt chăm chú  dì Trương, bà suýt nữa  quỳ.
Chưa kịp  gì, bà vội:
"Tiểu thư, cô cần   gì? Chỉ  thôi."
Quất Tử
 gật nhẹ, giọng nhấn cao lên.
Dì Trương là  khá khôn khéo theo thời thế,  thể   tin tưởng.
 mới tới, cũng  hiểu mối quan hệ giữa Kỳ Yến và Đỗ Lan Lan  .
Suy nghĩ một chút,  đổi ánh mắt trong sáng, chỉ nhẹ :
"Dì Trương,  mới tới, mong dì chăm sóc. Nếu Lan Lan  dì  gì, dì cứ  theo."
Có vẻ bà nghi ngờ, nhưng vẫn vội vã gật đầu.
Nhìn dáng lưng lảo đảo , ngọn lửa báo thù trong lòng  bùng lên dữ dội  thể kìm chế.
Sao đây, Đỗ Lan Lan.
 thực sự nóng lòng  trả  cho cô  tất cả những gì   chịu đựng... nguyên vẹn và  sót gì!
 chìm  giấc ngủ trong tiếng  của Đỗ Lan Lan.
Chắc hẳn cô   than vãn với Đỗ Khang cả một đêm.
   thời gian để quan tâm, chỉ vài  gặp thôi cũng đủ cảm nhận rằng, Đỗ Khang là  mềm yếu, dễ  lung lay.
Ai cũng  thể thổi lời  tai ông .
Thảo nào  ruột   yên tâm giao công ty cho ông quản lý mà  tự tay .
Ngày hôm , khi ăn sáng, quả nhiên Đỗ Khang  lạnh nhạt với ,   lời nào.
Quả là bậc thầy  đổi sắc mặt.
 thở dài trong lòng,  dậy, cúi chào lịch sự và nhẹ nhàng  với Đỗ Khang:
"Ba ơi, con  về trường , cố vấn lớp  việc cần con."
Ánh mắt  chân thành,  hề lẫn chút toan tính,  thẳng  Đỗ Khang đang cầm tờ báo giả vờ .
Hừ, ông  trả lời,  cứ  đó.
Xem ai nhịn ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-thu-dua-con-gai-gia-bat-nat-toi/chuong-3.html.]
Đỗ Khang  vội, trái  Đỗ Lan Lan sốt ruột, cô nhảy phắt lên ghế, miệng  kiêng nể:
"Đi thì , hỏi ba  gì? Còn mong ba chở  ?"
Trời đất ơi,    nghĩ .
    ...
 mím môi, cúi đầu đáng thương, tay nắm chặt , lóng ngóng.
"Con... con chỉ   chuyện với ba thôi, xin ,  con   nhé."
 thầm đếm ngược trong lòng.
Chớp mắt  , đúng như mong , tai   tiếng Đỗ Khang:
"Ta chở con."
Cùng với tiếng hét điên cuồng của Đỗ Lan Lan, thật chẳng khác nào một "gia vị" riêng.
Đỗ Khang cuối cùng cũng nhận  cô con gái giả của ông   cưng chiều quá mức, nghiêm giọng ngăn :
"Nan Nan, con cũng  đến trường đúng ? Ta   về công ty, tiện đường  thể đưa hai chị em về trường riêng."
Câu    , rõ ràng là ông  sốt ruột.
Đỗ Lan Lan dù  ngốc cũng  dại dột mà tiếp tục cãi, cô lè lưỡi, mặt khó chịu, trở  phòng lấy túi xách nhỏ.
 thì vui mừng khôn xiết, nhưng  thể hiện  ngoài mặt, thật sự khó chịu đến nghẹn thở!
Đỗ Khang đặt tờ báo xuống một cách ngượng ngùng,  khuôn mặt  sắp , nhiều    mà  thôi.
 khéo léo cho ông một lối thoát:
"Ba ơi,   , ba chở con, con  vui."
Ông mới thở phào, nở nụ  hiền từ với .
"Sau   chuyện gì cứ  thẳng, ba sẽ cố gắng đáp ứng và bù đắp cho con."
Câu  khiến  giật .
 ngẩng đầu.
Khuôn mặt  mắt   tuổi, vết nhăn quanh mắt và lông mày đều in dấu thời gian, nhưng gương mặt  thanh tú,  ấm áp, khó mà đoán tuổi thật.
Có thể thấy, ngoại hình  phần lớn thừa hưởng từ Đỗ Khang, đặt chúng  cạnh , chẳng ai nghi ngờ mối quan hệ cha con.
 cũng  từng cảm nhận  sự yêu thương từ ba.
Cắn môi,  cố dùng cảm giác đau để tỉnh táo.
Phải thừa nhận, khát khao tình  của  vượt quá lý trí.
Một lúc lâu ,  mới   lời "cảm ơn" muộn màng.
Cũng từ khoảnh khắc đó,  căm ghét Đỗ Lan Lan hơn bao giờ hết.
Cô   cướp  tất cả những gì thuộc về , ngôi nhà ấm áp , điều kiện giàu sang... và cả những nhục nhã mà nếu là con gái ruột gia đình Đỗ,  tuyệt đối   chịu.
Tất cả, đều vì Đỗ Lan Lan!
 kìm nén cơn giận dữ sục sôi, nhưng nụ   mặt rực rỡ hơn cả hoa ngoài cửa sổ.
"Ba ơi,  đến ngôi nhà , con  hạnh phúc, cảm ơn ba  đưa con về."
Nghe , Đỗ Khang biến sự bối rối  mặt thành ánh mắt dịu dàng.
Ông  đầu tiên, đặt tay lên đầu  xoa nhẹ.
 cúi mắt, nghiêng gần về phía cha ruột, cố phối hợp với nụ   quá mức  môi ông.
Trên xe, Đỗ Lan Lan thu   đôi chút, nhưng vẫn cố tình xoáy vài câu.
Cô  khoe : ghế phụ là chỗ của cô .
Rồi  than phiền  thắt dây an , gò bó, cố chen sang  cùng  ở ghế .
Cuối cùng, còn mỉa mai  chiếm chỗ, bắt    góc nhỏ phía .
 thực sự  cô   phiền, nhưng vì Đỗ Khang  mặt, đành ngoan ngoãn  theo, cô   gì,   nấy.
Qua gương chiếu hậu, Đỗ Khang liên tục  về ghế , chúng  trao  vài cái , rõ ràng lộ  sự hối  trong mắt ông.