Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 48
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:22
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỗ ở của Phương Thanh Hòa quá đỗi đơn sơ, ngay cả điều kiện để pha một tách cũng .
Triệu lão gia lẽ cũng vì điểm , khi chuyện với Phương Thanh Hòa một lát thì rời .
Trước khi , ông để danh : “Phương cô nương, lời cảm ơn sẽ nhiều nữa. Sau nếu cô nương cần giúp đỡ, hãy cầm danh đến Triệu gia, nhất định sẽ dốc hết sức .”
Đối với Phương Thanh Hòa, điều tương đương với việc thêm một đường lui, vì khi tiễn Triệu lão gia rời , nụ mặt nàng vô cùng chân thành.
Đợi xe ngựa của Triệu gia rời , những xem náo nhiệt còn nhịn sự tò mò, nhao nhao bắt đầu hỏi: “Thanh Hòa, đây là xe ngựa của nhà ai , oai phong thật đấy.”
“Thanh Hòa, họ là đến cảm ơn ngươi, vì cảm ơn ngươi ?”
“Thanh Hòa, nhà khiêng một cái rương lớn như thế, bên trong đựng gì ?”
Phương Thanh Hòa tươi lượt trả lời: “Vừa đến là Triệu lão gia của Phù Dung phường trong trấn, con gái nhà ông đạo sĩ giả họ Lục bịa đặt tiếng khắc phu khắc tử, vì mà vướng bận việc hôn sự.
Ta vạch trần phận của đạo sĩ giả, giờ đây đều con gái ông oan, nên ông đến cảm ơn .
Còn về vật phẩm tặng, cũng nữa, xem.”
Phương Thanh Hòa hề ý định giấu giếm những thứ trong rương.
Đối với những thứ , luôn thích phỏng đoán theo ý , lẽ vài ngày sẽ lan truyền tin đồn Triệu lão gia tặng nàng vài trăm đến ngàn lượng bạc tạ ơn...
Nàng trở về phòng, cầm lễ đơn lên liếc mắt một cái, với vẻ mặt đầy kinh ngạc reo lên: “Cha, Nương, Triệu lão gia tặng chúng năm mươi lượng bạc, và cả sáu tấm vải lụa nữa!”
Khi Phương Thanh Hòa hô lên, tất cả trong và ngoài nhà đều trợn tròn mắt.
Phương Thanh Hòa từ trong rương ôm chiếc tráp gỗ hồng mộc chạm khắc hoa phù dung ở cùng, mở xem, bên trong đặt năm nén bạc hình thỏi.
“ là năm mươi lượng thật!”
Lúc , Phương Thanh Hòa phấn khích như thể biến thành khác, ôm tráp nhảy cẫng lên: “Cha, Nương, chúng tiền !
Năm mươi lượng!
Chúng thể xây một ngôi nhà mới, sẽ cần ở nhà tranh nữa!”
Phương Hưng Vượng và Ngô Hạnh Hoa niềm vui bất ngờ đ.á.n.h cho ngẩn , Phương Thanh Hòa thì đặt tráp xuống, chạy đến cổng sân, chắp tay cúi lạy trời: “Tạ ơn chư vị Bồ Tát phù hộ, giờ gia đình chúng cứu , đợi thời gian rảnh, nhất định sẽ khắp các chùa chiền thắp hương cúng bái chư vị Bồ Tát!”
Tiếp đó, nàng những ngoài nhà tranh: “Các vị ông bà, chú bác thím mợ, các các Tẩu tẩu, nhà sắp xây nhà, đợi xác định đất nền sẽ khởi công!
Tuy nhiên, tình hình nhà thế chắc chắn thể nấu ăn , nên tiền công sẽ trả cao hơn một chút, ba mươi lăm đồng một ngày. Mọi thời gian thì nhất định đến giúp một tay nhé.”
Trong trấn, khuân vác nặng nhọc cũng chỉ ba mươi đồng một ngày, nay việc ngay tại nhà thể kiếm ba mươi lăm đồng một ngày, sự chú ý của lập tức chuyển .
Năm mươi lượng bạc của Phương gia, họ ghen tị cũng vô ích, chi bằng nhân lúc Phương gia xây nhà mà thêm vài ngày công, đó mới là lợi ích thực sự trong tay.
“Thanh Hòa nha đầu, việc nhất định ! Ta đây là một tay lão luyện trong việc nặng nhọc đấy.”
“Còn , còn nữa, Thanh Hòa, ngươi hỏi thăm mà xem, trong làng nhà ai xây nhà mà thiếu ?”
Khi một mở lời, những khác cũng hò reo theo, sợ khác giành .
Phương Thanh Hòa vội vàng giơ tay hô: “Mọi đừng vội, từng một!”
Nàng liếc mắt một vòng, chọn một quen thuộc nhất: “Thế nhé, ai việc thì tiên hãy với Chí Cương ca, đó chuyện về công việc cũng sẽ do Chí Cương ca sắp xếp.
chúng hãy rõ , mỗi nhà cử một , ?”
Tần Chí Cương vốn thích hóng hớt, liền chen đến bên Phương Thanh Hòa, lớn tiếng : “Đương nhiên ! Ai cũng Thanh Hòa ngươi trả công cao, nhưng lợi ích thể chỉ dành cho vài nhà, đều hưởng chút lợi lộc.”
Sự sắp xếp hợp lý, một ai đưa ý kiến phản đối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-48.html.]
Nói xong chuyện xây nhà, Phương Thanh Hòa chạy về phòng, từ trong rương lấy hai gói kẹo lạc, phát cho những ngoài cửa ăn.
Có tiền kiếm đồ ăn, lúc những cảm giác vi diệu trong lòng đa đều biến mất, ai nấy đều chân thành cảm ơn Phương Thanh Hòa.
Chỉ hai tức đến run rẩy.
Một là Hạ Chí Cao đang ngang qua, một là Lý Thị cố ý chạy đến.
Cả hai đều vô cùng ganh ghét vận may của Phương Thanh Hòa...
Trương Thị thấy con trai vẻ mặt phẫn hận bước nhà, liền quan tâm hỏi: “Sao vẻ mặt ? Chẳng lẽ chuyện với Táo Hoa thuận lợi ?”
“Không, Táo Hoa nhà, gặp nàng.”
Trương Thị hiểu, hỏi dồn: “Vậy thì ?”
Hạ Chí Cao vắn tắt kể những gì thấy.
“Năm mươi lượng?”
Trương Thị theo bản năng nâng cao giọng.
Con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó thể kiếm nhiều tiền như ?
Nàng nghĩ, trong trấn chắc chắn chỉ một nhà đạo sĩ giả lừa gạt. Nếu những khác cũng đến tạ ơn, chẳng Phương gia sẽ phát tài ?
Một nhà năm mươi lượng, hai nhà một trăm lượng, nếu mười nhà, là năm trăm lượng!
Năm trăm lượng thể mua năm sáu mươi mẫu ruộng, cho thuê cày cấy, chẳng cần gì cả, chỉ cần ở nhà chờ thu tiền.
Nếu tiền là của nhà nàng...
So với Lâm gia xa vời thể với tới, Trương Thị cảm thấy Phương Thanh Hòa đáng tin cậy hơn.
Nàng thử xem, liệu thể nghĩ cách thuyết phục con trai đầu , tiên cứ nắm lấy những gì thể tính.
Hạ Chí Cao suy nghĩ của mẫu , bực dọc : “Mẫu , năm mươi lượng thì là gì?
Hiện tại Phương Thanh Hòa trở thành ân nhân của Triệu gia. Sau nếu nàng mở lời việc gì đó, Triệu gia chắc chắn sẽ từ chối.
Mẫu , Triệu gia chỉ giàu , nhị thiếu gia Triệu Viên của Triệu gia là một cử nhân hiếm hoi trong trấn. Cho dù tham gia thi huyện nữa, với tài lực của Triệu gia, chạy chức huyện lệnh cho Triệu Viên cũng là chuyện khó.
Phương Thanh Hòa đây là bám cành cao !”
Vị hôn thê cũ bám cành cao cố nhiên đáng giận, nhưng nghĩ đến cành cao là do chính tay dâng lên, hận thể tự vả hai cái.
Nếu sớm chuyện , chi bằng tự đưa Lục Bán Tiên đến quan phủ, như ân tình của Triệu gia sẽ là của !
Tuy rằng Triệu gia chẳng là gì mặt Lâm gia, nhưng khi kết nối với Lâm gia, để Triệu gia cải thiện một chút điều kiện sống hiện tại của cũng tệ.
Hắn thực sự chịu đủ cảnh sống trong căn nhà gạch đất thấp bé chật hẹp, những con gà mái kêu loạn bất cứ lúc nào bất cứ nơi , và mùi hôi lợn thể xua tan .
Trương Thị thấy con trai nhíu mày với vẻ mặt luyến tiếc, liền dò hỏi: “Chí Cao, con xem con và Thanh Hòa, hai đứa khả năng hòa giải ?”
“Mẫu gì ?”
11_Hạ Chí Cao nghiêm giọng quát mắng: “Mẫu , Phương Thanh Hòa cái đồ đàn bà đanh đá đó xứng đáng bước cửa nhà chúng ? Sau tuyệt đối suy nghĩ như nữa!”
Hắn phất tay áo về phòng, bức thư họa sắp thành bàn học, vẻ mặt cuối cùng cũng chút vui vẻ.
Chỉ cần bán bức thư họa , sẽ thuê nhà trong trấn!
Trương Thị bóng lưng con trai, lầm bầm nhỏ giọng: “Nàng tiền, cửa nhà nào mà chẳng xứng...”