Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:36
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Hoành Thịnh dẫn đến đầu làng đo đạc, khi san lấp chỗ dốc và tính toán cả đất hoang bờ sông, xoay sở mãi cũng chỉ gom hai mươi hai nền đất nhà.
Đây lẽ là đợt đất nền miễn phí cuối cùng của làng, ai cũng .
Sau khi bàn bạc với Chu Đại Toàn, Phương Hoành Thịnh quyết định phân phối theo nhân khẩu việc. Dù thì, nhà nào càng nhiều , chứng tỏ việc sử dụng đất của nhà đó càng cấp bách.
Vạn nhất những nhà cùng nhân khẩu, nhưng đất nền đủ, thì sẽ bốc thăm quyết định.
Cứ thế, trong hai ngày tập hợp tám mươi lăm .
Vào ngày khởi công, Phương Hoành Thịnh mới : “Đất mà lát nữa chúng sẽ đào là do nhà Hưng Vượng mua. Ta với Hưng Vượng rằng sẽ dùng đất nhà trắng trợn, đến lúc đó sẽ đào cho hai cái ao cá, gieo ít cá giống xuống, cuối năm lẽ sẽ thêm một khoản thu hoạch.
Đây là việc đôi bên cùng lợi, các ngươi thấy Hưng Vượng ao cá mà xì xào bàn tán, cho rằng chiếm món hời lớn.
Nếu thật sự ý nghĩ như , thì chuyện sẽ tạm dừng, chúng sẽ tìm chỗ khác để đào đất.”
Lời dứt, lập tức phản đối: “Hoành Thịnh thúc, thể dừng ! Con trai đang chờ nhà mới để cưới vợ đây.”
“ , đây chẳng chúng cũng từng nghĩ đến việc đào đất san lấp chỗ dốc đó , chỉ là vẫn tìm đất thôi? Hưng Vượng đây là giúp chúng một việc lớn, kẻ nào dám xì xào, là đầu tiên tha cho .”
Phương Hoành Thịnh những khác, đợi khi hai mươi hộ còn đều bày tỏ thái độ, mới tiếp tục : “Xây ao cá, đào đất chỉ là bước đầu, còn tốn công tốn sức nhiều nữa.
Công việc nhà Hưng Vượng một cũng xuể.
Hắn , đến lúc đó sẽ ưu tiên gọi từ hai mươi hai hộ nhà chúng đến việc.”
Lời , trong đám đông vang lên từng tràng hoan hô.
Cho dù chỉ thể ba ngày, đó cũng là một trăm đồng tiền, đủ cho cả nhà ăn mấy cân thịt!
Sau khi công trình san lấp chính thức khởi công, Phương Thanh Hòa tìm Phương Hoành Thịnh, mua thêm ba mẫu đất ở phía tây bắc nhà .
Phương Hoành Thịnh thở dài: “Thanh Hòa, tiền cũng nên tiêu xài như chứ, trong tay con hơn hai mươi mẫu đất hoang , còn mua đất gì nữa?
Con cứ giữ tiền , đợi để ý xem nhà nào bán ruộng đất, sẽ báo cho con đầu tiên.”
Phương Thanh Hòa lắc đầu, kiên quyết rằng nhất định mua mảnh đất đó.
“Tộc trưởng, trong làng cứ nhà nào hai ba con trai, ai chẳng tranh đào đất? Người xem nhà ông nội con động tĩnh gì ?
Ông tới bốn con trai, mà chỉ một căn nhà, ở cho xuể?
Đầu làng họ chiếm , chín phần mười sẽ xuống chân núi cất nhà.
Đương nhiên, họ thì , chỉ là đừng đến hàng xóm với nhà .”
Phương Hoành Thịnh lập tức hiểu ý ngầm của Phương Thanh Hòa.
Trước đây đến cuối làng, chủ yếu là vì việc dùng nước tiện.
Nay nhà Phương Thanh Hòa đào giếng, nhưng khác tiện ngày nào cũng đến nhà nàng gánh nước, nên đều tranh giành đất nền giếng nước ở đầu làng.
cái " khác" , chắc chắn bao gồm Phương Hữu Căn.
Phương Hữu Căn mà đến gõ cửa, nhà Thanh Hòa một cũng khó lòng từ chối.
Cứ thế qua , cái nhà khó khăn lắm mới tách , e rằng sắp quấn quýt lấy .
Thanh Hòa đây là đề phòng hậu hoạn.
Phương Thanh Hòa thấy Phương Hoành Thịnh nghĩ thông, tiếc nuối : “Nếu trong tay đủ tiền, hận thể mua hết cả mảnh đất chân núi, tuyệt đối cho họ cơ hội hàng xóm.”
Ngay cả vì sự thanh tịnh của , Phương Hoành Thịnh cũng thể từ chối. Hắn dứt khoát một văn thư cho Phương Thanh Hòa, chỉ chờ ngày nào đó huyện nha đóng dấu.
Nào ngờ, mảnh đất bán mới hai ngày, Phương Hữu Căn tìm đến cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-63.html.]
“Tộc trưởng, đất nền ở đầu làng chúng phần, nhưng bốn đứa cháu trong nhà thể chen chúc trong một sân viện, nên định mua nửa mẫu đất ở cuối làng, xem ?”
Phương Hoành Thịnh lập tức đồng ý: “Đương nhiên , ngươi mua chỗ nào?”
Phương Hữu Căn : “Cứ mua bên cạnh nhà Hưng Vượng , cũng thể bạn với .”
Phương Hoành Thịnh: “…”
Lúc chỉ thốt lên một câu, Phương Thanh Hòa thật tài!
…
Mua xong đất, Phương Thanh Hòa trút một gánh nặng trong lòng, mấy ngày tiếp theo nàng bận rộn vườn rau bên cạnh nhà.
Nàng còn tranh thủ dựng một chiếc xích đu trong sân, vốn định cho Thanh Điền giải khuây, nào ngờ thu hút một đám trẻ con,
Ngày nào cũng xếp hàng để chơi xích đu.
Tần Minh Thạch cậy quan hệ với Thanh Điền, tự phong là quản gia xích đu, chơi xích đu thì theo chỉ huy của . Bởi , mặc dù trong nhà nhiều trẻ con, nhưng cũng hỗn loạn thành một mớ.
Ngô Hạnh Hoa ước gì con trai thêm vài bạn, một chút cũng chê ồn ào, thậm chí còn hỏi nữ nhi xem thể chuẩn thêm những trò chơi khác .
Phương Thanh Hòa những trò chơi khác, chẳng qua là nàng từng một chiếc xích đu, nên khi khả năng liền .
giữa một đám trẻ con càng lúc càng tự nhiên, nàng nghĩ vẫn tìm cách.
Đồ vật trong kho gian nàng lật tung, cuối cùng ở góc khuất nhất tìm thấy một vài bản vẽ.
Đó hẳn là bản đồ bố cục của một tòa đại trạch viện, một sân dành riêng cho trẻ con chơi đùa, đó vẽ nhiều thứ mà nàng từng thấy. Nàng đối chiếu bản vẽ nghiên cứu mấy ngày, mấy gốc cây lớn ở mảnh đất hoang phía Tây dùng dây thừng mắc lên những chiếc võng, dựng lên bập bênh, đóng cọc mai hoa, dùng ván gỗ ghép thành một chiếc cầu trượt đơn giản.
Chiếc xích đu trong nhà nàng đóng xuống đất, tiện di chuyển, nàng liền cành cây cong dùng dây thừng thô và ván gỗ lắp thêm ba chiếc xích đu khác.
Phương Hưng Vượng bây giờ mang phận bệnh nhân, thể việc nặng nhọc, vì cầm một cái cuốc nhỏ để nhổ cỏ và nhặt đá vụn, tránh việc lũ trẻ chơi đùa cẩn thận thương.
Bọn trẻ con đến nhà chơi xích đu cũng nhàn rỗi, Phương Thanh Hòa dẫn chúng bờ sông đào hoa dại cỏ dại, trồng vòng quanh mảnh đất hoang chỉnh trang.
Nhìn từ xa, trông cũng khá dáng.
Nơi chỉ trẻ con thích đến, mà Ngô Hạnh Hoa càng là khách quen.
Nàng một chiếc ghế bập bênh riêng, bóng cây, tay cầm quạt nan, bọn trẻ đùa, mệt thì dậy loanh quanh, buồn ngủ thì chợp mắt một lát, chớp mắt một ngày trôi qua.
Vương thị và Ngô Hạnh Hoa sống sân viện gần hai tháng, quan hệ khá . Bà thương Ngô Hạnh Hoa ở chỗ hẻo lánh, thời gian là qua trò chuyện cùng nàng, đôi khi còn dẫn theo những phụ nữ quen .
Dần dần, đến càng lúc càng đông, các bà các cô hai ba kết bạn mà đến, trông trẻ chơi đùa, bóng cây công việc may vá, buôn chuyện gia đình.
Vòng giao tiếp của Ngô Hạnh Hoa cũng theo đó mở rộng, bạn bè để trò chuyện ngày càng nhiều, tin tức cũng ngày càng nhanh nhạy.
Ngày nọ, khi ăn trưa, nàng hứng thú bừng bừng : “Hạ gia hôm qua cưới con dâu, sáng nay cãi , tiếng Trương thị la lối cách hai dặm cũng thấy.”
Phương Hưng Vượng liền tỏ vẻ hứng thú, vội vàng hỏi: “Tại cãi ?”
Cái mụ đàn bà lắm điều Trương thị ngày nào cũng trong làng rằng Hạ Chí Cao hủy hôn là chuyện , chớp mắt cưới một nàng dâu nhiều của hồi môn hiền thục lời, thiếu điều chỉ mặt điểm tên Thanh Hòa nhà hiền thục.
Chàng xem cái gia đình đó thể sống thành cái dạng gì.
Lưu thị ngay cả động tác gắp thức ăn cũng chậm , đôi tai dựng lên chờ đoạn .
Ngô Hạnh Hoa liếc nữ nhi, thấy nàng cũng vẻ mặt tò mò, lúc mới tươi rạng rỡ : “Nghe là vì của hồi môn. Hạ gia để cưới con dâu, tốn gần hai mươi lượng, kết quả nhà họ Lý đưa một cái rương rỗng tuếch, những thứ đây hứa hẹn đều .
Trương thị mắng nhà họ Lý lừa gạt hôn nhân, Lý Tảo Hoa òa lên, cha nương nàng chuẩn của hồi môn, là nàng chịu nhận.
Hạ Chí Cao chuyện là do đồng ý, Trương thị liền mắng cưới vợ quên Nương, ở nhà đang loạn đòi treo cổ kìa.”
Lưu thị xong, phấn khích : “Cái con Tảo Hoa loại đèn cạn dầu, Hạ gia e rằng trò vui để xem !”