Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:43
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Hưng Vượng mong Lý thị chặn lễ vật , đó sẽ lập tức đến nhà Tộc lão Thương tố cáo, để Tộc lão Thương dùng gậy đ.á.n.h c.h.ế.t con quỷ tham lam Lý thị .

Đáng tiếc Lý thị rốt cuộc vẫn còn giữ một chút lý trí.

nỡ những thứ đó, nhưng ả cũng dám thực sự tay cướp.

Ả chỉ thể trơ mắt cha con Phương Hưng Vượng gánh đồ rời , đó tức giận giậm chân trong sân.

“Lão gia, ông cứ thế mà bọn họ ?

Ông là cha của Hưng Vượng, đồ một chút cũng hiếu kính ông, ông xem thể thống gì?”

Phương Hữu Căn giữ hai gánh đồ đó, nhưng ông lập trường.

Hưng Vượng biếu quà cho tộc trưởng và các tộc lão, ông mà dám ngăn chính là đắc tội với khác.

Hơn nữa, phần của Hưng Vượng cho ông một phân cũng thiếu, nếu ông gì đó bên ngoài, thì đến lượt ông đủ .

Một bụng lửa giận đang trút , Lý thị đ.â.m đầu , Phương Hữu Căn mặt mày âm trầm gầm lên: “Nếu ngươi cái đồ phá gia chi tử, Hưng Vượng vẫn là trưởng tử trong nhà, đồ của đều là của nhà !

Năm xưa lão tử mù mắt mà cưới cái đồ tai họa như ngươi cửa?”

Lý thị sự bộc phát đột ngột dọa lùi hai bước, lắp bắp : “Ngươi, ngươi trút giận gì…”

“Không trút ngươi thì trút ai?!” Gân xanh trán Phương Hữu Căn nổi lên, “Nếu ngươi ngày nào cũng chà đạp cả nhà lão đại, nếu ngươi ăn trộm tiền của Đại Nha, bọn họ thể náo loạn đến mức đó ?”

Lý thị cái nồi đen thể đổ lên đầu , ả xắn tay áo lên cãi với Phương Hữu Căn: “Ngươi cái đồ mặt dày, giờ mới chà đạp con trai ngươi hả, ngươi gì, điếc …”

Phương Thanh Hòa và Phương Hưng Vượng khi họ nhà cũ cãi , nếu chắc chắn sẽ ở xem trò vui một lúc.

Họ gánh đồ đến nhà Phương Hoành Thịnh .

Phương Hoành Thịnh thấy đồ hai mang liền xua tay liên tục: “Các con ngày tháng còn khấm khá lên, hoang phí như ?

Tâm ý đến là , đồ vật mau mang về .”

Phương Hưng Vượng ngây ngô: “Tộc trưởng, đồ vật đắt , chỉ là chút lòng thành của chúng con.”

Phương Thanh Hòa cũng : “Tộc trưởng, nếu , nhà chúng con đừng là khấm khá lên, sống còn chắc.

Đây là lòng hiếu kính của chúng con phận vãn bối, thể chê bai .

Hơn nữa đây cũng là chỉ riêng , chúng con còn chuẩn cho các tộc lão nữa, nếu nhận, chắc chắn họ cũng sẽ nhận, lòng hiếu thảo của chúng con chẳng bày tỏ ở .”

Trong lúc chuyện, Phương Thanh Hòa đặt trứng gà, điểm tâm và đường trắng lên bàn.

“Các tộc lão đều ư? Các con tốn bao nhiêu tiền ?”

Trên mặt Phương Hoành Thịnh hiện rõ sự đồng tình, thật tâm cảm thấy họ cách chi tiêu.

“Người xem những thứ cũng nhiều, thực sự tốn bao nhiêu tiền.

Tộc trưởng, ngày mai của tẩy tam, rảnh thì ghé xem náo nhiệt một chút nhé!”

Phương Thanh Hòa đặt đồ xuống chuồn, Phương Hoành Thịnh bèn gọi : “Hưng Vượng, lễ hiếu kính bên cha ngươi đưa qua ?”

Phương Hưng Vượng gật đầu: “Tộc trưởng cứ yên tâm, đưa cho cha mới đến nhà , đúng như chúng ban đầu, một bộ y phục vải vóc, mười cân thịt, đảm bảo thiếu thứ gì.”

Phương Hoành Thịnh , dở dở : “Ngươi đây là đang vả mặt cha ngươi đấy ?”

Phương Hưng Vượng vội vàng kêu oan: “Tộc trưởng, lời gì chứ, đưa lễ hiếu kính đúng như , thành vả mặt ?

Tộc trưởng, còn đưa quà cho Thương gia gia và những khác, đây!”

Phương Hoành Thịnh bóng dáng vội vã của hai cha con, cũng giữ nữa.

Hắn những thứ Phương Hưng Vượng mang đến, đại khái ước lượng giá cả, sang dặn dò Tôn thị: “Đợi đến khi nhà Hưng Vượng bày tiệc đầy tháng, lễ của chúng hậu hĩnh hơn một chút.”

Tôn thị : “Lễ tiền đều quy định, cứ hào phóng đưa qua, nhà chúng việc, Hưng Vượng hồi lễ cũng theo tiêu chuẩn mà hồi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-70.html.]

Hơn nữa, nếu để những khác trong tộc , chỉ sợ suy nghĩ khác.

Hay là thêm hai bộ y phục trẻ con, đến lúc đó lén đưa cho Hạnh Hoa?”

Ánh mắt Phương Hoành Thịnh dừng vò rượu một lát mới : “Làm bốn bộ y phục vải mịn, mỗi đứa trẻ hai bộ.”

Tôn thị thuận theo ánh mắt của trượng phu sang, tò mò hỏi: “Sao , rượu đắt lắm ?”

Phương Hoành Thịnh đưa một bàn tay khua khua: “Ta ước chừng ít nhất là giá .

Bây giờ giá thịt rẻ, thịt mỡ lớn cũng chỉ hai mươi hai văn một cân, mà một vò rượu đắt hơn thịt và y phục .

Hưng Vượng tặng rượu cho cả và năm vị tộc lão, chứng tỏ trong tay tiền, nhưng cố tình đưa cho Hữu Căn, bởi mới Hưng Vượng vả mặt cha đấy.

Nếu là Hữu Căn, chắc tức c.h.ế.t mất!”

Tôn thị khẽ hừ một tiếng: “Hắn đáng đời!

Hưng Vượng vẫn còn giữ thể diện, nếu đổi , đừng là thịt heo, đến lông heo cũng !”

Tôn thị quả thực là dám , nhà chồng nàng hơn năm mươi mẫu ruộng nước, nhưng mỗi dịp lễ tết về nhà nương đẻ, nàng chỉ mang theo một giỏ rau xanh, nàng cũng nhà ăn cơm, đưa rau xong là ngay, khiến nhà nương đẻ tức đến nghiến răng, gặp ai cũng kể nàng keo kiệt.

Nàng chẳng hề bận tâm, thì cứ , dù cũng chẳng mất miếng thịt nào!

Hơn nữa, nhà họ Tôn mỗi thì bản nàng hả hê một , thì vẫn là nàng lợi.

Phương Hoành Thịnh thở dài: “Hưng Vượng khác với ngươi, dù cũng trong thôn, cứ coi như bỏ tiền mua lấy sự yên .”

Nói xong, những thứ bàn: “Hưng Vượng đưa đồ cho và các tộc lão, cũng là để chuyện gì, trong tộc thể giúp chống lưng.

Họ hiểu chuyện, sẽ tiếc những đồng tiền .”

Trên đường về nhà, Phương Thanh Hòa cũng với Phương Hưng Vượng những lời tương tự: “Cha, mỗi năm bốn tiết, quà cho lão trạch thì cũng quà cho tộc trưởng và các tộc lão, mối quan hệ nhất định duy trì .”

Phương Hưng Vượng gật đầu lia lịa: “Ta đều con.”

Phương Thanh Hòa há miệng, cuối cùng vẫn nuốt lời định trở .

Làm nhất thiết cứ chủ kiến, tùy tiện đưa ý kiến gây hỏng việc cũng là một đức tính ...

Lễ tẩy tam của cặp song sinh rồng phượng vặn trùng với Tết Đoan Ngọ, Phương Hưng Vượng chuẩn bữa trưa mà chuẩn tám quả trứng mừng cho mỗi nhà đến chúc mừng.

Ăn xong bữa trưa, Vương bà sớm tới, những quen thuộc trong tộc và trong thôn cũng đến ít, cả gian đường rộng lớn chật kín .

Phương Hữu Căn dẫn theo vợ chồng Phương Hưng Phúc, vợ chồng Phương Hưng Tài và Phương Hưng Võ đến cửa, Phương Hưng Văn là nhiệt tình nhất, tiên chúc mừng Phương Hưng Vượng, đó giúp những còn đến giải thích: “Đại ca, Thúy Liễu thai, khỏe lắm, hôm nay đều về nhà.

Nương bệnh , sợ lây bệnh cho hài tử, hôm nay tiện qua, còn xin đại ca lượng thứ.”

Phương Hưng Vượng cũng trong ngày đại hỷ thấy Lý thị, cái đồ gây phiền phức đó mà đến, chỉ sợ cố tình gây chuyện.

Hắn : “Nương bệnh thì cứ ở nhà nghỉ ngơi cho , cũng vội trong một hai ngày , còn nhiều cơ hội gặp mặt.”

Phương Hưng Văn , về phía Phương Thanh Hòa, mặt lộ vẻ kinh ngạc : “Người nữ nhi mười tám tuổi như hoa, Thanh Hòa nhà chúng quả nhiên càng ngày càng xinh .”

Kể từ khi trọng sinh, Phương Thanh Hòa từng thiếu thốn về ăn uống, mặt thêm chút thịt, linh tuyền thủy dưỡng nhan, làn da cũng trắng trẻo hơn nhiều, bởi lời của Phương Hưng Văn quả thực là thật.

Trong phòng ít đều hùa theo, Phương Thanh Hòa giỏi giang xinh , cũng sẽ gả cho nhà thiếu niên nào.

Phương Hưng Văn chuyện chu lễ độ, xuất hiện đẩy bầu khí lên cao trào.

Phương Thanh Hòa , trong mắt toát hàn quang.

Chủ ý gả nàng cho Hạ gia, chính là do Phương Hưng Văn đưa .

Kiếp , khi Hạ Chí Cao thi đậu tú tài, trong tay nàng cũng chút tiền nhàn rỗi, liền yêu cầu gia đình cho cha nàng nhận một đứa con nuôi để dưỡng lão tống chung.

Phương Hưng Văn nhà khác bằng nhà , bằng lòng cho đứa con trai sinh con nuôi, nhưng đợi đến khi hài tử cai sữa, khi cai sữa đợi đến khi hài tử khỏe mạnh vững hẵng , mãi cho đến khi hài tử bốn tuổi, kết quả nó trí nhớ, chịu đổi cha, Phương Hưng Văn sẽ khuyên bảo thật , đợi đến khi hài tử sáu bảy tuổi hiểu chuyện là .

Nàng Phương Hưng Văn đang dùng kế hoãn binh, bèn yêu cầu đổi , kết quả sự việc còn giải quyết, cha nàng đổ bệnh...

Loading...