Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:25
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hạ Chí Cao, ngươi học viện khai trừ, cần đến nữa.”
Mặc dù từ học viện trở về, câu vẫn ngừng vang vọng bên tai Hạ Chí Cao, khiến sắp điếc đến nơi.
Trương thị tin con trai khai trừ, một tiếng “phịch” ngã đất: “Tự dưng yên lành, khai trừ chứ?”
Bị khai trừ , bà còn mà quan gia lão phu nhân ?
“Không , con thể khai trừ, học viện dựa mà khai trừ con?”
Trương thị bật dậy từ đất, la làng đòi ngoài: “Bọn họ là ức h.i.ế.p nhà ai ?
Ta tìm bọn họ gây sự, nếu bọn họ nhận con, ai cũng đừng hòng sống yên!”
Hạ Chí Cao càng thêm phiền não, mạnh mẽ đá đổ cái ghế, phát tiếng động lớn: “Nương thể để con thanh tịnh một chút ?
Nương là sợ chuyện đủ , cả thôn đều xem chuyện của chúng ?”
Trương thị sững sờ: “Nói gì , rõ ràng là học viện bừa khai trừ con, chỉ cần họ cho con học, thì lấy chuyện ?”
“Rõ ràng là nương bừa!”
Hạ Chí Cao giận dữ quát: “Nếu nương ngày nào cũng than phiền về Phương Thanh Hòa bên tai con, con nghĩ đến việc tìm một đạo sĩ đến lừa nàng?
Rõ ràng con và Phương Thanh Hòa rõ , đưa tiền là hủy hôn, nương cứ gây sự, gây nông nỗi , nương hài lòng ?”
“Ta, …”
Bị con trai quát một tiếng như , Trương thị cả đều choáng váng.
Môi nàng run rẩy, khóe mắt chợt đỏ hoe, trong lòng uất ức phẫn nộ: “Ta bất bình cho ngươi, cái nha đầu c.h.ế.t tiệt dựa cái gì mà dám…”
Hạ Chí Cao căn bản Trương Thị , phất tay áo thẳng ngoài.
Những biến đời thực quá nhiều, nhiều đến mức khiến y kinh hãi.
Tuy mối giao hảo với y ở thư viện , chuyện y tìm đạo sĩ hãm hại vị hôn thê là do mấy công tử trong thư viện truyền , nhưng y bỗng nhiên cảm thấy chuyện thể tách rời mối liên hệ với Phương Thanh Hòa.
Suy đoán từng kìm nén một nữa nổi lên trong lòng: Phương Thanh Hòa rốt cuộc trọng sinh ?
Đến nơi Phương gia tạm trú, y tìm thấy Phương Thanh Hòa, chẳng báo câu nào, rằng: “Hôm nay thành gặp Lâm lão phu nhân, nàng giày chạy ngoài đường, trông thật đáng thương.”
Đôi mắt Phương Thanh Hòa khẽ lay động, nhưng nhanh khôi phục bình thường.
Nàng nhíu mày hỏi: “Lâm lão phu nhân nào? Hạ Chí Cao ngươi điên , chẳng lẽ nam nữ từ hôn cần giữ cách , đến nhà mà phát điên cái gì? Mau cút , lát nữa thấy Tảo Hoa của ngươi đến mặt mà nhảm.”
Nói xong nàng liền đóng cửa.
Hạ Chí Cao một tay ấn giữ cửa sân, chằm chằm mắt Phương Thanh Hòa, lặp : “Ta thấy Lâm lão phu nhân ở phố Vinh Xương , nàng một ở ngoài đường, hình như tìm chỗ ở.”
Phương Thanh Hòa cầm lấy cái chổi cửa, hung hăng phất : “Vậy thì , liên quan gì đến ? Ngươi mà xót thương thì cứ đón nàng về nhà mà hầu hạ, còn thể khen một câu lòng lương thiện. Chạy đến nhà lải nhải thì tính là bản lĩnh gì?”
Cửa sân "rầm" một tiếng mạnh mẽ đóng , Hạ Chí Cao hề nổi giận, y xa chằm chằm cửa lớn Phương gia.
Với tính cách của Phương Thanh Hòa bây giờ, nếu thật sự ký ức kiếp , tuyệt đối sẽ bỏ qua việc báo thù Lâm lão phu nhân.
Dù kiếp Lâm lão phu nhân ức h.i.ế.p nàng t.h.ả.m hại đến .
Chỉ cần Phương Thanh Hòa đến huyện thành, là thể kết luận nàng cũng trọng sinh !
Hạ Chí Cao đợi ngoài cửa lâu, cửa lớn Phương gia mở , Phương Thanh Hòa bước , về phía đầu thôn.
Hạ Chí Cao một trận cuồng hỉ, vội vàng theo Phương Thanh Hòa.
Kết quả Phương Thanh Hòa hề rời thôn như y nghĩ, mà đến nhà Phương Hoành Thịnh, ở trong đó nửa canh giờ mới , đó thì về nhà.
Hạ Chí Cao chút mơ hồ, chẳng lẽ thật sự là nghĩ quá nhiều ?
Y chợt đổi ý nghĩ, Phương Thanh Hòa nếu thật sự ký ức kiếp , thì hẳn y kiếp thi đậu cử nhân, chắc chắn nỡ từ hôn với y, bằng thì tìm chồng như y?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-52.html.]
Ném những suy đoán hoang đường khỏi đầu, Hạ Chí Cao bình tâm tĩnh khí trở về nhà.
Đối với việc thư viện khai trừ, y chỉ là tức giận, qua cơn là sẽ thôi.
Dù y cũng từng thi đậu cử nhân, phu tử của Thanh Sơn thư viện căn bản tư cách dạy y!
Y nhân lúc gấp rút thành , cùng Tảo Hoa bồi đắp tình cảm.
Chờ đến sang năm một thi đậu cử nhân, y chẳng cần gì, đám trong thư viện tự nhiên sẽ hối hận đứt ruột…
Phương Thanh Hòa nửa đường, khóe mắt nàng nhận Hạ Chí Cao trở về, khóe miệng nhếch lên mỉm .
Lâm nãi nãi lúc vẫn còn ở kinh thành, sáu năm nữa mới rời kinh, Hạ Chí Cao lừa mà cũng chẳng tìm cái cớ nào khá khẩm hơn chút!
Tuy nhiên Hạ Chí Cao đột nhiên đến thăm dò nàng trọng sinh , chắc chắn xảy chuyện ngoài ý nào đó.
Suy nghĩ , vấn đề thể ở thư viện.
nàng tạm thời ý định nhúng tay , thế nào cũng chờ Hạ Chí Cao thành với Lý Tảo Hoa mới tính.
Mà chuyện khẩn yếu nhất của nàng lúc là xây nhà.
Mấy ngày nay nàng xem xét một vòng quanh thôn, nền đất xây nhà thể nới trong thôn quá nhỏ, nàng ở rộng rãi hơn một chút, chỉ cuối thôn là thích hợp nhất.
Cuối thôn dùng nước vô cùng bất tiện, ai đến đó ở, chỉ rộng rãi mà còn yên tĩnh.
Còn về nguồn nước cũng dễ giải quyết, mười mấy mẫu đất hoang chân núi, nàng tin rằng đào một cái giếng.
Ngày hôm , nàng liền trấn tìm thợ đào giếng đến khảo sát địa hình, thợ đào giếng khoanh bảy tám chỗ khả năng nước.
Trong đó ba chỗ gần , đều trong một mẫu đất.
Phương Thanh Hòa liền gọi thôn trưởng đến, trực tiếp mua hai mẫu đất.
Đất hoang hai lượng một mẫu, hai mẫu đất tốn bốn lượng bạc.
Chờ mua xong đất hoang, thợ đào giếng chọn nơi khả năng nước nhất để khai đào, bên Tần Chí Cương cũng dẫn việc.
Nhổ cỏ, dọn đá cuội, san đất, đào móng, công trường hầu như mỗi ngày một khác.
Chờ móng đào xong, gạch ngói và đá vụn cũng lượt đưa đến.
Sau khi đắp nền móng xong, thợ xây gạch ngói từ huyện thành mời đến vị trí, chính thức bắt đầu xây nhà. Còn việc ăn uống của thợ xây thì đều giao cho nhà tộc trưởng.
Phương Thanh Hòa tuy bao cơm, nhưng mỗi buổi chiều đều sẽ gửi một chút đồ ăn đến công trường, khi là màn thầu ngũ cốc, khi là bánh dầu, khi là đậu táo đỏ, khi là chè đậu xanh.
Đồ vật chẳng quý giá gì, nhưng những thứ ngoài dự liệu thì luôn vui vẻ.
Thêm đó, Phương Thanh Hòa đề xuất tiền công thanh toán theo ngày, một ngày nhận tiền một ngày, hành động sảng khoái khiến danh tiếng của nàng nhanh chóng xoay chuyển.
Mọi đều nàng ngày ở nhà đập phá điên loạn, chắc chắn là do ép buộc đến đường cùng, còn lối thoát.
Danh tiếng Phương Thanh Hòa , kéo theo cả nhà cũng đông khách hẳn lên, mỗi ngày đều đến nhà chơi, trò chuyện cùng Ngô Hạnh Hoa.
Vừa đến liền phát hiện Phương Thanh Hòa loại tầm thường. Chuyện xây nhà thì , việc lớn việc nhỏ trong nhà cũng chẳng bỏ sót việc nào, giặt giũ nấu nướng, khai hoang trồng rau, thậm chí còn nuôi một ổ gà con nửa lớn, là để cho nương nàng dùng khi ở cữ.
Có rục rịch, mai cho nàng.
Tuy nhiên chuyện chắc chắn thể với Phương Thanh Hòa, vẫn với Ngô Hạnh Hoa.
“Hạnh Hoa, nhà nàng từ hôn cũng một thời gian , tính toán thế nào đây? Ta bên Hạ gia tìm bà mối, hai hôm nữa sẽ đến Lý gia cầu , chúng cũng thể quá lạc hậu, kẻo tưởng chúng vẫn còn tơ tưởng .”
Ngô Hạnh Hoa gần đây bận lòng, một là đứa bé trong bụng, hai là hôn sự của con gái.
Thấy nhắc đến, nàng cũng hề e thẹn: “Tẩu tử, thật, đang định tìm bà mối đây.”
Người phụ nữ Triệu Thị kích động vỗ tay: “Ôi, đến thật đúng lúc! Ta cho nàng , tiểu tử nhà chị gái , năm nay mười tám, trai trông nhanh nhẹn, vóc dáng cũng cao ráo, vốn dĩ đầu năm nay nên duyên, ai ngờ cô nương định năm ngoái mùa đông mắc bệnh hiểm mà qua đời. Ta nghĩ, Thanh Hòa chẳng thích hợp , Hạnh Hoa nàng thấy , sẽ gọi chị đến một chuyến?”