Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 97: Tính toán hay của thím Đa Tử ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:16:13
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nhìn kỹ tiểu thẩm của ngươi , đa tạ tiểu thẩm của ngươi, con bé Như Hoa nhà mới nhặt về một mạng đó!”
Tống Vãn Trân “……………?”
Ai là tiểu thẩm của nàng?
Tôn Xảo Vân cũng lạnh mặt. Trước đây chính vì thím Đa T.ử cứ khăng khăng tam nha đầu gả cho lão nhị nhà bà mà hai nhà xảy xích mích vui. Không ngờ hôm nay bà giở trò .
Mèo con Kute
“Tiểu thẩm gì mà tiểu thẩm, thím Đa Tử, mặt nhiều như thím bậy !”
Giọng Tôn Xảo Vân mang theo vài phần tức giận, âm thanh nhỏ, cả sân đều thấy, nhao nhao về phía .
“Ôi chao, Xảo Vân , ai cũng tam nha đầu nhà chúng duyên, bà xem đứa bé ở mặt nó còn nữa .”
Thím Đa T.ử đẩy đứa bé lòng Tống Vãn Trân, Tống Vãn Trân ôm lấy đứa bé.
Nào ngờ Tống Vãn Trân thủ linh hoạt, còn đợi thím Đa T.ử đẩy đứa bé tới, nàng bật dậy tránh xa. Thím Đa T.ử ôm đứa bé còn lảo đảo một chút.
Thím Đa T.ử ngờ Tống Vãn Trân né tránh nhanh nhẹn đến . Bà cố ý dùng đứa bé để kéo gần quan hệ, để ngoài đều Tống Vãn Trân sắp gả nhà bà .
“Ôi chao~, con nha đầu , suýt nữa thì ngã đứa bé !”
Tống Vãn Trân triệt để lạnh mặt.
“Thím Đa Tử, đứa bé là thím cố ý đẩy tới, nếu ngã thì đó cũng là của thím.
Với , hôm nay nếu thím còn nhận bừa họ hàng, hai nhà chúng sẽ đoạn tuyệt giao thiệp. Thím hãy trả tiền mừng, chúng sẽ ngay bây giờ.”
Thím Đa T.ử ngờ Tống Vãn Trân chuyện cứng rắn đến , rõ ràng chỉ là một nha đầu nhỏ mà hề chịu sự sắp đặt của trưởng bối. Dứt khoát bà liền lớn tiếng thẳng:
“Ôi chao, con nha đầu , là nhận bừa họ hàng? Con năm nay mười ba tuổi , cũng đến tuổi định .
Con xem mấy đứa con trai nhà chúng , đứa nào cũng ưu tú, những cô nương ở thôn ngoài còn chạy đến thôn Tống Gia để dò hỏi đấy.”
Thím Đa T.ử xong Tôn Xảo Vân.
“Xảo Vân , con nhị nha đầu đầu óc cũng linh hoạt lắm, cũng chẳng ai dám cưới. Hai chị em nếu gả cùng một chỗ cũng chăm sóc ?
Cứ gả hết nhà chúng , nhất định sẽ đối xử với chúng như con gái ruột .”
Mấy bàn khách đang trò chuyện rôm rả, thấy động tĩnh bên liền lập tức im lặng, bắt đầu hóng chuyện thị phi.
“Con nhà thím đầu óc mới linh hoạt đó, con gái của đều khỏe mạnh cả. Mấy đứa con trai của thím cứ giữ cho mấy cô nương thôn khác đến dò hỏi , chúng thèm.”
Tôn Xảo Vân xong liền bật dậy, tiện thể cũng kéo Tống Vãn Cầm lên.
Sớm thế hôm nay nàng đến. Là một , ai cũng cho rằng con là nhất, thể khác con đầu óc .
Vãn Cầm nhà nàng chẳng qua là đây kích động thôi, con bé sắp khỏe , còn chế giễu như .
Tống Vãn Trân thấy bây giờ chuyện cứng rắn như , chỉ mà gì. Xem hôm nay cần nàng tay .
“Ấy~, cô gì đó? Nhị nha đầu nhà cô vốn dĩ đầu óc , nhà chúng chịu nhận nó là do nể tình cùng một thôn mà chăm sóc các đó.”
“Chúng cần các chăm sóc, các cũng đừng hòng tơ tưởng đến con gái nhà .”
Tôn Xảo Vân xong liền kéo hai cô con gái chuẩn bỏ .
Không chỉ thím Đa T.ử mà ngay cả những vị khách ở các bàn khác cũng ngây . Phàm là trong thôn Tống Gia đều Tôn Xảo Vân tính cách như thế nào, nếu là cứng rắn thì chịu đựng chồng và chồng chà đạp gần hai mươi năm để cuối cùng bỏ rơi.
Không ngờ hôm nay nàng hề kém cạnh mặt thím Đa Tử. Thím Đa T.ử ỷ nhà đông con trai, ở trong thôn vô cùng ngang ngược, chuyện ồn ào, chẳng phục ai cả.
Tống Vãn Trân nhanh mắt nhanh tay, ngay lúc Tôn Xảo Vân định kéo nàng , nàng nhanh chóng chạy nhà lấy giỏ trứng gà của , bao lì xì năm mươi văn vẫn còn ở bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-97-tinh-toan-hay-cua-thim-da-tu.html.]
Hôm nay ồn ào đến mức , tiền nhất định lấy về. Nàng ghét nhất loại sinh vật vong ân bội nghĩa .
Mặc dù tiền nhiều, nhưng lấy về để chọc tức bà lão thì vẫn .
Thấy Tống Vãn Trân lấy trứng và tiền, mặt thím Đa T.ử biến dạng.
“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt , con gì? Đồ tặng còn lấy về?”
“Ta thấy hai nhà chúng cũng cần qua nữa, lễ vật cũng cần tặng.”
Tống Vãn Trân xong liền kéo Tôn Xảo Vân và các em ngoài.
“Các … các ~”
Thím Đa T.ử còn chạy đến giật lấy cái giỏ Tống Vãn Trân đang cầm, nhưng con dâu cả chặn , ôm lấy đứa bé.
Nàng xị mặt xuống, vô cùng khó chịu liếc chồng .
Hôm nay chị em dâu nhà đẻ của nàng đều đến, kết quả chồng gây trò như , nàng chỉ thấy mất mặt c.h.ế.t .
“Mẹ~, thể yên tĩnh một chút , gì ai chuyện như !”
Thấy con trai cả đối với chẳng chút tôn trọng nào, thím Đa T.ử đầu quát lớn.
“Con thì cưới vợ đấy, mấy đứa em con thì ?”
Những đang xem náo nhiệt bàn cũng , suýt nữa thì nhịn .
Ba con khỏi nhà thím Đa Tử, Tôn Xảo Vân chỉ cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm vô cùng, cũng sảng khoái vô cùng, ai cũng đừng hòng ức h.i.ế.p hai cô con gái của nàng.
Về đến nhà, Tống Vãn Trân nấu cơm. Đang ăn thì thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
“Hình như là tiếng thím thợ mộc thì ~”
Lục Hoài Viễn nhanh chân mở cửa.
Vương Thúy Hoa cửa liền cảm ơn Tống Vãn Trân. Vốn dĩ Tôn Xảo Vân còn chuyện gì, cho đến khi Vương Thúy Hoa với nàng rằng thợ mộc họ Tống cố ý giả vờ thương, mà là Tống Vãn Trân đưa chủ ý, Tôn Xảo Vân liền ngây .
Sau đó đầu Tống Vãn Trân .
“Con nha đầu đúng là tinh quái!”
“Nhờ Tam nha đầu, cái tên đầu gỗ cuối cùng cũng tỉnh ngộ, cũng rõ bộ mặt thật của ruột .”
Vương Thúy Hoa về chồng, mặt vẫn lộ rõ vẻ tức giận, nàng từng thấy ruột nào đối xử với con trai tàn nhẫn đến !
“Vậy các ngươi định gì? Số bạc đó cũng tìm cách đòi một ít chứ, nếu các ngươi sống ?”
Vương Thúy Hoa thở dài một , rằng bạc đó khó mà đòi , chừng lão đại tiêu hết .
“Ý của lão mộc là cứ giả vờ thương , sẽ đến chỗ đòi, là chữa tay ít nhất cần hai mươi lạng bạc, nếu nhất quyết đưa thì sẽ tìm Lý Chính chủ.”
“, còn tìm Lý Chính chủ, tuy chồng nhà ngươi hồ đồ nhưng sợ Lý Chính nhất.”
Tôn Xảo Vân xong nắm lấy tay Vương Thúy Hoa an ủi.
“Cứ nghĩ theo hướng , tay nghề của lão mộc nhà ngươi vẫn , một lòng với ngươi, đó là thứ ngàn vàng cũng mua . Hai vợ chồng ngươi đều tháo vát, cuộc sống sẽ tệ .”
“Ôi chao, .”
Vương Thúy Hoa đáp, chợt nhớ chuyện gặp Tống Thiên Kha ở huyện thành.
--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm khát -