Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 732

Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:02:16
Lượt xem: 49

Mấy người họ trở về ký túc xá tạm thời dành cho người nhà, mọi người đều lấy cặp lồng nhôm ra, cho hải sản đã xử lý sạch sẽ vào, trực tiếp nhóm lửa, để cặp lồng bên trên để nướng, lửa cháy vừa chỉ chốc lát sau hải sản đã chín.

Hải sản vốn có vị mặn, mùi thơm ngon, không cần thêm gia vị gì nữa.

DTV

Cố Nguyệt Hoài gọi chị dâu Thành lên núi, bà ấy lại nói với một người: "Nhớ nói với cánh đàn ông, để tối nay bọn họ đến đây một chuyến, mọi người tụ tập cùng nhau cũng là duyên phận."

Người nọ đồng ý, chị dâu Thành mới rời đi cùng Cố Nguyệt Hoài, bọn họ chuẩn bị lên núi nhìn xem vận khí có tốt không.

Bầu trời dần tối, chị dâu Thành thở hổn hển nói: "Chúng ta phải đi nhanh lên, trên núi có không ít động vật hoang dã, gặp phải sẽ rất nguy hiểm, hai chúng ta đều đến đây, nhân lúc trời còn chưa tối hẳn, phải đi nhanh hơn."

"Được." Cố Nguyệt Hoài đồng ý, bước chân nhanh hơn, thỉnh thoảng cô còn quay đầu lại kéo chị dâu Thành.

Khi hai người đến nơi, trời đã hoàn toàn tối sầm, cũng may bọn họ cầm theo đèn pin, nên không sợ không nhìn thấy gì.

Sau khi chị dâu Thành đứng vững, thấy Cố Nguyệt Hoài vẫn bình tĩnh, thậm chí còn không thở dốc, bà ấy không khỏi hâm mộ: "Người trẻ tuổi có thể lực rất tốt, người đàn ông của em là tân binh, chắc hẳn trước khi cậu ấy vào bộ đội giám sát em rèn luyện rất kỹ đúng không?"

Cố Nguyệt Hoài khựng lại, cô cũng không phủ nhận, thật ra là sau khi sống lại cô rèn luyện cơ thể trong không gian Tu Di, còn thường xuyên uống nước giếng không gian nên có hiệu quả, hơn nữa còn hấp thụ năng lượng siêu phàm của cây ngô đồng trong không gian, tố chất cơ thể không thua kém bất cứ ai.

Lúc này, chị dâu Thành cầm đèn pin chỉ ra xa xa, bà ấy nhỏ giọng nói: "Chị nghe thấy tiếng động, chúng ta qua đó nhìn xem."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-732.html.]

Cố Nguyệt Hoài liếc mắt, cô nói: "Hôm nay chúng ta đặt bốn cái bẫy trong rừng, đi cùng nhau sẽ quá chậm, như vậy đi, chị dâu qua bên đó xem, em qua bên này xem, chúng ta chia nhau hành động, cũng có thể trở về sớm hơn."

Chị dâu Thành vốn không dám, dù sao trời đã tối, cánh rừng rộng như vậy, nhưng bà ấy nghe Cố Nguyệt Hoài nói vậy, cũng thấy có lý, còn nữa bà ấy là một chị dâu uy nghiêm ở ký túc xá người thân, dù sao không thể rụt rè trước mặt cô gái nhỏ được.

Chị dâu Thành nghĩ vậy, bà ấy cắn răng nói: "Được! Vậy em cầm đèn pin..."

Bà ấy còn chưa dứt lời, Cố Nguyệt Hoài đã xoay người đi về phía đặt bẫy hôm nay, tốc độ của cô rất nhanh, vừa nhìn là biết cô đã ghi nhớ vị trí. Bóng dáng cô gái nhỏ nhắn, nhưng một mình đi trong bóng đêm lại không hề sợ hãi.

Chị dâu Thành lấy làm kỳ, bà ấy nhìn thoáng qua bốn phía, cũng không dám trì hoãn, vội vàng đi mở khóa bẫy.

Cố Nguyệt Hoài không quan tâm chị dâu Thành nghĩ thế nào, cô đi dựa theo trí nhớ, nhìn thấy cái bẫy hôm nay cô đặt, nó hoàn toàn giống như trong tưởng tượng, trống rỗng không hề có gì, cô cũng không hoảng hốt, đi qua, vừa suy nghĩ thì một con thỏ mập mạp bỗng xuất hiện trong tay, cô thuận tay buộc vào chân con thỏ, sau đó xách theo cái bẫy.

Không biết qua bao lâu, ánh sáng đèn pin chiếu sáng trong rừng, ngay sau đó tiếng chị dâu Thành vang lên: "Tiểu Cố? Tiểu Cố em ở đâu?"

Cố Nguyệt Hoài vừa mới mở cái khóa bẫy cuối cùng, nhưng cái bẫy này có vẻ đặc biệt hơn, bên trong không phải thỏ rừng mà là một con gà rừng, không phải vật phẩm không gian, là thu hoạch thật sự ngày hôm nay, gà rừng không quá béo, nhưng có vẻ ăn khá ngon.

Cố Nguyệt Hoài mang theo ba cái bẫy, ở trong đều là động vật trên núi, nhìn chân con thỏ nhún nhảy là thấy nó rất khỏe mạnh.

"Chị dâu, em ở đây!" Cố Nguyệt Hoài đứng lên nói to, ánh sáng bên kia cũng chiếu về phía bên này.

Loading...