Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 54
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:27
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện kinh động đến Lý trưởng, đương nhiên tra hỏi cho rõ ràng.
Hóa lúc đó một đám trẻ con đang đào giun đất chân núi, chúng còn phân chia địa bàn, vượt giới hạn. Vốn dĩ chuyện đều yên , nhưng Hạ Chí Viễn cố tình gây sự, Phương Thanh Điền địa bàn của , trực tiếp đè Phương Thanh Điền xuống đất đ.á.n.h một quyền.
Tần Minh Thạch rõ đối thủ của Hạ Chí Viễn, liền vội vàng gọi : "Mau mau giúp Thanh Điền thúc, nếu dì Hòa sẽ cần giun đất của các ngươi nữa!"
Theo tiếng hô của nó, đám trẻ con đang đào giun đất ùa lên, ngươi một quyền một cước, Hạ Chí Viễn liền gặp nạn...
Theo lời Tần Minh Thạch khai, trong những đứa trẻ tay, cả hai đứa cháu trai của Lý trưởng.
Đã dính líu đến nhà Lý trưởng, Trương Thị dám dây dưa nữa, chỉ đành chĩa mũi dùi Phương Thanh Hòa: "Lý trưởng, trẻ con đ.á.n.h là chuyện bình thường, nhưng Phương đại nha bất phân trái đè xuống đất đánh, đây là chuyện gì ?"
"Là do nhà các ngươi đáng đánh!"
Phương Thanh Hòa hề kiềm chế, hung hăng : "Dám bắt nạt , đây chính là cái giá trả!"
Sự ngang ngược của Phương Thanh Hòa khiến Trương Thị mừng mặt: "Lý trưởng, nó ngang ngược vô lý như , thôn quản lý cho chứ."
"Quản cái đầu cha ngươi !"
Phương Thanh Hòa đột nhiên bùng nổ, tung một cước Trương Thị: "Ngươi chỉ sinh mà dạy, nuôi một con súc sinh nhỏ suốt ngày bắt nạt khác, tìm ngươi tính sổ là may mắn , ngươi còn dám đến mặt lảm nhảm?"
Trương Thị la làng ầm ĩ, theo bản năng bỏ chạy, nhưng miệng vẫn chịu thua: "Ngươi, ngươi cái đồ đàn bà đanh đá, may mà nhà Chí Cao hủy hôn với ngươi, nếu đúng là xui xẻo tám đời. Loại như ngươi, nhà nào dám cưới? Ngươi cứ chờ quan phủ ban hôn , gả cho một tên tàn phế cụt tay gãy chân, hoặc gả cho một tên bệnh tật, chịu cảnh góa bụa cả đời!"
Phương Thanh Hòa gì, chỉ một mực đuổi theo Trương Thị đánh, hiện trường hỗn loạn.
Chu Đại Toàn giỏi nhất là hòa giải, khi khống chế hai , ông bên vài câu, bên mắng vài tiếng, những lời , đại loại như "cùng làng cả, đừng quá mất mặt", coi như chuyện xong.
Trương Thị cam lòng, vẫn ép Lý trưởng đưa một lời giải thích, dù bắt Phương Thanh Hòa bồi thường tiền, thì cũng đ.á.n.h trả . Thế nhưng, nàng đang túm lấy Lý trưởng lảm nhảm, Phương Thanh Hòa dẫn nhóm của rời .
Nàng chỉ còn cách nắm lấy cơ hội cuối cùng, gân cổ lên mà hét: "Nhà Chí Cao sắp thành với Tảo Hoa , Tảo Hoa dịu dàng hiền thục, hơn ngươi vạn , phu thê họ hòa thuận, ngươi cứ ghen tị !"
Ngô Hạnh Hoa đợi xa nhà họ Chu, thấy các nàng liền vội vàng đón: "Tẩu tử, Thanh Hòa, thế nào , chứ?"
Tiền Thị ha hả: "Yên tâm , Thanh Hòa ở đây, thể chuyện gì chứ? Mụ phù thủy Trương Thị tay Thanh Hòa, một chiêu cũng qua nổi!"
Ngô Hạnh Hoa thở phào nhẹ nhõm: "Thế thì , ! Mau về nhà ." Nàng xin : "Tẩu tử, thật sự ngại quá, để Tiểu Thạch Đầu chịu thiệt thòi , tẩu ngàn vạn đừng trách nó..."
"Ta nào dám trách nó?" Tiền Thị xua tay cắt ngang lời Ngô Hạnh Hoa, "Cái thằng nhãi ranh Hạ gia đó, đáng đời đánh! Ta mà mặt ở đó, còn để Tiểu Thạch Đầu đ.á.n.h thêm mấy cái nữa, xem còn dám bắt nạt khác ."
Phương Thanh Hòa tham gia cuộc trò chuyện của hai , nàng vuốt ve đầu Tần Minh Thạch, khẽ : "Tiểu Thạch Đầu hôm nay thật lợi hại, bảo vệ Thanh Điền thúc của con, lát nữa dì sẽ món ngon cho con ăn."
Món ngon Tần Minh Thạch vui ngay, nó bĩu môi : "Con về vội quá, quên cả mang giun đất về, giờ chắc chúng bò hết ! Đều tại Hạ Chí Viễn, gặp , con vẫn sẽ đ.á.n.h !"
Phương Thanh Hòa vội vàng ngăn : "Con đừng thế, cái hình nhỏ bé của con đối thủ của , gặp thì chạy nhanh , thể để bắt nạt con. Còn về giun đất con đ.á.n.h rơi..."
Nàng cố tình kéo dài câu , khiến Tần Minh Thạch hiếu kỳ ngẩng đầu nhíu mày hỏi: "Dì Hòa, giun đất của con ?"
Thấy sự chú ý của đứa trẻ chuyển hướng, Phương Thanh Hòa mới : "Số giun đất con đ.á.n.h rơi thật đáng tiếc, cho nên quyết định mua tặng con một cái ná cao su để thưởng cho con, ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-54.html.]
Tần Minh Thạch , đôi mắt tròn xoe, giống như một chú mèo nhỏ: "Dì Hòa, dì thật ?" Nó đào giun đất chính là mua ná cao su mà!
"Đương nhiên là thật, lời giữ lời."
Tần Minh Thạch phấn khích nhảy cẫng lên: "Yeah, dì Hòa dì thật !"
"Ta còn thể hơn nữa."
Tần Minh Thạch lập tức hỏi: "Dì Hòa, dì còn thể hơn thế nào?"
"Bí mật!"
Phương Thanh Hòa cố tình giữ bí mật, khi giao việc thu gom giun đất cho Ngô Hạnh Hoa, nàng liền trấn mua mười gói bánh đậu xanh, còn mua năm cân thịt heo, cây ná cao su hứa với Tần Minh Thạch đương nhiên cũng thiếu.
Về thôn, nàng tặng mỗi đứa trẻ đ.á.n.h Hạ Chí Viễn một gói bánh, lý do là để cảm ơn chúng bảo vệ Thanh Điền.
Qua chuyện , trẻ con trong làng đều lợi ích của việc bảo vệ Thanh Điền và cái giá trả khi bắt nạt Thanh Điền. Sau Thanh Điền ngoài , nàng cũng thể yên tâm hơn một chút.
Còn về vị đại công thần Tần Minh Thạch, chỉ nhận bánh kẹo và cây ná cao su mà nó hằng mong ước, Phương Thanh Hòa còn đặc biệt nấu cho nó một nồi thịt kho tàu, khiến nó ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ, chỉ hận thể đổi sang họ Phương ngay tại chỗ.
Khi ngôi nhà mới sắp cất nóc, Phương Hữu Căn biến mất một thời gian dài bỗng nhiên tìm đến.
Một thời gian gặp, Phương Hữu Căn đen sạm , cũng gầy , trông như già thêm vài tuổi. Ngược , gia đình Phương Thanh Hòa những ngày tâm trạng vui vẻ, ăn ngon ngủ yên, ai nấy đều béo lên ít, ngay cả Phương Hưng Vượng vốn luôn bệnh tật, dù cố gắng kiềm chế, mặt cũng mọc thêm chút thịt.
Nhìn thấy gia đình trưởng tử dường như đổi , mắt Phương Hữu Căn đỏ hoe.
"Hưng Vượng , lâu như con đến thăm , con thật sự định nhận là cha nữa ?"
Phương Hưng Vượng từ chối sự sướt mướt: "Cha, lời từ mà ? Để ngoài thấy, còn tưởng con cấp dưỡng lão cho nữa, nên phá hoại danh tiếng của con như chứ?"
Phương Hữu Căn: "..."
Mới phân gia bao lâu, đứa con trai vốn dĩ ngốc nghếch, miệng lưỡi trở nên nhanh nhạy thế ?
Hắn hít sâu một : "Hưng Vượng, ý đó, chỉ là nhớ con thôi mà."
"Lạ lùng , con ở nhà, bao giờ con bằng con mắt chính đáng, nay con dọn ngoài, nhớ con ?"
Phương Hưng Vượng liếc mắt đ.á.n.h giá Phương Hữu Căn: "À, con , nhà ba con trâu già chúng con, việc đều đổ dồn lên một , chịu nổi nữa ?"
Không đợi Phương Hữu Căn tiếp, tiếp tục: "Vậy thì chuyện tìm con , tìm bốn đứa con trai cùng hộ khẩu với ."
Phương Hữu Căn thấy Phương Hưng Vượng chuyện đầy gai góc, vẻ hiền từ giả tạo thể giữ nữa: "Hưng Vượng, con xem con bây giờ cái dạng gì? Ta tìm con giúp chút việc, chẳng lẽ còn quỳ xuống cầu xin con ?"
"Ấy đừng!"
Phương Hưng Vượng hai tay xua lia lịa, ngay lúc Phương Hữu Căn tưởng rằng thành công dùng đạo hiếu để kìm kẹp trưởng tử, : "Người quỳ con cũng . Con là một kẻ bệnh tật, mê là mê, vạn nhất lúc việc mà ngã xuống ruộng nhà , đền tiền ? Cha, theo ý con, thật sự thì cứ tiếp tục phân gia . Chia đất của lão Tam, lão Tứ, lão Ngũ cho chúng nó tự cày cấy, chỉ cần lo mấy sào ruộng của thôi, chắc chắn sẽ xoay sở . Cộng thêm lương thực hiếu kính của mấy em chúng con, cuộc sống của chắc chắn sẽ hơn bây giờ nhiều."