Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 167
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:04:54
Lượt xem: 110
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lóe lên, cô đã từng trải qua việc phân biệt trong gia đình, nghĩ đến Chu Dung Dung có thể ở lại đại viên của Ủy ban cách mạng Huyện, cũng biết lần này Thôi Hòa Kiệt đã kiếm được một món hời lớn, đối với gã mà nói, chắc hẳn đây là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời.
Thế nhưng cô còn chẳng thể bận tâm đến chuyện tình cảm của mình được, nào có thời gian chú ý đến tình cảm của người khác chứ?
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu nhìn sắc trời mờ tối, uyển chuyển từ chối: “Đồng chí Hạ, trời cũng tối rồi, tôi còn phải về nhà, đường đi cũng khá xa, tôi không thể ăn cơm cùng anh được rồi, lần tới nếu có thời gian chúng ta ăn cùng sau nhé.”
DTV
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Lam Chương sa sầm, trên nét mặt tuấn tú khó nén sự thất vọng.
Anh ấy cũng nhanh chóng bình thường trở lại, lên tinh thần nói: “Vừa khéo tôi cũng đạp xe đến, để tôi đưa cô đi, nếu không một cô gái như cô đi về nhà buổi tối không an toàn đâu.”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu một cái: “Phiền anh quá, anh và bạn còn bận việc khác nữa đúng không? Thế tôi không quấy rầy hai người nữa.”
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng cầm lấy giỏi, vội vàng rời khỏi chợ đen.
Tuy nói hiện giờ trị an không được tốt lắm, thế nhưng cô cũng không còn là một cô bé trói gà không chặt, chỉ là kiếp trước cô không có cơ hội phát huy những gì đã học mà thôi, huống chi cô còn từ núi thây biển m.á.u bò tới đây, không sợ những yêu ma quỷ quái đó.
Cô không thể đáp lại tình cảm của Hạ Lam Chương, anh ấy là người tốt, không nên lún sâu.
Cố Nguyệt Hoài đi rất nhanh, Hạ Lam Chương nhìn theo bóng lưng càng lúc càng xa của cô, trên mặt hiện vẻ cô đơn.
Lúc này, Thôi Hòa Kiệt đẩy xe đạp đi tới bên cạnh anh ấy, liếc nhìn theo hướng Cố Nguyệt Hoài vừa rời đi, giọng điệu chế nhạo: “Không ngờ nhé, ở công xã Hoàng Oanh này lại còn có đồng chí nữ mà cậu không giải quyết được.”
Hạ Lam Chương nhíu mày một cái: “Tôi thích cô ấy thật lòng, cũng chưa từng đùa giỡn tình cảm của bất kỳ đồng chí nữ nào cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-167.html.]
Thôi Hòa Kiệt thầm bĩu môi, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười: “Được rồi, là tôi nói sai, đi thôi, chúng ta đến tiệm cơm Quốc Doanh uống hai ly đi?”
Khoảng thời gian này, gã đang được thời đắc ý, cũng không ngại nể mặt Hạ Lam Chương một chút, nói đến, nếu không phải bởi vì địa vị của anh trai Hạ Hồng Chương của anh ấy, gã cần gì phải khách sáo với Hạ Lam Chương như thế?
Hạ Lam Chương lắc đầu một cái: “Không đi đâu, tôi về nhà trước, anh cũng về sớm đi.”
Nói xong, Hạ Lam Chương nhận lấy xe đạp trong tay gã, leo lên chạy đi.
Khóe miệng Thôi Hòa Kiệt giật giật một cái, tức giận trợn mắt nhìn theo bóng lưng Hạ Lam Chương, trong lòng thầm oán: “Chờ đó, sau khi mấy thanh niên tri thức trở về quê, gã nhất định sẽ tạo quan hệ tốt với mấy người ở thủ đô, giành được cơ hội để tiến lên!”
Gã cũng không phải tên ngu ngốc như Hạ Lam Chương, rõ ràng cơ hội dâng tận tay, lại muốn đẩy ra ngoài.
Dáng vẻ Chu Dung Dung khó coi, thậm chí còn trông hơi xấu xí, nhưng ai bảo cô ấy lại có một người cha tốt chứ? Trong cuộc hôn nhân này, người mà gã cưới không phải là Chu Dung Dung mà liên quan đến đại viện của Ủy ban cách mạng Huyện!
Nghĩ như thế, trên mặt Thôi Hòa Kiệt lập tức nở nụ cười, gã đút hai tay vào túi quần, miệng huýt sáo, chậm rãi đi đến tiệm cơm Quốc Doanh. Sau khi kết hôn, cuộc sống cũng sẽ không tự do như thế, gã phải tận hưởng thật tốt.
Buổi tối, Cố Nguyệt Hoài vừa về tới nhà đã nghe nói đến chuyện này.
Trần Nguyệt Thăng chuẩn bị đến đồn cảnh sát báo áo, nói là sẽ không bao giờ kết hôn với Lý Siêu Anh.
Cố Nguyệt Hoài vô cùng sửng sốt, kiếp trước Trần Nguyệt Thăng chưa bao giờ quả quyết như thế với Điền Tĩnh, có lẽ bởi vì lần này bị người ta đùa giỡn, nuốt không trôi cục tức này, thế nhưng chuyện cũng đã qua lâu như thế, chân tướng là gì cũng chẳng còn ai quan tâm nữa.
Bây giờ mọi người chỉ biết Trần Nguyệt Thăng đã ngủ với góa phụ Lý, nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm.
Anh ta tiếp tục làm càn, để người ở đồn cảnh sát đến điều tra, chỉ càng khiến chuyện này trở nên tồi tệ hơn mà thôi.