Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 77: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:15:53
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lại thấy tiếng hai vợ chồng Triệu bà t.ử cãi vã , dân làng nhịn mà hóng hớt, đồng thời cũng một chuyện, đó là ba nha đầu nhà họ Tống tuyệt đối kẻ dễ bắt nạt.
Đừng tưởng rằng là góa con côi mà thể chiếm tiện nghi của .
Sau khi Triệu bà t.ử , Vương Thúy Hoa nhịn mắng:
“Cái Triệu bà t.ử thật là mặt dày, thứ quý giá đến mức nào, còn thật sự đến tận nơi để đòi hỏi. mà ba nha đầu vẫn là lợi hại, nếu là , thật sự đành lòng để nàng , chắc chắn cho nàng một cái.”
“Thím thợ mộc, chúng học cách từ chối, thà khó khác cũng tự khổ .
Thứ mà còn nỡ ăn cho khác, lẽ khác căn bản sẽ nhớ bao nhiêu điều của , ngược chính cứ xót xa khó chịu, đây chẳng là tự khổ ?”
Thật nguyên nhân Tống Vãn Trân cho Triệu bà t.ử bánh bao vì tiếc cái bánh đó, mà là vì Triệu bà t.ử thực sự chút đáng yêu, cho nàng , nàng thật sự sẽ ghi nhớ ơn của ngươi, lẽ còn ở lưng xì xào với khác rằng con họ sống tiết kiệm, suốt ngày lén lút ăn đồ ngon.
Dù cũng thể bịt cái miệng lắm điều của nàng , nàng hà tất phí thêm một cái bánh bao lớn.
Vương Thúy Hoa sắc mặt chợt cứng , nếu nàng thể như ba nha đầu thì mấy.
“ đúng đúng, ba nha đầu đúng, cái đó gọi là gì nhỉ, học cách từ chối!”
Vương Thúy Hoa chuyện với Tôn Xảo Vân một lúc, cuộc sống gia đình vì đàn ông bỏ mà ngày càng , nàng từ đáy lòng vui mừng cho Tôn Xảo Vân.
Hơn nữa hai đứa con cũng ngày càng khá hơn, hai nha đầu thể khỏi nhà, ba nha đầu còn kiếm bạc, thím thợ mộc chỉ cảm thán Tôn Xảo Vân ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.
Nói chuyện một lúc thì dậy về nhà cơm, Tôn Xảo Vân lấy ba cái bánh bao lớn bảo nàng mang về.
Vương Thúy Hoa cầm ba cái bánh bao, cảm thấy vô cùng ngại ngùng, liên tục lời cảm ơn mới về nhà, bước cửa thấy bà cô chồng đang trong đường ốc.
Thấy nàng nhà, bà già tiên mặt lạnh , liền trách mắng nàng ở nhà việc chạy ngoài chuyện phiếm.
Lời còn thấy tay nàng cầm ba cái bánh bao lớn bột mì trắng óng mỡ.
“Ôi chao, đúng lúc hai đứa cháu trai nhà cả của ngươi ăn bánh bao thịt , ngươi mau đưa hết đây mang sang cho chúng nó.”
Bà già định vươn tay lấy những cái bánh bao trong tay Vương Thúy Hoa.
Nếu là bình thường, Vương Thúy Hoa dù đến mấy cũng sẽ ngoan ngoãn đưa bánh bao qua, nhưng lúc trong đầu nàng chợt bật câu của Tống Vãn Trân.
Phải học cách từ chối! Nàng học cách từ chối!
Thấy bàn tay bà cô chồng sắp chạm bánh bao, Vương Thúy Hoa đột ngột rụt tay , lùi hai bước, giấu tay lưng.
“Không thể lấy hết , bánh bao giữ cho Lại Đễ và A Bảo, chúng nó cũng ăn bánh bao thịt, lấy một cái về !”
Bà cô chồng sững sờ, rõ ràng là ngờ Vương Thúy Hoa dám từ chối , mặt nàng lập tức sầm xuống, nàng lấy hết cơ mà, cho nàng một cái thì đủ.
“Ngươi ~”
Mèo con Kute
Nàng vô thức thốt một chữ “ngươi” gì thêm, ngừng một chút mới hằn học mở miệng.
“Ngươi gì? Muốn tạo phản ! Bánh bao lấy hết là lấy hết, cái nhà còn tới lượt ngươi chủ!”
Bà già mắt chỉ ba cái bánh bao trắng nõn dứt lời liền vồ lấy.
Vừa câu từ chối , Vương Thúy Hoa chỉ cảm thấy trong lòng ngấm ngầm sảng khoái một phen, nàng cuối cùng cũng hai chữ “ thể” vốn luôn thốt nên lời.
Thì từ chối khác sảng khoái đến thế, đặc biệt là từ chối bà già mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-77.html.]
Vương Thúy Hoa lùi một bước, ánh mắt như thể còn kiên định hơn lúc nãy.
“Mẹ, bánh bao hôm nay sẽ cho hết , đều là cháu nội cháu ngoại của , thể thiên vị đến thế.”
Bà già thấy con dâu vốn luôn cam chịu giờ dám chuyện với như thì lập tức chịu nổi.
“Ta thiên vị thì , chính là thiên vị đó, cả và chị dâu của ngươi đều hiếu thuận hơn các ngươi, thiên vị họ thì nào?”
Bà cô chồng căng cổ lên một chút cũng thấy sai điều gì, nàng thiên vị nhà cả thì .
Vương Thúy Hoa chỉ cảm thấy trong lòng lạnh buốt, năm đó khi nàng gả nhà , chồng nàng còn nghề thợ mộc, chỉ thể vài việc vặt sống lay lắt qua ngày.
Lúc đó nàng và chồng còn trẻ, cách kiếm tiền, khi cần sự giúp đỡ của gia đình nhất thì cả và chị dâu đều đòi chia gia tài.
Bà cô chồng cũng quản, cứ thế lấy cớ nàng theo nhà cả ăn uống, chỉ chia cho họ nửa lọ muối thô nhỏ.
Lúc đó họ gì cả, chỉ dựa đôi tay mà dựng lên một mái nhà.
Sau chồng nàng khéo tay, lão thợ mộc trúng cho học đồ, dần dần cuộc sống mới khá giả lên.
Đợi đến khi cuộc sống của họ , bà cô chồng dám bước nhà họ, rằng một nhà thì giúp đỡ lẫn .
Những năm , nhà cả ham ăn lười hầu như gì cả, bạc chồng nàng kiếm những lo cho gia đình , mà còn lo cho nhà cả và bà cô chồng, cuộc sống tự nhiên chút khó khăn.
Dù đó cũng là ruột của chồng nàng , ruột, nàng tiện gì, nên thỏa hiệp hết đến khác, từ chối, khiến bà già ngày càng voi đòi tiên.
Nghe thấy bà cô chồng vô tư những lời thiên vị trắng trợn như , dù Vương Thúy Hoa đó là chuyện hiển nhiên, trong lòng vẫn khỏi khó chịu.
Người thể vô lương tâm đến thế, những năm qua họ bỏ công sức đó để gì, tất cả đều đáng như ?
“Cái tâm là của riêng , thiên vị chúng con cũng thể quản , nhưng quên , chúng con chia gia tài , lúc chia gia tài , chỉ chia cho chúng con nửa lọ muối thô, vì sẽ theo cả ở.
bây giờ thì , ba bữa nửa tháng đến chỗ chúng con ‘đả thu phong’ (vòi vĩnh), là phá vỡ quy củ .”
Bà già tuy tuổi còn trẻ nhưng thể vẫn tráng kiện vô cùng, nhảy cao ba thước, ích kỷ dễ sống thọ, xem là thật.
“Hay lắm, lắm ngươi, con dâu thứ hai nhà , ngươi đúng là lộ rõ bản mặt thật của .
Ôi chao, đây là bà già nuôi con trai khôn lớn từ lúc bé tí, giờ đến nhà xin mấy cái bánh bao thôi mà cũng ghét bỏ đây .
Ta sống nữa, sống nổi nữa !”
Bà già cố ý lóc gào thét, nàng tin to đến mà Vương Thúy Hoa còn đưa bánh bao cho nàng .
Một lát nữa để trong làng đều thấy tiếng mà đến hóng chuyện, xem cái tiếng bất hiếu với già nàng chịu đựng nổi .
Vương Thúy Hoa cũng những lời của bà cô chồng cho lạnh lòng, nàng c.ắ.n chặt môi lắng , nhưng vẫn giao bánh bao .
Tiếng lóc gào thét lập tức truyền đến tai Tống Vãn Trân và Tôn Xảo Vân.
Tôn Xảo Vân lập tức đó là tiếng bà cô chồng của Vương Thúy Hoa, hơn nữa còn lờ mờ thấy tiếng bánh bao gì đó.
“Hỏng , chắc là thím thợ mộc của cháu mang bánh bao về bà cô chồng của thím thấy , với tính cách của bà cô chồng chắc chắn sẽ chừa một cái nào cho thím , sẽ lấy hết luôn đó.”
---