Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 98: Bị con trai định tội ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:16:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng kể một lượt chuyện gặp Tống Thiên Kha ở huyện thành, mắng cho một trận tơi bời mặt .

 

Tôn Xảo Vân xong ngớt, giờ đây mỗi khi đến tên Tống Thiên Kha, trong lòng nàng chỉ còn sự ghê tởm, chút luyến tiếc nào.

 

Tôn Xảo Vân cũng kể cho Vương Thúy Hoa chuyện hôm nay ba con họ đến nhà Đa T.ử thẩm ăn tiệc.

 

Vương Thúy Hoa xong liền mắng Đa T.ử thẩm thứ lành gì.

 

“Cái lão già rốt cuộc nghĩ gì ? Nếu đổi thì nàng thể lấy một con dâu nào, đừng con trai lão đông, đứa nào mà chẳng ngao ương ngạnh tía còn ham ăn lười .”

 

Vương Thúy Hoa xong liền hết lời khen Tôn Xảo Vân mắng , Tôn Xảo Vân cũng khen Vương Thúy Hoa c.h.ử.i .

 

Hai , còn động viên lẫn , thẳng rằng sẽ ngang ở Tống Gia thôn, chịu thiệt của ai cả.

 

Tống Thiên Kha khó khăn lắm mới dỗ Khương Tuyết Nương, hai nắm tay trở về nhà họ Khương, phát hiện nhà họ Khương xảy chuyện.

 

Vừa bước sân thấy tiếng cãi vã của và Khương Tú Hoa.

 

“Cái gì mà trưởng bối, chỉ là một lão tặc bà tay chân sạch sẽ thôi.”

 

“Ai tay chân sạch sẽ? Ta cũng là chủ nhân trong phủ , lấy một miếng vải dùng một chút thì ?”

 

Mèo con Kute

Nghe thấy tiếng ồn ào, Tống Thiên Kha vội vã bước sân, Tống lão thái thái thấy con trai trở về, liền tủi đập đùi rống.

 

“Ôi chao, con trai , con cuối cùng cũng về , ở đây chèn ép quá!”

 

Khương Tú Hoa cũng tủi về phía Khương Tuyết Nương.

 

“Nương, bà chính là kẻ trộm, mau đuổi bà ngoài .”

 

Tống Thiên Kha chỉ cảm thấy đau đầu, khó khăn lắm mới dỗ Tuyết Nương, thể yên một chút chứ.

 

“Rốt cuộc là chuyện gì?”

 

Không đợi Tống Thiên Kha mở miệng, Khương Tuyết Nương lạnh lùng về phía Tống lão thái thái.

 

Tống lão thái thái đang rống, thấy Khương Tuyết Nương trách mắng con gái nàng vô lễ với trưởng bối, còn lạnh lùng với .

 

“Ngươi chuyện với kiểu gì ? Ta là chồng của ngươi, ngươi còn mặt mũi mà chất vấn , ngươi hỏi con gái của ngươi .”

 

Khương Tú Hoa thấy Tống lão thái thái dám chuyện với nương như , lập tức càng thêm bất mãn.

 

“Cái lão tặc bà nhà ngươi chuyện với nương kiểu gì đó, con trai ngươi là con rể ở rể nhà họ Khương chúng , ngươi còn ở nhà họ Khương chúng vẻ chồng , ai cho ngươi cái mặt đó!”

 

Những lời của Khương Tú Hoa thực cũng là điều Khương Tuyết Nương , nàng chỉ là xé rách mặt với Tống lão thái thái nên mới cho bà chút thể diện, nay con gái giúp nàng cũng .

 

“Tú Hoa, vô lễ.”

 

Khương Tuyết Nương lạnh nhạt Khương Tú Hoa một tiếng, vẻ mặt nàng hề chút trách cứ nào.

 

“Ôi chao, con trai con xem, con xem hai con họ đối xử với như đấy.”

 

Sắc mặt Tống Thiên Kha tối sầm trong chốc lát, khó xử về phía Khương Tuyết Nương, Khương Tuyết Nương trừng mắt một cái, Tống Thiên Kha liền cụt hứng thu ánh mắt, cúi đầu hạ giọng .

 

“Mẹ , thể đừng loạn nữa ? Con với bao nhiêu , đừng mẩy nữa.”

 

Tống lão thái thái tức giận giậm chân, chỉ cảm thấy đầy bụng uất ức chỗ nào để giãi bày, từ khi đến nhà họ Khương, những cơn tức giận bà chịu còn nhiều hơn cả mấy chục năm qua.

 

Trước đây Tôn Xảo Vân và lũ cháu chắt nào dám chuyện với bà như , con trai bà cũng bao giờ trái ý bà .

 

“Ta... , các ngươi đều ức h.i.ế.p , đều ức h.i.ế.p !”

 

Tống lão thái thái thật sự tủi , đến mức thương tâm vô cùng, hề diễn kịch chút nào.

 

Trong lòng Tống Thiên Kha cũng xót xa, nhẹ thở dài một tiếng, gượng gạo nở một nụ , ngẩng đầu Khương Tú Hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-98-bi-con-trai-dinh-toi.html.]

 

“Tú Hoa rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

Khương Tú Hoa hừ lạnh một tiếng .

 

“Hôm nay giúp ngoại tổ mẫu phơi vải vóc trong kho của bà, ngờ ngươi lén lút lấy một tấm. Ban đầu bà còn c.h.ế.t sống thừa nhận, mãi cho đến khi nha tận miệng chỉ là bà lấy trộm, bà mới lôi cái lý lẽ trưởng bối .”

 

Tống Thiên Kha lập tức cảm thấy mặt già đỏ bừng, tiếng của Tống lão thái thái cũng nhỏ dần, bà chút chột liếc Tống Thiên Kha một cái.

 

“Mẹ thấy nhiều vải vóc như cũng quần áo, ngày nóng bức thế để trong kho đều ẩm mốc, thật là lãng phí, nên mới giúp dùng một chút.”

 

Tống lão thái thái xong, kéo kéo vạt áo , tủi .

 

“Con xem chất liệu quần áo mặc, còn bằng những kẻ hạ nhân nhà họ Khương mặc. Con là đưa đến hưởng phúc, giờ mặc một bộ quần áo còn chịu loại khí .”

 

Tống lão thái thái cảm thấy việc bà hỏi mà lấy là ăn trộm, theo bà thấy thì bà đến nhà họ Khương, nhà họ Khương lẽ lo cho bà từ ăn uống, mặc ở , chẳng qua chỉ là một tấm vải, họ nhiều như , bà lấy một ít thì chứ.

 

Con trai bà là tú tài đó, ở Tống Gia thôn là gọi một tiếng Tống công t.ử đó.

 

Một con trai ưu tú như ở nhà họ Khương, nhà họ Khương lẽ cung phụng thật mới .

 

“Thôi , còn thấy đủ mất mặt ? Mẹ vải vóc, con ngày khác sẽ mua cho , tuyệt đối hỏi mà lấy.”

 

Trong lòng Tống Thiên Kha lo lắng chuyện sẽ khiến lão phu nhân nhà họ Khương vui.

 

Tống lão thái thái cũng chuyện quang minh chính đại, cũng là đứa nha đầu c.h.ế.t tiệt nào thấy bà lấy vải đó, rõ ràng lúc bà lấy kỹ bốn bề một bóng .

 

“Vậy chuyện cứ thế , tấm vải lấy , cứ giữ tự may quần áo !”

 

Khương Tuyết Nương lạnh nhạt mở miệng, coi như cũng là giữ chút thể diện cho Tống Thiên Kha.

 

Nàng dừng một chút, về phía Tống lão thái thái, giọng lạnh hơn một chút.

 

“Thế nhưng nhà họ Khương tuyệt đối thể để xảy loại chuyện tay chân sạch sẽ nữa, nếu tuyệt đối tha thứ!”

 

Những lời đầu Tống lão thái thái còn thể chấp nhận, nhưng những lời đó khiến bà nổi nóng.

 

Thế nhưng còn đợi bà mở miệng, Tống Thiên Kha kéo một cái, lập tức một bụng tức giận đều nghẹn trong cổ họng.

 

“Tuyết Nương nàng yên tâm , chắc chắn sẽ như nữa, bà từ trong thôn , từng thấy đồ gì, nên mới sinh tà niệm.”

 

Tống lão thái thái vẫn cho rằng là ăn trộm, thế nhưng giờ đây ngay cả con trai cũng định tội bà , còn thể lập uy trong phủ , đám hạ nhân sẽ như thế nào.

 

Lời của Tống Thiên Kha dứt, liền nha đến báo rằng Khương lão phu nhân gọi Khương Tuyết Nương qua đó một chuyến.

 

Khương Tuyết Nương đáp một tiếng, liếc Tống Thiên Kha một cái rời , Khương Tú Hoa cũng hừ lạnh một tiếng theo.

 

Đợi hai , Tống lão thái thái mới lẩm bẩm c.h.ử.i rủa.

 

“Con dâu dáng con dâu, con cái dáng con cái, trách nào đây tên đàn ông cần họ, thấy chính là đuổi mới về nhà đẻ.”

 

“Mẹ!”

 

Tống Thiên Kha quát lớn một tiếng, dọa Tống lão thái thái khỏi run rẩy một cái.

 

“Nếu còn quản cái miệng của như , thì hãy trở về Tống Gia thôn !”

 

“Hả?”

 

Tống lão thái thái kinh hãi kêu lên một tiếng, về phía Tống Thiên Kha, con trai bà đuổi bà .

 

mới trở về, cả Tống Gia thôn đều bọn họ đến huyện thành hưởng phúc, nếu bây giờ bà trở về, chẳng là mất mặt c.h.ế.t !

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm khát -

 

 

 

Loading...