Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 1010
Cập nhật lúc: 2024-09-30 11:56:12
Lượt xem: 70
Catherine là một người đẹp nước ngoài với mái tóc vàng và đôi mắt xanh vô cùng tiêu chuẩn, cộng thêm với việc gia đình giáo dục tốt và sự nhiệt tình với công việc không thua gì với đàn ông, cho dù là ở nước E cũng được rất nhiều người yêu thích.
Tất cả mười người triển khai cứu người ở du thuyền đều đứng trước mặt cô ấy, nhưng cô ấy bỏ qua tất cả mọi người, đến trước mặt Yến Thiếu Ngu, sự đối đãi đặc biệt như vậy khiến cho đám người Mạnh Hổ nhìn nhau, dè dặt nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài.
Lẽ nào là nói sức hấp dẫn của đội trưởng bọn họ vô biên, chỉ có một cơ hội như vậy, đã khiến cho con gái của bộ trưởng bộ ngoại giao cảm mến rồi?
Catherine dường như biết sự đối đãi khác biệt của mình đã tạo sự hiểu lầm cho người bên cạnh nhưng mà cô ấy cũng không giải thích, đôi mắt nhìn chằm chằm Yến Thiếu Ngu, nói thật, mặt mũi anh như vậy gần như không phù hợp với gu thẩm mỹ của con gái nước E bọn họ.
Nhưng mà, cảnh tượng lúc nãy anh đấu nhau với cá mập dưới biển đã khiến cô ấy khó quên, tác phong dũng mãnh như vậy ngược lại lại mang tinh thần và phong thái nước E bọn họ, thế nên, cô ấy không quan tâm đến việc “hạ mình” để bắt đầu một chuyện tình yêu với người chiến sĩ nước Z này.
Lovshkin ở bên cạnh nhìn không khỏi lắc đầu, ông ấy ngồi xuống, không nhúng tay vào chuyện của con gái.
Yến Thiếu Ngu nắm c.h.ặ.t t.a.y của Cố Nguyệt Hoài, giọng nghiêm túc: “Xin lỗi, tôi không nghĩ đến việc lên báo, cô có thể phỏng vấn người khác.”
Động tác của anh vừa tự nhiên vừa thân mật, lọt vào tầm mắt của Catherine, cô ấy không khỏi nhìn Cố Nguyệt Hoài đứng kế bên.
So với cô ấy, gương mặt của người phụ nữ nước Z này cũng không kém chút nào, trái lại ngũ quan cô cô lại càng sắc sảo hơn, cô ấy thân là ký giả, cũng từng gặp qua không ít người đẹp phương Đông, người trước mặt này thật sự có thể nói là người rất nổi bật.
Catherine nhìn tay hai người nắm chặt, gần như không hỏi nhiều, trong mắt hiện lên sự thất vọng.
Nhưng mà, cô ấy vẫn khách sáo nói: “Vậy có thể phỏng vấn anh và vợ anh không? Tôi chỉ muốn viết báo về quá trình anh đấu nhau với cá mập, chuyện này thật sự quá đáng sợ rồi, từ góc độ tin tức mà nói, đối với anh cũng không có gì xấu, không phải sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-1010.html.]
DTV
Thái độ thoải mái của Catherine khiến bầu không khí xung quanh tốt hơn rất nhiều, Yến Thiếu Ngu vẫn cất tiếng từ chối: “Tôi đã nói rồi, đấu với cá mập chỉ là chuyện nhỏ, chiến sĩ nước Z chúng tôi đều có thể làm được.”
Cố Nguyệt Hoài ở bên cạnh lặng lẽ làm nền, từ đầu tới cuối sắc mặt cũng không hề thay đổi, cô có sự tin tưởng một trăm phần trăm đối với Yến Thiếu Ngu, cái cần suy xét trước mắt là vấn đề quốc tế với nước E, chứ không phải là chuyện ghen tuông nhỏ nhặt này.
Lần này bọn họ cứu được Lovshkin và Catherine, biết đầu chuyện đến Thủ đô lần này sẽ được đạt thu hoạch bất ngờ.
Yến Thiếu Ngu khó gần khiến Catherine có hơi bất lực, cô ấy lắc đầu, nói: “Vậy được rồi, nếu anh thay đổi ý định thì có thể đến gặp tôi, lần này tôi và cha tôi sẽ ở Thủ đô của các anh thêm một khoảng thời gian nữa.”
Nói xong, Catherine xoay đầu và thảo luận với đám người Mạnh Hổ bọn họ về việc phỏng vấn.
Bởi vì cứu người và đấu với cá mập, luận điểm như vậy truyền đến nước E sẽ trở nên nóng hổi, nhưng mà, lần này nước Z đối với việc triển khai cứu viện người gặp nạn trên du thuyền, cứu vô số sinh mạng, đây mới thực sự là chuyện lớn gây bùng nổ trên quốc tế, đương nhiên cô ấy sẽ không bỏ qua.
So với sự lạnh nhạt của Yến Thiếu Ngu, đám người Mạnh Hổ tương đối hợp tác hơn rất nhiều.
Sau khi mọi người đã phỏng vấn và chụp ảnh xong, Catherine nhanh chóng rời khỏi khoang thuyền.
Cố Vĩ liếc nhìn Lovshkin đang ngồi ngay ngắn bên cạnh, có chút bối rối, ông ấy lòng vòng cả buổi chỉ vì để con gái nhà mình dễ dàng làm việc? Con trai nước Z bọn họ, còn có thể bị người phụ nữ nước ngoài đánh cắp trái tim sao?
Ông ấy nhìn đám người Yến Thiếu Ngu rồi khua khua tay: “Được rồi, các cậu ra ngoài trấn an người dân trước đi.”
Yến Thiếu Ngu một giây cũng không muốn đợi nữa, kéo Cố Nguyệt Hoài rời khỏi khoang thuyền, trở về phòng.