Tra Nam Đòi Hủy Hôn? Ta Trồng Trọt Phát Tài Khiến Hắn Hối Hận - Chương 47
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:30:21
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta bừa thôi.”
Phương Thanh Hòa vô cùng thành thật.
Vợ chồng Phương Hưng Vượng và Ngô Hạnh Hoa liền trợn tròn mắt.
“Con sợ tộc trưởng điều tra ?”
Phương Thanh Hòa nhún vai: “Có thể điều tra gì? Lý gia quả thật tin thuyết ‘trẻ con dẫn trẻ con’, tính toán để Vinh Quý vài đứa giúp tụ tập nhân khí, chuyện là thật. Còn về việc phép , mượn vận khí con cháu nhà họ Phương , chuyện quá quan trọng, bởi vì tộc trưởng và các tộc lão nhất định phòng ngừa hậu hoạn.”
Phương Hưng Vượng mà vô cùng khâm phục.
Dám lừa gạt tộc trưởng và các tộc lão, hơn nữa còn thực sự lừa họ, chuyện nghĩ cũng dám nghĩ!
Ngô Hạnh Hoa cũng vô cùng khâm phục nữ nhi, nhưng hiện tại chỗ ở tường rào, lo lắng tai vách mạch rừng, nàng nhanh chóng chuyển đề tài: “Chúng xem xem dọn dẹp nơi , lẽ ở một thời gian đấy.”
Trên danh nghĩa tuy nhà nàng hơn ba mươi lượng bạc, nhưng tiền để dành chữa bệnh, tạm thời chắc chắn thể tiêu xài lớn.
Phương Thanh Hòa liếc căn nhà tranh xiêu vẹo, : “Nương, đừng vội dọn dẹp, con hỏi xem trong thôn nhà nào thể cho chúng thuê vài gian phòng để ở tạm .”
“ cái bụng của …”
Ngô Hạnh Hoa cúi đầu bụng bầu, vẻ mặt khó xử.
Muốn tìm vài gian phòng trống trong thôn quả thật khó, nhưng ai nguyện ý cho một phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i sắp sinh con thuê nhà? Việc sẽ hỏng vận may của chính .
“Tổng sẽ biện pháp thôi, con cứ hỏi thử xem .”
Phương Thanh Hòa tiên tìm Tần Chí Cương.
“Chí Cương ca, mượn năm mươi đồng, ngờ kéo dài đến bây giờ mới trả, thật sự ngại quá.”
Tần Chí Cương nhận tiền, mà hỏi: “Nghe hôm qua các ngươi khám đại phu, bệnh tình của Hưng Vượng thúc thế nào? Hiện tại các ngươi đang thiếu tiền, là cứ giữ , vội.”
“Thật sự chữa bệnh cũng thiếu mấy đồng , cứ nhận lấy .”
Phương Thanh Hòa nhét tiền tay Tiền thị bên cạnh, một nữa cảm ơn: “Đại nương, Chí Cương ca, đa tạ hai .”
Tiền thị thấy Phương Thanh Hòa thái độ kiên định, cuối cùng vẫn nhét tiền trong túi áo: “Thanh Hòa, nhà ngươi khó khăn gì nhất định mở lời, đều là cùng thôn, thể giúp thì nhất định sẽ giúp.”
Phương Thanh Hòa khẽ một tiếng, kiên cường : “Đại nương, đại phu trong thành bệnh của cha chủ yếu là nguyên nhân, cách nào kê t.h.u.ố.c đúng bệnh, nhưng cũng chắc đường sống, thể là do đây hao tổn quá nghiêm trọng cũng chừng. Ông bảo chúng đừng tự dọa , cứ tịnh dưỡng cho . Thế nên mới thuê vài gian phòng trong thôn để ở tạm, cứ liệu mà tính.”
Tiền thị Phương Thanh Hòa chút nào cũng nản chí, giơ ngón cái khen ngợi: “Phải như đó, bất kể bệnh , cuộc sống vẫn tiếp diễn, lóc ỉ ôi giải quyết vấn đề. Đại nương một câu khó , cho dù cha ngươi thật sự mệnh hệ gì, thời gian sống , đối với ông cũng là một sự an ủi.”
Sau đó nàng đổi giọng: “Nhắc đến chuyện thuê nhà, đường thúc của Chí Cương đang mở tiệm ở trấn , ông định phá bỏ nhà cũ để xây . Mai sẽ hỏi ông , nếu vội xây nhà, xem thể cho các ngươi thuê ở vài tháng .”
Phương Thanh Hòa đến nhà họ Tần, thực chủ yếu là vì Tần Chí Cương. Mấy nhà nàng xảy chuyện, Tần Chí Cương đều mặt, đủ để chứng minh thích hóng chuyện, tin tức chắc chắn cũng linh hoạt, nàng liền hỏi thăm Tần Chí Cương xem nhà ai phòng cho thuê.
nàng còn mở lời, Tiền thị trực tiếp tìm xong cả nhà .
Nàng mừng rỡ : “Đại nương, thật sự quá cảm tạ , nếu thật sự thể thuê cái viện tử đó, giúp nhà một việc lớn .”
Trong lòng Tiền thị vẫn nhớ ơn Thanh Hòa giúp tiểu nhi tử rửa oan, luôn tìm cơ hội báo đáp, nay thể chút gì đó, nàng cũng vui vẻ.
“ , một chuyện ngươi còn ?”
Tiền thị ghé sát tai Phương Thanh Hòa, thì thầm: “Hồi Xuân Đường ở trấn quan phủ đóng cửa , là đại phu đó là giả mạo. Tiểu thúc của ngươi thương ở chân chính là khám ở y quán đó, ông nãi nãi ngươi tin xong liền vội vàng đưa tiểu thúc ngươi tìm Kim đại phu, Kim đại phu xương nối liền, bệnh tình trì hoãn, chắc chắn sẽ ảnh hưởng. nãi nãi ngươi tức điên lên , khắp nơi tìm đại phu đó, mấy ngày chắc chắn thời gian gây sự với ngươi.”
Phương Thanh Hòa ngờ còn niềm vui bất ngờ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-nam-doi-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-khien-han-hoi-han/chuong-47.html.]
Kiếp chân Phương Hưng Võ , ngày nào cũng theo lũ bạn chạy khắp nơi, đó học theo bọn lưu manh trêu ghẹo cô nương, cô nương nghĩ quẩn tìm đường c.h.ế.t.
Lý thị thấy c.h.ế.t chứng cứ đối chất, còn đổ vấy tiếng cho cô nương , là cô nương gả Phương gia, cố ý quyến rũ con trai nàng, Phương Hưng Võ đồng ý, nên cô nương mới tìm đường c.h.ế.t.
Loại đồ vật , tàn phế mới , đỡ hại !
……
“Lão hương, xin hỏi một chút, nhà Phương Thanh Hòa Phương cô nương thế nào?”
Tần Chí Cương chiếc xe ngựa chỉ từng thấy ở huyện thành, tuy lòng hiếu kỳ khơi dậy, nhưng cũng quên đề cao cảnh giác.
“Các ngươi là ai, tìm gì?”
Ngữ khí mấy , nhưng xe chẳng hề để ý, mà nhảy xuống chắp tay hành lễ: “Thì là trưởng của ân nhân, thất kính thất kính. Ta là quản gia Triệu Đại Vượng của Triệu phủ tại huyện thành, chuyến là cùng lão gia nhà đến cảm tạ Phương tiểu thư. Phương tiểu thư bắt tên đạo sĩ lừa đảo, ô danh tiểu thư nhà nhờ đó mà gột sạch, Triệu gia vô cùng cảm kích.”
Nghe là đến cửa tạ ơn, kiểu dáng xe ngựa tầm thường, Tần Chí Cương lập tức đổi sắc mặt, niềm nở : “Thì là Triệu quản gia, thất kính thất kính, dẫn các vị đến nhà Thanh Hòa tử.”
Triệu Đại Vượng cũng lên xe ngựa, mà cùng Tần Chí Cương bộ, trò chuyện. Từ đầu làng đến cuối làng, y tìm hiểu kha khá tình hình của gia đình Phương Thanh Hòa, Phương Thanh Hòa phân gia, giờ chỗ ở, trong nhà còn phụ bệnh nặng, mẫu m.a.n.g t.h.a.i và đầu óc mấy lanh lợi.
Đợi xe ngựa dừng , Triệu Đại Vượng tiên chắp tay vái Tần Chí Cương, mới bên xe ngựa đỡ lão gia nhà xuống. Ngay đó, y cùng phu xe chung sức khiêng một cái rương lớn từ xe xuống.
Tần Chí Cương mà hai mắt sáng rực.
Không chỉ Tần Chí Cương, mà các thôn dân xe ngựa thu hút cũng đều tò mò, lão gia từ trong thành đến sẽ cảm tạ Phương Thanh Hòa như thế nào.
Khác với sự tò mò của , Phương Thanh Hòa lúc đang phiền muộn, nàng nên tiếp đãi quý khách đến nhà .
Chỗ ở hiện tại tổng cộng chỉ một gian nhà tranh, một bên kê giường, một bên xây bếp, chính giữa là chiếc bàn ăn ghép tạm bợ. Trong nhà xoay còn khó, huống chi tiếp đãi khách.
May mắn , vị Triệu lão gia hòa nhã, dường như thấy sự chật vật trong nhà, mỉm chắp tay lời cảm ơn.
“Phương lão cùng dạy nữ phương pháp, nếu Phương cô nương dũng cảm bắt giữ đạo sĩ giả , tiểu nữ đời e là hủy hoại.
Đây là chút lòng thành của , kính xin lão đừng chê bai.”
Theo lời đó dứt, Triệu Đại Vượng mở rương, từ bên trong lấy một tờ lễ đơn đưa cho Phương Hưng Vượng.
Phương Hưng Vượng và Ngô Hạnh Hoa đầu tiên thấy khách quý giàu như , tay chân đều đặt , theo bản năng về phía Phương Thanh Hòa.
Phương Thanh Hòa kiếp cũng từng trải chút ít, lúc hề lộ vẻ nhút nhát, nhận lấy lễ đơn đặt sang một bên, khách khí hàn huyên với Triệu lão gia.
Trong lúc trò chuyện, Phương Thanh Hòa xâu chuỗi câu chuyện của Triệu gia.
Triệu gia mở tiệm vải ở trấn, nhà cũng xưởng dệt vải, điều kiện khá . Triệu lão gia bốn con trai và một con gái. Khi Triệu tiểu thư mười sáu tuổi, nghị với đối tác ăn của Triệu lão gia. Đến lúc hợp bát tự, đạo sĩ Triệu tiểu thư khắc phu khắc tử, cô nương như tuyệt đối thể cưới.
Bởi lời đó, hôn sự đương nhiên đổ vỡ.
Mặc dù Triệu gia tìm khác xem bát tự cho con gái , chứng minh bát tự của con gái vấn đề gì, nhưng Triệu gia cô nương vẫn tìm hôn sự môn đăng hộ đối.
Triệu gia con trai nối dõi tông đường, thể chiêu chuế cho con gái.
Triệu phu nhân để tránh con gái quan phủ gả cưới, chuẩn chọn một hán tử hiền lành thật thà ở nông thôn, coi như ở rể.
Kết quả chính lúc , đạo sĩ ban đầu từng khẳng định bát tự của Triệu cô nương vấn đề chứng minh là kẻ lừa đảo. Mây đen bao phủ đầu Triệu gia cuối cùng cũng thổi tan.
Triệu phu nhân tin, liền gọi tất cả các bà mối trong trấn đến nhà.
Còn Triệu lão gia thì chuẩn lễ tạ ơn, vội vàng đến tìm Phương Thanh Hòa...