Tần Cửu Xuyên đến nơi nhanh hơn so với trong tưởng tượng của .
Hắn trông thấy làn khói dâng lên từ bên trong chùa, cho là  xảy  chuyện ngoài ý , liền xông thẳng đến sương phòng đang bốc lửa.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Sắc mặt Tần Cửu xuyên tái xanh, lo lắng  lệnh: "Cứu hỏa! Đem phá cửa phòng  cho !" 
Thị vệ vội vàng xô cửa, tưới nước.
Thái hậu mang theo Quế ma ma từ phật thất  tới.
"Cửu Xuyên,  con  tới đây?" Thái hậu  qua ngọn lửa vẫn đang cháy trong sương phòng, bà  đè xuống ý mừng trong đáy mắt.
Thái hậu cho là  ở bên trong   thiêu chết, cũng sẽ  đốt cháy đến khét.
Bà  nghĩ Hoàng đế sẽ  bao giờ sủng hạnh một phi tần  lửa lớn thiêu đến hủy dung.
Tần Cửu Xuyên  để ý đến Thái hậu, Thái hậu lẩm bẩm : "Nhiễm tần ? Sẽ  ở trong sương phòng  chứ? Quế ma ma, nhanh kêu  đến cứu hỏa!" 
Ta từ trong bóng tối  Thái hậu,  nữa cảm thán, bà  thật là  diễn kịch.
Trong lòng bà  lúc  hẳn là đang ước gì   thiêu đến c.h.ế.t ở bên trong.
Cửa sương phòng  thị vệ phá tan, Tần Cửu Xuyên  xông  sương phòng cứu ,  thị vệ ngăn : "Bệ hạ, để bọn thủ hạ ." 
Quế ma ma giả vờ thở dài : "Lửa lớn như thế, chỉ sợ   cháy rụi..." 
Tần Cửu Xuyên lạnh lùng liếc  Quế ma ma một chút.
Thị vệ  mới bước chân  ,  liền  chịu nổi,  xông  trong sương phòng.
Ta  tại cổng vòm  vườn hoa, đang chuẩn  mở miệng gọi Tần Cửu Xuyên.
Ai ngờ, phía  lưng bỗng nhiên truyền đến một trận đau nhức, đầu óc choáng váng.
Ngay  đó,    nào đó vác  vai, nhanh chóng rời .
Ngay  khi hôn mê,  dùng hết chút sức lực cuối cùng, đem túi thơm bên hông gỡ xuống, thả rơi  mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-thu-cho-ty-ty/chuong-4.html.]
Ta  cõng bước  nhanh đến nỗi   thấy âm thanh túi thơm lọt  bụi cỏ.
Chờ đến lúc  tỉnh , dường như  ở trong một gian phòng trong mật thất  đất.
Có   tới,   xuyên qua phía ánh sáng chói măt, trông thấy  bước đến  chính là lão tăng quét rác xách nước  dập lửa  đó.
Chân tay   xích sắt trói , giãy dụa : "Ngươi vì   nhốt  ở đây? Ngươi   gì?"
Lão tăng quét rác : "Người mà Thái hậu thật sự  thiêu c.h.ế.t chính là ngươi đúng chứ? Ta nhốt ngươi ở đây, tất nhiên là vì  dùng ngươi đem  giao dịch với Thái hậu." 
"Ngươi  cái gì? Hoàng đế cũng đều  thể cho ngươi." Ta cũng  ngờ tới  còn xuất hiện một cái lão tăng quét rác, đây thật đúng là bọ ngựa bắt ve.
Lão tăng quét rác  lý trí: "Ngươi cho rằng  là kẻ ngốc ? Nếu để cho Hoàng đế    bắt cóc ngươi,  sẽ sai người ngũ mã phanh thây , nhưng Thái hậu thì  như , bà  sẽ cho  tất cả những gì  ." 
Ta tiếp tục thuyết phục : "Ngươi thả  ,  cam đoan sẽ  truy cứu trách nhiệm của ngươi, sẽ  để cho Hoàng đế   là ngươi bắt cóc . Ngươi  cái gì,  đều sẽ cho ngươi." 
"Đừng  tốn sức vùng vẫy vô ích, thứ  , chỉ  Thái hậu mới đáp ứng ." Lão tăng quét rác  xong đem đồ ăn để  đất, chuẩn  rời khỏi mật thất.
"Khoan ." Ta gọi  , "Ngươi   hiến  cho Thái hậu,   còn nhốt  ở đây,  sợ Hoàng đế tìm đến, đêm dài lắm mộng ?" 
Lão tăng quét rác ngừng bước chân , giải đáp nghi vấn cho : "Mặt của Đỗ Hằng  bỏng,  thể cũng  phế  một nửa, Thái hậu trong lúc tức giận  rơi  hôn mê,  đang chờ bà  tỉnh ." 
Lão tăng quét rác  xong,  thêm vài câu, "Yên tâm , nơi đây cực kỳ khó tìm, dù Hoàng đế  cho  lật chùa lên ba , cũng  tìm  nơi , chờ đến khi bọn  tìm , ngươi sớm cũng   Thái hậu mang ."
Lão tăng quét rác rời khỏi mật thất, trong đầu  vội sắp xếp  mấy lời   mới .
Bên trong  vài tin tức trọng yếu.
Đỗ Hằng  bỏng, Thái hậu hôn mê, Hoàng đế phái  lật chùa ba  đều  tìm  .
Ta nhớ tới  khi  hôn mê, từng lấy túi thơm thả rơi  mặt đất, Tần Cửu Xuyên  phái  tìm trong ngoài chùa ba , chắc hẳn  tìm  chiếc túi thơm .
Nhìn thấy chiếc túi thơm ,  chắc chắn sẽ  là của .
Lấy sự thông minh tài trí của , nhất định  thể chỉ dựa  túi thơm, tìm tới  mật thất.
Thu suy nghĩ ,  quan sát trông thấy dấu chân lão tăng quét rác lưu tại  đất  khi rời .
Ta bò qua đó, dùng lòng bàn tay sờ soạng một chút cái dấu chân , lòng bàn tay dính một lớp bụi. Ánh mắt  sáng lên, bừng tỉnh đại ngộ.