Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:28
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trượng phu, hôm nay chuyện gì , cảm thấy như thể biến thành khác ."
Sau khi Phương Hữu Căn xua đuổi , Ngô Hạnh Hoa nãy giờ vẫn lén ở ngoài liền nhà, hỏi điều nghi hoặc trong lòng.
Phương Hưng Vượng nhịn đắc ý: "Thế nào, biểu hiện chứ?"
Mấy ngày nay rảnh rỗi ở nhà, liền suy nghĩ nếu cha tìm đến, nên đối phó thế nào. Có chuẩn quả nhiên khác hẳn, những lời tức giận cứ thế tuôn .
"Biểu hiện !"
Ngô Hạnh Hoa liên tục gật đầu, nhưng so với kết quả, nàng càng tò mò nguyên nhân đàn ông đổi.
"Mau cho , đột nhiên trở nên thế, thế ..."
Nàng ấp úng hai tiếng, cuối cùng cũng tìm một từ thích hợp: "Thế dũng mãnh!"
Nhớ nguyên nhân sự việc, giọng Phương Hưng Vượng trầm xuống: "Lần chúng khuyên Thanh Hòa thành , con bé lo lắng đủ điều, nó cảm thấy vai trò trụ cột gia đình, thể chăm sóc cho mấy nương con các nàng. Ta nhất định thể hiện chút bản lĩnh, mới thể khiến nó yên tâm."
Ngô Hạnh Hoa an ủi vỗ vai chồng: "Không tồi, chỉ cần giữ thái độ , những ở lão trạch sẽ chiếm lợi lộc, Thanh Hòa cũng thể yên tâm xuất giá."
Được khen ngợi, Phương Hưng Vượng vô cùng đắc ý.
Giữa buổi chiều, Phương Thanh Hòa từ công trường trở về, Phương Hưng Vượng liền gọi: "Thanh Hòa, con tranh thủ mua ít thịt dê về , nghĩ đến lúc bệnh một trận ."
Để khỏi cha ngày nào cũng tơ tưởng đến việc bắt trâu ngựa.
Phương Thanh Hòa Ngô Hạnh Hoa kể chuyện Phương Hữu Căn đến, nàng khen một tràng mới : "Cha, con vốn định nhờ cha Thạch Động Câu một chuyến, hỏi ngoại xem thể đến chăm sóc cữ cho nương . Nương sinh đôi, chỉ dựa hai chúng thì , vẫn cần trưởng bối trông coi. Nếu ngoại rảnh, con sẽ hỏi Tiền đại nương."
Phương Hưng Vượng , liền đổi ý: “Vậy thì ngày mai tìm bà ngoại con, đợi về hẳn ốm.”
Phương Thanh Hòa : “Hay là ngày . Ngày mai mua chút đồ cho ông bà ngoại và các thím. Chúng lâu tới, tay đến thì thật phép.”
Ông bà ngoại ở xa, một chuyến bất tiện, kỳ thực bọn họ cũng ít qua .
kiếp , khi nàng gả Hạ gia, ông bà ngoại Hạ gia dựa một nàng bận rộn quán xuyến việc, nên mùa thu hoạch hè thu đều sai ba đến giúp.
Không chỉ đến , mà còn mang thức ăn đến cho nàng, nấu thêm đồ ngon bồi bổ cơ thể nàng.
Lúc đó, nương nàng mang tiếng tư bôn theo khác, Hạ gia chuyện châm chọc, công khai lẫn lén lút gây khó dễ cho các .
Vì chuyện , nàng gả Hạ gia xong đầu nổi giận, cãi một trận với Trương Thị, bảo các đừng đến nữa.
ba , bọn họ đến là để giúp nàng việc, nàng nhẹ nhõm hơn, chứ đến Hạ gia khách, hà cớ gì bận tâm thái độ của Hạ gia.
Các vẫn kiên trì đến suốt tám năm, mãi cho đến khi nàng tiếp quản căn tin học viện mới thôi…
Nghe con gái và trượng phu nhắc đến nhà nương đẻ, Ngô Hạnh Hoa khỏi thở dài: “Thạch Động Câu quá hẻo lánh, một chuyến thật sự bất tiện. Cha con ước nguyện lớn nhất là thể chuyển khỏi cái khe núi , kiếp như ý .”
Phương Thanh Hòa vỗ tay nương an ủi: “Rồi sẽ cách thôi.”
Kiếp , nàng nhất định đón tất cả các khỏi núi lớn, để bọn họ thể một cách sống khác biệt.
Khi Phương Hưng Vượng Thạch Động Câu đón , Tiền Thị đến nhà báo cho Phương Thanh Hòa một tin: Hạ gia bán ruộng.
Phương Thanh Hòa giả bộ ngạc nhiên: “Nhà bọn họ đắc tội với ai ?”
Tiền Thị lắc đầu: “Không , là hỷ sự đó. Hạ Chí Cao chẳng đang định với Tảo Hoa , Lý gia đòi hỏi cao lắm. Riêng sính lễ thôi là sáu lượng sáu, còn sáu loại gia súc gà vịt ngỗng cá heo dê, quần áo giày vớ bốn mùa cho cô dâu, còn kẹo bánh gì đó nữa, ước chừng chắc chắn tốn mười mấy lượng bạc. Hạ gia tiền, mà nhất định cưới Tảo Hoa, chẳng đành bán ruộng ? Thanh Hòa , dỗ ngươi vui , thật lòng đó, Tảo Hoa cô nương là tâm cơ lắm, Trương Thị tuyệt đối trị nổi! Hạ gia kén chọn mãi, e là cưới về một vị tổ tông .”
Lúc Trương Thị cũng đang nhảy dựng lên kêu gào: “Nó còn đòi vòng bạc ư? Sao nó đòi mạng luôn ? Trong nhà tổng cộng còn năm mẫu ruộng, bán hai mẫu cho con dâu vẫn đủ! Ta đây là cưới con dâu ư? Ta là cưới về một vị tổ tông sống, thờ phụng nó mất thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-55.html.]
Hạ Chí Cao vô cùng coi thường hành vi động một chút là lóc ầm ĩ của Trương Thị, trong giọng mang theo chút chê bai: “Nương , nương thể đừng thiển cận như ? Đến cuối năm, đừng là hai mẫu ruộng, cho dù là hai trăm mẫu, nương cũng thể kiếm . Mau tháo chiếc vòng tay đưa cho , tiệm bạc thành kiểu dáng mới, thêm danh sách sính lễ.”
Trương Thị ôm cánh tay, chần chừ chịu nhúc nhích: “Đây là của nương khi mất cố ý để cho , bất chấp ánh mắt khinh bỉ của mấy bà Tẩu tẩu, sẽ cho ai cả!”
Trương Thị hiểu rõ, nàng và Lý Tảo Hoa tranh giành là chiếc vòng, mà là địa vị trong gia đình .
nàng tuyệt đối thể nhường nhịn!
Lý Tảo Hoa là con dâu Hạ gia nàng, thì lời nương chồng như nàng.
Chỉ ngay từ đầu áp chế , dù thành tiểu thư Lâm gia, mới kính trọng nàng – nương chồng .
Hạ Chí Cao thấy Trương Thị chịu nhượng bộ, liền thẳng thừng lời đe dọa: “Nương , Tảo Hoa mở miệng , chiếc vòng chắc chắn . Nếu nương cho, cùng lắm thì con bán thêm một mẫu ruộng.”
Trương Thị tức đến hoa mắt chóng mặt, tim quặn từng cơn: “Ngươi, ngươi!”
Nàng cuối cùng cũng nhận một vấn đề đáng sợ, con dâu còn cửa, con trai nghiêng lòng về .
Chuyện còn khiến nàng đau khổ hơn là g.i.ế.c nàng.
Trương Thị ôm n.g.ự.c ngã xuống ghế, môi run lên bần bật: “Ta đây là tạo nghiệp gì mà sinh một đứa con trai, cực khổ nuôi nấng ngươi từng chút một, nỡ ăn, nỡ mặc, cái gì cũng dành hết cho ngươi…”
Hạ Chí Cao lười biếng những lời sáo rỗng , kiếp kiếp , bao nhiêu , đến mức tai cũng chai sạn.
Mỗi ý, là sinh nuôi dễ dàng, chẳng lẽ là cầu xin để sinh ?
Hắn thậm chí còn nghĩ: Nếu các ngươi bản lĩnh, hà cớ gì vất vả như ? Nếu sinh trong gia đình giàu sang phú quý, giờ đây hẳn an tâm sách, chuẩn cho khoa cử, cần vì một chiếc vòng bạc mà lắm lời ở đây?
Trương Thị sự ghét bỏ trong lòng con trai, vẫn còn ở đó lóc t.h.ả.m thiết.
Hạ Chí Cao chỉ thấy phiền.
Nàng gì mà uất ức? Sinh đứa con trai như , mới là phúc khí lớn nhất đời nàng!
Đợi thi đỗ công danh, nàng chẳng là nương của quan lão gia ?
Bây giờ ngay cả một chiếc vòng cũng nỡ, tầm thiển cận đến mức , đáng đời nghèo cả đời!
“Nương ,” Hạ Chí Cao ngắt lời Trương Thị đang kể lể, giọng lạnh như băng, “Nếu nương thật lòng cho con, thì đừng kéo chân con, dứt khoát đưa sính lễ theo yêu cầu của Lý gia , Tảo Hoa còn ghi nhớ ơn của Nương. Đến cuối năm kết với Lâm gia, đừng là vòng bạc, vòng vàng cũng để nương đổi kiểu dáng mà đeo. Tầm hãy xa hơn một chút, đừng suốt ngày chỉ chăm chăm những lợi ích nhỏ mọn mắt.”
Nói xong lời , Hạ Chí Cao phất tay áo bỏ , bộ dạng nghèo hèn của nương nữa.
Trương Thị gào một trận, những con trai an ủi, ngược còn mắng là tầm , càng thêm tức giận.
Sau với , thể mặc áo ăn cơm ư?
“Nương , lúc cũng vô ích, chi bằng nghĩ cách giải quyết vấn đề.”
Trương Thị đang ôm một bụng tức mà trút , lời con gái Hạ Thải Phồn , liền mắng: “Cái nha đầu đáng c.h.ế.t ngươi thì hiểu gì, thời gian ở mặt mà lảm nhảm, chi bằng khuyên ca ca ngươi đừng càn, còn cưới vợ quên nương .”
Hạ Thải Phồn năm nay mười tuổi, nhưng sự trưởng thành phù hợp với lứa tuổi, lời của Trương Thị hề mang bất kỳ ảnh hưởng nào cho nàng, ít nhất là từ vẻ bề ngoài thể .
Nàng xổm bên Trương Thị nhẹ giọng : “Nương , là Hạ gia sư tử mở miệng lớn đòi hỏi, nương tức giận gì với đại ca chứ? Bây giờ đại ca sắt đá quyết tâm cưới Tảo Hoa tỷ tỷ, nương cứ cứng đối cứng với , sẽ chẳng lọt tai cái gì cả, ngược còn tổn thương tình mẫu tử. Chi bằng nương cứ thuận theo ý đại ca mà sảng khoái đồng ý, đó ép Lý gia cho thêm của hồi môn. Chỉ cần của hồi môn nhà chúng , thì đều mang họ Hạ, chẳng qua là chuyện tay trái đưa sang tay thôi, còn giữ thể diện cho đại ca, đây chẳng là vẹn cả đôi đường như trong hí khúc thường ?”
Trương Thị mắt sáng rỡ, chùi nước mũi, ôm lấy con gái: “Vẫn là con gái chu đáo, mạnh hơn mấy đứa con trai của nương nhiều.”
Hạ Thải Phồn , ngốc đến mức tin lời là thật…