Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:50
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáu năm triều đình trưng binh, trong thôn cơ bản đều lấy tiền để thế binh dịch, ngay cả cha dượng Phương Hữu Căn cũng bỏ năm lượng bạc.

lúc đó cha của Tần Chí Cương là Tần Phú Quý mắc bệnh nặng, nếu dùng tiền thế binh dịch thì sẽ thể chữa bệnh.

Bốn Tần gia khi thương nghị quyết định để tiền chữa bệnh, trong bọn họ sẽ rút một tòng quân.

Tần Chí Tín tranh giành tòng quân, y đại ca, nhị ca cha, tam ca thành , chỉ y là độc một , là thích hợp nhất.

Vạn nhất phận trở về , để các trưởng nhận cho y một đứa con nối dõi, mỗi dịp lễ tết thắp hương, y cũng hối tiếc.

Không màng các trưởng phản đối, y đến chỗ thôn trưởng đăng ký.

Chuyến chính là sáu năm.

Hai năm đầu mới còn thư gửi về, hơn nữa còn mang theo một ít tiền bạc, nhưng bức thư cách bây giờ hơn hai năm, ít trong thôn đều Tần Chí Tín qua đời.

Chỉ Tần gia vẫn còn đang chờ đợi, tin rằng Tần Chí Tín thể trở về...

Tần Chí Cương Phương Thanh Hòa nhắc đến , bất đắc dĩ lắc đầu: “Vẫn tin tức, cũng thế nào .”

“Vậy nhà các ngươi...”

Phương Hưng Vượng kéo kéo tay áo Phương Thanh Hòa, cắt ngang lời nàng, : “Chí Cương, Chí Tín đứa bé đó từ nhỏ lanh lợi, nó nhất định sẽ .”

Tần Chí Cương gượng : “Hưng Vượng thúc, thì mượn lời vàng của thúc.”

Ngay đó Phương Hưng Vượng sang chuyện khác, chủ đề nhanh chóng chuyển .

Phương Thanh Hòa an tĩnh một bên lắng , thỉnh thoảng đáp đôi ba câu, còn cố gắng kéo chủ đề trở .

Xe la một canh giờ, dừng ở Lạc Hà Pha, phía đều là đường mòn và đường núi, chỉ thể dựa đôi chân để bộ qua.

Tần Chí Cương : “Hưng Vượng thúc, trưa mai đến đón thúc.”

Phương Hưng Vượng gật đầu: “Ngươi vất vả , đợi thúc về sẽ mời ngươi uống rượu.”

Sau khi hai bên từ biệt, Phương Hưng Vượng và Phương Thanh Hòa mỗi vác một chiếc gùi lớn về phía Thạch Động Câu.

Nửa đoạn đầu là đường mòn giữa ruộng, tuy chút cỏ dại nhưng vẫn khá dễ , đến nửa đoạn là đường núi, thật sự gập ghềnh khó , cha con hai đạp lên sỏi đá, từng bước trượt chân tiến về phía , đoạn đường ròng rã ba canh giờ, đến Thạch Động Câu, Phương Thanh Hòa hỏng hai đôi dép cỏ, cảm thấy chân như đứt lìa.

Cuối cùng thấy những mái nhà tranh vách đất trải dài chân núi, nàng dùng tay quạt quạt gió, thở dài: “Cuối cùng cũng đến nơi !”

Chẳng trách ngoại công một lòng dọn ngoài ở, nơi quả thật quá bất tiện!

Phương Hưng Vượng dùng tay đỡ chiếc gùi của con gái, cũng thở hổn hển: “Mệt lắm , thêm hai bước nữa, đến nhà ngoại công con là thể nghỉ ngơi ...”

“Hưng Vượng, Thanh Hòa, hai ngươi đến đây?”

Bên cạnh truyền đến tiếng gọi, hai đầu , liền thấy Ngô Trưởng Phúc vẻ mặt kinh ngạc bọn họ.

“Đại cữu!” Phương Thanh Hòa hưng phấn vẫy tay.

Cộng cả kiếp và kiếp , nàng lâu gặp cữu cữu .

Ngô Trưởng Phúc ba bước chập hai tới, một tay giật lấy chiếc gùi tay Phương Thanh Hòa: “Đã đến thì thôi , còn mang nhiều đồ như ?”

Phương Thanh Hòa : “Đồ vật đáng giá, đều là tấm lòng của cha nương con.”

“cha nương con cũng sợ đứa con bé nhỏ của con đè sập .”

Ngô Trưởng Phúc vác chiếc gùi của cháu gái, giúp Phương Hưng Vượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-76.html.]

Phương Hưng Vượng né sang một bên: “Ca, , tự , chúng về nhà , tin vui với các .”

Ngô Trưởng Phúc dẫn đường phía , đối với tin vui mà Phương Hưng Vượng dự đoán: “Chuyện gì , Hạnh Hoa sinh ?”

Phương Hưng Vượng gật đầu: “ , sinh ! Ngày mùng ba tháng năm sinh một đôi long phượng thai, nương và con đều khỏe mạnh!”

Nghe bình an sinh hạ hai đứa trẻ, Ngô Trưởng Phúc thở phào nhẹ nhõm: “Được lắm, Hưng Vượng, phân gia, xây nhà, giờ thêm hai đứa trẻ, là ngày tháng của giờ đây thật sự hưng vượng !”

Nhắc đến ngày tháng hiện tại, Phương Hưng Vượng đến tít cả mắt, mệt mỏi tan biến hết: “Đại ca, khoe khoang với , kỳ thực cũng cảm thấy như , năm nay thật sự chuyển vận !”

Đối với ngày tháng của em rể, Ngô Trưởng Phúc thật lòng chúc phúc: “Chuyển vận là , cùng ngươi vất vả nửa đời, cũng nên hưởng vài ngày tháng .”

Phương Hưng Vượng giấu lời, lập tức tiếp lời: “Đại ca, chỉ và Hạnh Hoa, mà cả đại gia đình chúng đều sẽ những ngày tháng .”

Trong lúc chuyện, ba đến cửa nhà Ngô gia, Ngô Trưởng Phúc coi những lời khách sáo của Phương Hưng Vượng là thật, lớn tiếng gọi trong nhà: “Cha, Hưng Vượng và Thanh Hòa đến báo tin vui , của con sinh một đôi long phượng thai, nương và con đều bình an!”

Ngô Thiêm Hỷ từ trong nhà vọt : “Lão đại, con thật ư?”

Phương Hưng Vượng vui vẻ tiếp lời: “Cha, là thật đó, chúc mừng thêm hai đứa cháu ngoại!”

“Tốt , sinh là !”

Nghe con gái sinh một đứa con trai, Ngô lão đầu hưng phấn gật đầu lia lịa.

Có một đứa con trai, con gái thêm một phần hy vọng!

Lời dứt, y mới chú ý đến cô cháu gái má hồng hồng, vẻ mặt đồng tình : “Hưng Vượng, ngươi đến báo tin vui thì , còn kéo cả Thanh Hòa theo, xem đứa bé mệt mỏi thế . Thanh Hòa, mau nhà , ngoại công cắt dưa ngọt cho con ăn. Sáng sớm tranh thủ lúc mát mẻ hái về, ngâm trong nước, giờ ăn là sảng khoái nhất.”

Phương Thanh Hòa ngăn cũng kịp, Ngô Thiêm Hỷ xoay bếp.

“Thanh Hòa, để ngoại công con bận rộn , con đến y trong lòng vui vẻ mà. Con chính sảnh nghỉ ngơi, rót nước cho con.”

Ngô Trưởng Phúc đặt chiếc gùi ở cửa, cũng theo bếp.

Chẳng mấy chốc liền thấy y gọi: “Trường Lộc, Trường Thọ, Hưng Vượng và Thanh Hòa đến , mau về !”

Theo tiếng gọi , tất thảy nhà họ Ngô đang việc ở hậu sơn đều trở về.

Biết phụ nữ Phương Hưng Vượng đến báo tin vui, khi cửa, họ khỏi cất lời chúc mừng.

Phương Hưng Vượng tủm tỉm cảm ơn, lấy đồ từ chiếc giỏ mà Thanh Hòa cõng lưng .

Có trứng gà nhuộm đỏ từ sáng, kẹo đậu phộng, bánh vừng, điểm tâm, cùng hai con cá khô và hai miếng thịt khô.

Ngô Thiêm Hỉ thấy liền cau mày : “Sao mang nhiều thứ đến , ngươi tiền rảnh rỗi đến mức hóa rồ ?”

Phương Hưng Vượng mắng vẫn : “Phụ , vui mà! Người cứ coi như bù đắp luôn cả lễ báo hỷ của Thanh Hòa và Thanh Điền.”

Nói đoạn, y ôm một vò lớn từ chiếc giỏ cõng: “Phụ , đây là mỡ heo nương con tối qua thắng, ước chừng hai mươi cân, cứ dùng , khi nào hết con mang tới.”

Mộc thị, dâu thứ nhà họ Ngô, vội vàng nhận lấy vò: “Tỷ tỷ, tỷ phu thật hiếu thuận, các tiền đồ, chúng sẽ nhờ phúc của các .”

Ngô Trường Lộc, con trai thứ nhà họ Ngô, quát lên nghiêm nghị: “Ngươi linh tinh gì đó?”

Tỷ tỷ và tỷ phu đối xử với cha nương, đó là lòng hiếu thảo của họ, khác tư cách gì mà hưởng ké?

Phương Hưng Vượng đ.á.n.h trống lảng: “Ta tiền đồ gì , chủ yếu là quá phụ lòng cha nương, nay rốt cuộc thể tự chủ, chỉ bù đắp chút đỉnh.”

Phương Thanh Hòa thấy ngoại công vui, liền vội vàng chuyển đề tài: “Ngoại công, con cùng phụ đến đây, ngoài việc báo hỷ, thực còn một chuyện nhờ ba vị cữu cữu giúp đỡ.”

Nhìn cô cháu gái lâu ngày gặp, Ngô Thiêm Hỉ cố gắng nở nụ : “Con , chuyện gì, chỉ cần thể giúp , bọn họ nhất định sẽ đồng ý!”

Loading...