Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 94: Trước hết hãy khiến những phụ nhân thèm ăn này nghiện đã ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:16:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ cần tố chất học hành, và cơ hội sách nữa, nhất định sẽ tỏa sáng trở .

 

“Được, chỉ cần sách, về sẽ tìm phụ nghĩ cách an bài cho huyện học.”

 

Thấy Tống Thiên Kha kẹp đuôi bỏ chạy, Vương Thúy Hoa chỉ cảm thấy mắng thật hả hê, hai vợ chồng còn nấn ná nữa, vội vàng về làng Tống gia.

 

Trên đường bàn bạc kỹ lưỡng về cách ăn khi trở về, dù nữa cũng khiến làng Tống gia và của Tống thợ mộc tin rằng bàn tay của Tống thợ mộc phế.

 

Không những phế mà còn tốn ít bạc mới thể chữa trị.

 

Trở về Tôn gia trang, Tôn Trường Thiết và Tôn Trường Cương làng nhiều trẻ con đuổi theo.

Mèo con Kute

 

Hai đến , trong bọc cũng thoang thoảng mùi thơm ngọt của bánh mì.

 

Bị nhiều trẻ con vây quanh như , hai đành lấy hai chiếc bánh mì chia thành những phần nhỏ cho mấy đứa trẻ.

 

“Thiết thúc, đây là thứ gì , ngon đến thế?”

 

Mấy đứa trẻ ăn bánh mì đều như khám phá một vùng đất mới, chúng từng ăn thứ gì ngon đến , cảm giác còn ngon hơn cả thịt.

 

“Cái , cái gọi là bánh mì, đây là do Tam tỷ của các ngươi ở làng Tống gia đó, đợi đến khi nào nàng trấn bán bánh mì , nhớ bảo các ngươi dẫn mua nhé.”

 

“Tam tỷ bao giờ bán bánh mì , con bảo con dẫn con mua.”

 

“Con cũng mua ~”

 

“Con cũng ~”

 

Mấy đứa trẻ hưng phấn la hét, khiến hai em nhà họ Tôn đều tủm tỉm tiếp tục về.

 

8. “Ôi chao, Trường Thiết , gì ngon , ngươi chia cho tẩu tẩu nếm thử chút , chỉ bảo tẩu tẩu dẫn con mua thôi ?”

 

Mấy phụ nhân đầu đường mùi thơm đó cho thèm thuồng, thấy lũ trẻ ăn ngon lành, họ cũng chảy nước miếng.

 

Tôn Trường Thiết hào phóng lấy một chiếc bánh mì, mỗi chia cho họ một miếng nhỏ.

 

Hắn vẫn nhớ lời Tam nha đầu , kiếm tiền thì đầu tư , hết hãy khiến những phụ nhân thèm ăn nghiện , đến lúc Tam nha đầu mở quầy, các nàng thể mua về nếm thử.

 

Mấy phụ nhân nếm thử xong quả nhiên kinh ngạc mở to mắt.

 

“Đây thật sự là do Tam nha đầu nhà Xảo Vân ?”

 

“Đương nhiên là .”

 

Tôn Trường Thiết đắc ý .

 

Nhìn thấy cái bọc căng phồng, một bà lão mặt dày thò tay lấy thêm một cái.

 

Tôn Trường Thiết lùi một chút, vẻ mặt đồng tình.

 

“Hoa thẩm, đợi đến khi Tam nha đầu mở quầy, các ngươi cứ đến mua nhé!”

 

Tôn Trường Thiết và Tôn Trường Cương , mấy phụ nhân lũ trẻ vây quanh, mấy đứa nhỏ chỉ thứ ngon, bám riết lấy đòi mua.

 

“Ôi chao, con gái nhà Xảo Vân đúng là lợi hại thật đó, thứ nếu đem bán, chắc chắn ăn phát đạt.”

 

Một phụ nhân trẻ tuổi khác gật đầu phụ họa, như thể nhớ điều gì.

 

“Con trai nhà Trương đại thiện nhân ở trấn bệnh lao , hai hôm một nha đầu chữa khỏi .

 

Ông nhà hôm qua trấn , nha đầu đó là làng Tống gia, mới mười ba tuổi, tình hình gia đình mà giống hệt con gái nhà Xảo Vân !”

 

“À ~, thể nào, cái cô Tam cô nương nhà Xảo Vân đó, đây từng gặp , lầm lì ít , tuy lớn lên trông khá xinh , nhưng lanh lợi cho lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-94-truoc-het-hay-khien-nhung-phu-nhan-them-an-nay-nghien-da.html.]

 

Ta thấy món chắc chắn nàng , một nha đầu nhỏ thứ còn ngon hơn cả bánh ngọt của lão sư phụ tiệm bánh nhà họ Tô ? Các ngươi thật sự tin nàng bản lĩnh !”

 

Người lời chính là Hoa thẩm mới thò tay , gả đến làng Tôn gia mấy chục năm, trong làng cũng coi là một lớn tuổi tiếng tăm.

 

Năm đó nàng từng ưng ý Tôn Xảo Vân là tính cách đảm đang, giới thiệu nàng cho cháu trai nhà đẻ, cháu trai nhà đẻ của nàng tướng mạo bình thường, lười biếng ham ăn, nhà họ Tôn hỏi thăm xong liền đồng ý.

 

Chỉ tiếc Tôn Xảo Vân gả cho cháu trai nàng , cuối cùng vẫn rơi hang sói, gả cho Tống Thiên Kha lòng lang sói, ăn nửa đời khổ cực.

 

Hoa thẩm t.ử những năm qua ít chê bai lão Tôn gia, rằng nếu năm đó gả cho cháu trai nàng , tuyệt đối sẽ chịu nhiều khổ sở như , nhưng cháu trai nàng , đến giờ vẫn là một lão quang côn lấy vợ.

 

“Này Hoa thẩm, đừng chua chát nữa, thứ Tam nha đầu thì ai , còn cả đại sư phó tiệm bánh nhà họ Tô cũng , ?”

 

Một phụ nhân trẻ tuổi bên cạnh là hàng xóm của lão Tôn gia, nhà họ Tôn bụng, hơn nữa bọn họ đều là loại khoác lác bậy, nên nàng tin lời Tôn Trường Thiết .

 

là như thật, sư phụ bánh nhà họ Tô cũng món ngon như , tại thể là một nha đầu nhỏ , dù sống cả đời cũng .”

 

“Phải ~ ~”

 

Ăn của thì kiêng lời , ăn đồ ngon như của , còn dám điều gì .

 

Hoa bà t.ử thấy đều bênh vực nhà họ Tôn, sắc mặt liền xị xuống.

 

“Được , , các ngươi cứ tin !, lão Tôn nha đầu đó mở quầy bán , nếu nàng thật sự mở quầy, lão bà t.ử sẽ mua mười cân cho các ngươi ăn cho thỏa thích.”

 

Hoa bà t.ử tin Tống Vãn Trân thật sự thể mở quầy, mở quầy thì tốn bao nhiêu tiền, lúc bọn họ hòa ly thì chẳng chia một đồng nào.

 

Hai em vui vẻ về nhà, Tôn lão thái thấy hai con trai về liền vội vàng đón chào.

 

“Thế nào , nhà em gái con , cái tên lưu manh khó em gái con ?”

 

Hôm đó Tôn lão thái thì lúc Vương Lại T.ử đang gây sự ở ruộng các nàng gặp , hai hôm nay về bà vẫn luôn lo lắng cho con gái.

 

Tôn Trường Thiết và Tôn Trường Cương gần như quên mất chuyện Vương Lại T.ử gây sự , vì hai hôm nay xảy quá nhiều chuyện, Vương Lại T.ử cải tà quy chính mà.

 

“Chao ôi ~, Tiểu vẫn cả, Vương Lại T.ử giờ thề sẽ .”

 

“À? Sao đột ngột ? Người chuyện đổi là đổi ngay , tin.”

 

Phùng thị bên cạnh thấy tiếng chồng cũng từ trong phòng .

 

“Ôi chao, các ngươi khi các ngươi , xảy những gì .”

 

Tôn Trường Thiết cũng chẳng màng chia bánh mì cho nữa, mà kể từ đầu đến cuối những chuyện xảy mấy ngày qua.

 

Tào thị đang thêu thùa trong nhà cũng chẳng buồn để tâm nữa, cùng với mấy đứa trẻ, đều chăm chú lắng như thể đang kể chuyện trong sách tranh .

 

“Thế mà vợ của Vương Lại T.ử độc ác đến , còn hại c.h.ế.t cả trượng phu của ư?”

 

Tôn lão thái đầu tiên thấy chuyện hoang đường đến , cái thời đại lấy phu trời, chuyện nam nhân đ.á.n.h c.h.ế.t nữ nhân thì nhiều, chứ nữ nhân hạ độc trượng phu thì quả là từng .

 

đó, tên Vương Lại T.ử đáng ghét lắm, giờ thì thấy đáng thương đôi chút. Một nam nhân vóc vạc mà tự nuôi một đứa bé ba bốn tuổi, cha .”

 

“Ôi chao, nghiệt ngã quá, hài t.ử còn nhỏ thế mà mất .”

 

Tào thị kìm mà thở dài cảm thán.

 

“Đây gọi là tự tự chịu, ai bảo cứ phá phách dân làng, chẳng việc gì. Đây là trời cao trừng phạt đó.”

 

Phùng thị chẳng xen chuyện nhàn rỗi của khác, nàng giờ chỉ trong cái bọc của Tôn Trường Thiết thứ gì. Từng đợt hương ngọt ngào tỏa , nàng sắp kìm nữa .

 

--- Cha đốn mạt ruồng bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...