Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 79
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:53
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngoại bà, đừng giận, con sẽ chuyện tử tế với các cữu cữu và cả cha con nữa.”
Phương Thanh Hòa kéo Lưu thị sang một bên: “Ban ngày chúng chạy ở ngoài cả ngày, giờ đều đói , tối nay ăn cơm sớm một chút, ?”
“Lát nữa sẽ xử lý các ngươi!”
Lưu thị mang giày , đầu đối mặt với đứa cháu ngoại thông minh, chủ kiến, tươi như hoa: “Đương nhiên , ngoại bà cho con món thịt hun khói hấp mà con thích ăn.”
Phương Thanh Hòa gọi bốn chính sảnh, nghiêm túc : “Cha, đại cữu, nhị cữu, tam cữu, chuyện đầu tiên con là, từ bây giờ trở , bất kể khi nào, ở , trong lòng các đều nghĩ đến việc ăn của gia đình chúng .
Ví như hôm nay, chủ động đề nghị mua đồ, đó chẳng khác nào dâng tiền đến tận cửa, các chẳng gì, như là bất kính với Tài Thần gia ?”
Bốn vội vàng lắc đầu: “Không , đây là do chúng hiểu rõ, chắc chắn sẽ thế nữa.”
“Rất , cũng tin các sẽ tái phạm sai lầm tương tự, chúng về việc ăn ngày mai.”
Phương Thanh Hòa hỏi: “Ngày mai ai sẽ rao bán, ai thu tiền, ai trông coi hàng hóa, khách mặc cả thì đối phó thế nào?”
Phương Hưng Vượng ấp úng, hiển nhiên từng nghĩ đến vấn đề : “Chuyện , chuyện … thấy bán hàng rong đến thôn bán hàng, cũng phiền phức đến ?”
Phương Thanh Hòa đột nhiên nhận , tối nay nàng còn nhiều việc .
“Cha, bán hàng rong chỉ một gánh hàng, đồ cũng nhiều như chúng , đương nhiên phiền phức như .
Hơn nữa quen , hai cái hộp lớn mười sáu ngăn kéo, khách gì họ lấy đó, bao giờ lúc sai sót, nên cha mới thấy đơn giản.”
Nàng dừng một lát, hít một thật sâu: “Trước hết hãy dọn hàng , chúng phân loại đồ đạc, đó mới đến việc phân công.”
Một đống đồ đạc chất đầy trong sân, Phương Thanh Hòa tiên chỉ huy phân loại vải theo vải thô và vải mịn, vải mịn chia thành vải trơn và vải hoa, vải hoa từng cuộn từng cuộn mở , tìm những chỗ in hoa vấn đề cắt bỏ.
Vừa mới phân loại vải xong, Lưu thị gọi ăn cơm.
Ăn cơm xong, nhân lúc trời tối, cả nhà bắt đầu chọn lựa tạp hóa, đồ ăn và đồ dùng tiên tách riêng, đồ dùng chia cho trẻ con, phụ nữ, đàn ông, và đồ dùng chung cả nhà, đó phân nhỏ hơn nữa, đồ của phụ nữ chia thành đồ thực dụng và đồ trang điểm.
Cuối cùng chọn chọn , tạp hóa phân thành mười hai loại.
Đồ đạc đại khái phân loại xong, Phương Thanh Hòa định giá, đó để tổ bốn bán hàng bắt đầu học thuộc giá, còn thì cùng lão thái thái chọn lựa những mảnh vải hoa cắt và vải vụn Triệu chưởng quỹ tặng, những tấm vải kích thước phù hợp dùng khăn tay, túi thơm, những dải dài thì cắt tỉa, biên thành dây buộc tóc, những mảnh vải vụn thể dùng nữa thì hai ba mươi miếng bó thành một bó, mua đồ đủ năm trăm văn thì tặng một bó đầu vải vụn.
Lưu thị cháu gái sắp xếp, vui vẻ : “Thanh Hòa, cái đầu con sinh là ăn !
Chúng ngay trong đống vải vụn mà cũng kiếm một hai lạng bạc.
Số còn đem tặng cũng phí, chắc chắn sẽ vì gói đầu vải vụn mà mua đủ năm trăm văn hàng.”
Đầu vải vụn dùng để vá quần áo hoặc hồ đế giày đều , nếu bà gặp , bà nhất định sẽ nỡ bỏ qua món hời .
Dù cũng là đồ dùng trong nhà, mua nhiều một chút, để đó cũng hỏng.
Phương Thanh Hòa nhận lời khen: “Ngoại bà, tiếp theo nhờ giúp con may vài cái khăn tay, ngày mai mang thử xem bán chạy .”
Lưu thị lập tức đồng ý, ha hả : “Con xem tấm vải , tự nó hoa văn, chắc chắn bán chạy!”
Sắp xếp vải vụn xong, Phương Thanh Hòa sân kiểm tra đột xuất, xem họ thuộc giá cả thế nào, đó kiểm tra tính toán sổ sách, luyện tập cách đối phó với mặc cả, và ứng phó với đủ loại tình huống bất ngờ khi bán hàng, quần quật đến nửa đêm mới ngủ.
Tuy nhiên sáng sớm hôm , đều tinh thần phấn chấn.
Ăn sáng xong, Phương Hưng Vượng và ba em họ Ngô khiêng ba cái rương gỗ ngoài sân, đó chuyển các loại tạp hóa phân chia đựng trong thúng, rổ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-79.html.]
Đồ đạc bày xong lâu, Tiền thị cùng mấy bà khác tới, Mã thị – hôm qua y phục hồi môn cho con gái – cũng ở trong đó.
Thấy quầy hàng bày biện, Mã thị nghi hoặc: “Thanh Hòa, vải , thấy ?”
“ , thấy vải?”
Hơn nửa ở đây đều là vì tấm vải mịn mười tám văn một thước mà đến.
Phương Thanh Hòa chỉ sợi dây giữa hai cây : “Này, chẳng đều ở đây ?”
Trên sợi dây treo hai mươi tấm vải dài một thước rộng một thước, từ trái sang lượt là vải thô, vải mịn, vải hoa.
“Kính thưa các vị bá nương, thẩm tử, chỗ chúng điều kiện như trong tiệm, vải bày sợ dơ, cũng sợ xước, thể xem màu sắc ở đây, sờ chất vải, nếu chọn loại nào, chúng sẽ lấy vải từ trong rương cắt cho các vị.
, những tấm vải đều chỉ một cây, bán hết là thôi, ai trúng thì nhanh tay nhé.”
Mã thị là đầu tiên xông tới: “Thanh Hòa, vải hoa phù dung bán thế nào?”
“Thẩm tử, việc ăn của nhà mới khai trương, bán cho trong thôn chúng giá rẻ, vải thô mười bốn văn một thước, vải mịn mười tám văn một thước, vải in hoa hai mươi tư văn một thước.”
Vải thô ở thành bán mười lăm văn, vải mịn thường là hai mươi đến hơn hai mươi văn, vải hoa càng bán đến ba mươi văn, so sánh một chút, sự chênh lệch giá rõ ràng!
Mã thị vội : “Vải in hoa cho mười thước, , hai mươi thước!
Lại thêm tấm vải mịn màu vàng liễu , cũng mười thước.
Ta là , cô thể bớt của .”
Vốn dĩ đều vội vàng xem vải, thấy Mã thị như thể sợ cướp , họ lập tức hoảng loạn.
“Thanh Hòa, mười thước vải hoa, cả tấm vải mịn màu trắng ngà nữa, mười thước.”
“Thanh Hòa, cũng hai mươi thước vải hoa!”
“Đại nương, vải hoa phù dung chỉ còn mười thước thôi, xem…”
“Mười thước cũng , cho , lấy hết, cái tấm vải in vân mây cũng cho mười thước!”
Bên bán vải ăn phát đạt, bên tạp hóa vẻ vắng khách.
Phương Thanh Hòa cất cao giọng hô: “Kính thưa các vị trưởng bối, còn một tin báo cho , hôm nay phàm là mua đủ năm trăm văn sẽ tặng một phần đầu vải vụn, mang về vá quần áo, hồ đế giày, chắc chắn sẽ dùng .
Châu thẩm tử, mười thước vải hoa mười thước vải mịn, tổng cộng là bốn trăm hai mươi văn, thể xem qua bên tạp hóa , xem thứ gì cần , lỡ may đủ năm trăm văn, sẽ tặng một phần đầu vải vụn, hai ba mươi mảnh vải vụn đó.”
Nói xong lời , Phương Thanh Hòa nhân lúc lấy vải liếc mắt hiệu cho Phương Hưng Vượng.
Phương Hưng Vượng nhớ buổi huấn luyện tối qua, c.ắ.n răng dậm chân, nhắm mắt mà hô lớn: “Kim chỉ, đồ lặt vặt ai cần , hôm nay ngày đầu khai trương, bán rẻ đây!
Túi kim chỉ hai mươi văn, mua lo thiệt, mua lo lừa!”
Tưởng chừng sẽ khó xử, nhưng khi thực sự cất tiếng hô, thấy cũng chẳng gì to tát.
Tiếng hô của quả nhiên thu hút ít . Có kẻ đến xem hàng, cũng kẻ trêu chọc: “Ối chà, Hưng Vượng đây là hàng rong ư? Còn lời mới lạ nào nữa , hô thêm cho chúng thử nào.”
Phương Hưng Vượng đáp: “Nghe rao bán thì lúc nào cũng cơ hội, nhưng đồ rẻ thì chỉ hôm nay thôi. Túi kim chỉ hai mươi văn, bên trong tám cây kim, ba cuộn chỉ và một cái đê, chỉ còn ba màu, bỏ lỡ gánh hàng nhà , nơi khác chẳng tìm mà mua!”
Túi kim chỉ ở trong thành cũng bán hai mươi văn, nhưng chỉ sáu cây kim, chỉ thì màu xám. Nương tử trong làng bây giờ, nào ai tính toán, thấy thực sự hàng rẻ, lập tức chẳng buồn đùa giỡn nữa, đều xúm đòi xem túi kim chỉ...