“Cô nhân viên , cô là cô gái thế hệ 0X là màn hình ?” Tổng giám đốc đột nhiên nghiêm túc hỏi.
“ tổng giám đốc Phạm, cô chính là nhân viên mới của phòng chúng , trưởng phòng chuyện bao nhiêu nhưng vẫn chứng nào tật nấy, các đồng nghiệp khác trong phòng cũng ảnh hưởng. thật sự nghĩ rằng loại nhân viên như nên sa thải, nếu cứ ở đây thì chỉ ô nhiễm khí của công ty thôi!”
Lý Thục Duyệt càng càng đắc ý.
Tổng giám đốc đập bàn một cách giận dữ: “Cô thuộc phòng ban nào? Tên là gì? Đến công ty bao lâu ?”
“Phòng Marketing, Lý Thục Duyệt, đến công ty gần mười năm ạ.”
Tổng giám đốc đột nhiên thở dài một tiếng: “Công ty chúng quả thực cần chấn chỉnh , m.á.u tươi ít quá! Ngay lập tức thiện chế độ nhân sự, kỳ đ.á.n.h giá cuối năm sẽ thêm hạng mục bình chọn dân chủ. Ai đạt tiêu chuẩn sẽ xem xét sa thải! Còn về vấn đề nhân sự thừa thãi của công ty, lập tức sửa đổi phương án định biên, tối ưu hóa phân công, những nhân viên dư thừa nên cắt giảm thì cứ cắt giảm!”
Lý Thục Duyệt nở nụ đắc chí, dừng ở đó, cô thẳng thừng to tên , tiếp tục tố cáo thêm vài câu.
Lâm Cẩm Ngọc, tổng giám đốc. là những tự chuốc khổ .
hiệu cho bộ phận IT trong phòng điều khiển, ngay đó, màn hình xuất hiện cái bản mặt to tướng của Lý Thục Duyệt.
Lý Thục Duyệt xem phim trong giờ việc, Lý Thục Duyệt c.ắ.n hạt dưa trong giờ việc, gọi video cho nhà trong giờ việc, còn bật loa ngoài. Không chỉ , Lý Thục Duyệt còn sạc đủ loại thiết điện trong giờ việc, ví dụ như sạc dự phòng, máy tính gia đình, máy tính bảng, cả đồ chơi của con cái nữa.
Ngoài , Lý Thục Duyệt còn lén lút lấy giấy A4 của công ty mang về nhà. Sau khi vệ sinh, cô cũng lén mang vài gói giấy vệ sinh về.
Từng tấm hình nối tiếp như một bộ phim, phơi bày sự xí và tham lam của Lý Thục Duyệt một cách triệt để.
“Ai đó? Ai đang cái gì ? Mau tắt ngay cho , cái quái gì , cho phép chiếu mấy thứ , những bức ảnh là do con tiện nhân nào lén chụp chứ!”
Khi Lý Thục Duyệt đang gầm lên, màn hình còn xuất hiện một đoạn video. Đó chính là cảnh Lý Thục Duyệt lén lút phá hoại USB của , miệng cô còn lẩm bẩm: “Phạm Khả Hinh, mày chọc tao thì coi như tự rước họa , trong công ty tao thì mày, sớm muộn gì mày cũng cút xéo cho bà, mày tăng ca kế hoạch thì chứ, bà chỉ cần một chiêu là khiến mày trở về tay trắng!”
Cả hội trường chìm một bầu khí vi diệu.
“Cẩm Ngọc, vẫn là cô đỉnh nhất, quá việc!”
cảm ơn Lâm Cẩm Ngọc, nếu cô trong ngoài phối hợp, thể nắm rõ Lý Thục Duyệt đến .
“Chuyện nhỏ, ngứa mắt cô từ lâu !”
Các đồng nghiệp bàn tán xôn xao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-dua-dong-nghiep-hay-muon-tai-khoan-hoi-vien/chuong-5.html.]
“Trời ơi, Lý Thục Duyệt thích chiếm tiện nghi, ngờ đến mức đáng sợ như .”
“Chiếm tiện nghi thì thôi , còn ưa thấy khác , là nhân viên mới đến chăm chỉ việc, mà cô còn dùng thủ đoạn lưng. Gặp đồng nghiệp như đúng là xui xẻo hết chỗ , Phạm Khả Hinh thật sự quá khổ mà!”
“Ơ đúng, ai cũng Lý Thục Duyệt là em họ của phó tổng giám đốc , hôm nay ầm ĩ đến mức ? Người lén chụp ảnh sợ trù dập ?”
“Ôi chao! Con thỏ dồn đường cùng cũng sẽ c.ắ.n đó, chắc chắn là Lý Thục Duyệt quá đáng lắm !”
…
Mắt Lý Thục Duyệt đỏ hoe: “Tất cả đừng nữa, đừng nữa!”
“Tổng giám đốc Phạm, thật sự như những gì ngài thấy , khác hãm hại, những bức ảnh chắc chắn AI chỉnh sửa, tuyệt đối loại như !”
Tổng giám đốc ném mạnh chiếc mic trong tay: “Chế độ nhân sự sớm nên chấn chỉnh, một cũng sớm nên chấn chỉnh!”
Dứt lời, cuộc họp lớn kết thúc sớm.
Chiều cùng ngày, tổng giám đốc đích tham dự cuộc họp định kỳ của phòng. Lý Thục Duyệt vội vã nịnh nọt, nhưng tổng giám đốc thèm liếc mắt cô .
“Các cô cứ họp , .”
Tổng giám đốc xong một câu thì nhanh chóng xuống vị trí chủ tọa.
Khi đang báo cáo công việc thì Lý Thục Duyệt cắt ngang: “Tổng giám đốc Phạm, thấy Phạm Khả Hinh đúng, bây giờ là thời đại truyền thông mới, nếu còn tốn nhiều công sức marketing offline thì hiệu quả kém, lợi bất cập hại.”
Tổng giám đốc xoa giữa hai hàng lông mày: “Cô đang nghi ngờ lựa chọn của ?”
Trưởng phòng kéo Lý Thục Duyệt: “Cô cái gì , phương án là do đích tổng giám đốc chốt, não cô úng nước , những lời kém cỏi như .”
Lý Thục Duyệt đỏ mặt tía tai, chuyện cũng run rẩy.
“ thấy cô là nhân viên cũ cần rèn luyện thêm, tối nay đối tác sẽ dùng bữa tại Khách sạn Đỉnh Thịnh, lúc đó cô hãy sắp xếp .”
Dù Lý Thục Duyệt tự tin, nhưng chỉ thể miễn cưỡng đồng ý.