Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 74: Nhân phẩm tài học không có lấy một ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:15:50
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Để khoản đãi Khâu Sơn trưởng, Khương lão thái gia hôm nay đặc biệt sai chuẩn loại ngon nhất phủ.
Nếu hiền tế của ông thật sự là 'long phượng trong ao', thì ngày phát đạt cầu báo đáp bao nhiêu, nhưng đối với Khương gia bọn họ mà , đó cũng là một chuyện cực kỳ vẻ vang.
“Tuyết Nương , phụ hôm nay đích mời Khâu Sơn trưởng đến vì con đấy, con dặn Thiên Kha nhất định nắm bắt cơ hội nhé.”
“Phụ , cứ yên tâm , tài học của Thiên Kha nữ nhi đích nghiệm chứng, quả thực khiến nữ nhi vô cùng bội phục.”
Khương Tuyết Nương thuở thiếu thời cũng từng qua vài quyển sách, nhưng những sách nàng cũng chỉ là những quy tắc cũ rích giáo hóa nữ tử, thế nào là tài học chân chính.
Có lẽ là do 'tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi', Tống Thiên Kha cũng chỉ ở mặt nàng vài câu thơ tình ái lãng mạn, nàng liền cảm thấy đó là tài học phi phàm, cứ thế mà nàng thường xuyên khen ngợi Tống Thiên Kha mặt Khương lão thái gia.
Đến nỗi Khương lão thái gia cũng cảm thấy hiền tế mới của ông tài học hơn , hệt như một món bảo bối .
Tống Thiên Kha vội vàng từ cửa Khương gia đến tiền sảnh, ngang qua viện của thì gặp Tống lão thái thái.
“Thiên Kha , con cứ nương khi dễ ư, cái tiểu tiện nhân còn cưỡi lên cổ nương mà ỉa , con bảo Khương Tuyết Nương quản nàng .”
Tống Thiên Kha Vương Lại T.ử tống tiền mất hai lạng bạc, trong lòng đang khó chịu, gì thời gian mà lo chuyện của Tống lão thái thái.
Hơn nữa Vương Lại T.ử còn , từ khi bọn họ rời khỏi Tống gia thôn, ba con Tôn Xảo Vân sống càng ngày càng , thể chứ? Bọn họ thể càng ngày càng ? Dù đến mấy, cũng thể bằng .
Đợi đến khi nhạc trượng đại nhân tiến cử với Khâu Sơn trưởng, con đường thăng tiến của sẽ một mạch thẳng tiến, Tôn Xảo Vân chỉ thể hối hận, ngưỡng mộ mà thôi.
“Nương, chuyện đó vốn dĩ là của , phân biệt đúng sai liền chất vấn một tiểu cô nương, còn mặt mũi nào đến tìm con cáo trạng.”
Tống lão thái thái biến sắc, đây còn là nhi t.ử của bà nữa .
“Ta..... rõ ràng là nàng bất kính với , là trưởng.....”
Bà là trưởng bối mà! đợi Tống lão thái thái xong, Tống Thiên Kha vội vã bước nhanh xa.
Tống lão thái thái tức đến giậm chân, chỉ viện tẩn Tống Vân Phi một trận, đều là cái của nợ, cái đồ gây họa hại cả.
Tống Thiên Kha vội vàng đến tiền viện, chỉ thấy một lão giả, ước chừng sáu bảy mươi tuổi, tuy đôi mắt thần, nhưng tóc bạc trắng cả đầu, là do sách quá nhiều, hao tổn tâm thần mà thành.
Vị lão giả đang cùng Khương lão thái gia uống , tuy thái độ khách khí, nhưng thể thấy bộ khí chất của nghiêm túc, là một chính trực nguyên tắc.
Tống Thiên Kha đây ắt hẳn chính là Khâu Sơn trưởng mà các học t.ử trong huyện thành đều kính phục, lúc Tống Thiên Kha mà bản năng sinh vài phần e sợ.
Mặc dù nếu Khâu Sơn trưởng chỉ điểm mà huyện học, nhất định sẽ các học t.ử ca tụng, thậm chí Tống Thiên Kha khao khát cơ hội , nhưng cũng lo lắng nếu Khâu Sơn trưởng tại chỗ khảo hạch tài học của , sẽ ứng phó nổi thì .
Tống Thiên Kha khẽ thở một , cố gắng thể hiện phong thái ôn tồn lễ độ, kiêu hèn tiến lên hành lễ, lẽ do Khương lão thái gia tiến cử, Khâu Sơn trưởng hẳn sẽ trực tiếp khảo hạch tài học của , như chẳng là tin tưởng Khương lão thái gia .
Nụ nhạt mặt Khâu Sơn trưởng nhạt vài phần, thấy mắt quả nhiên chính là ông thấy ở cửa Khương gia.
“Khâu Sơn trưởng, đây chính là tiểu tế của lão phu, ngưỡng mộ lâu, hôm nay cuối cùng cũng thể diện kiến .”
Khâu Sơn trưởng khẽ , trong mắt mang theo vài phần xa cách, khiến Tống Thiên Kha nhất thời càng thêm căng thẳng.
“Học sinh Tống Thiên Kha, quả thực ngưỡng mộ Khâu Sơn trưởng lâu, hôm nay diện kiến Sơn trưởng đích , thật là vinh hạnh của học sinh.”
“Ừm~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-74-nhan-pham-tai-hoc-khong-co-lay-mot.html.]
Khâu Sơn trưởng vẫn nhạt, tuy ông hiện tại chỉ là một Sơn trưởng, nhưng thời trẻ cũng từng quan một thời gian, thêm việc ông bình nhật thích nhàn du, gặp tự nhiên ít, tự nhiên một bộ nhãn quan đoán .
Mèo con Kute
Khâu Sơn trưởng cũng , các học t.ử từng ông chỉ điểm, đa đều sẽ chút thành tựu, thậm chí nổi danh ở huyện thành cũng là chuyện khó. Chính vì lẽ đó, những ông chỉ điểm đều là những nhân phẩm thượng đẳng, phẩm đức cao thượng, nếu , ngày kẻ nhân phẩm mượn danh ông chuyện vô đức, há chẳng hủy hoại danh tiếng cả đời của ông .
Khâu Sơn trưởng dường như mấy hứng thú với Tống Thiên Kha, Khương lão thái gia cũng phát hiện , ông chỉ cảm thấy nhất thời chút lúng túng, cảm thấy Khâu Sơn trưởng thực sự cho ông mặt mũi.
Lại thấy Khâu Sơn trưởng đột nhiên Tống Thiên Kha đưa một vấn đề.
Tống Thiên Kha ngờ Khâu Sơn trưởng đột ngột như , ..... nhất thời nghĩ !
Vấn đề Khâu Sơn trưởng đưa cũng chỉ là những vấn đề mà tú tài trở lên sẽ gặp , ông Tống Thiên Kha hiện tại là tú tài, ngừng bỏ bê học nghiệp, thì học thức hiện tại của nhất định là trình độ tú tài .
“Học sinh..... học sinh.....”
Đầu óc Tống Thiên Kha trống rỗng, bao nhiêu năm còn học hành t.ử tế, loại vấn đề .
Tống Thiên Kha lảm nhảm một hồi, đến cuối cùng ngay cả bản cũng đang gì.
Kỳ thực Khâu Sơn trưởng vốn dĩ hề nghĩ đến việc khảo hạch tài học của Tống Thiên Kha, dù mặt mũi của Khương lão thái gia ở đây, ông trực tiếp chỉ đạo một hai, sắp xếp huyện học là .
Thế nhưng lúc Khâu Sơn trưởng bắt đầu nghi ngờ nhân phẩm của Tống Thiên Kha, liền thử xem tài học của rốt cuộc thế nào. Nếu quả thật tài học phi phàm như Khương lão thái gia , cùng lắm ông sẽ tận tình chỉ bảo một chút để uốn nắn nhân phẩm là .
nếu tài học và nhân phẩm đều , thì tuyệt đối thể dùng .
Nghe xong câu trả lời của Tống Thiên Kha, sắc mặt Khâu Sơn trưởng cực kỳ khó coi.
Khương lão thái gia vốn dĩ còn ngừng ca ngợi Tống Thiên Kha cũng lập tức biến sắc, chỉ cảm thấy Tống Thiên Kha quả thực đang bậy.
Nhìn thấy sắc mặt khó coi của hai , Tống Thiên Kha chỉ cảm thấy thì xong . Nhạc trượng đại nhân chỉ hôm nay tiến cử với Khâu Sơn trưởng, Khâu Sơn trưởng sẽ đột nhiên khảo hạch chứ.
“Sơn trưởng~, học sinh...... học sinh gần đây vì một việc vặt trong nhà, học nghiệp phần chểnh mảng, chỉ cần thêm thời gian nhất định sẽ......”
“Học nghiệp chểnh mảng thì là chuyện nhỏ, nhưng nhân phẩm mà chểnh mảng thì là chuyện lớn . Lão phu hôm nay còn chuyện khác, xin phép phiền nữa.”
Chưa đợi Tống Thiên Kha xong, Khâu Sơn trưởng điềm nhiên mở lời, xong liền dậy rời .
Sắc mặt Khương lão thái gia khó coi đến cực điểm, đây ông tâng bốc Tống Thiên Kha mặt Khâu Sơn trưởng đến mức nào, thì lúc càng vả mặt bấy nhiêu.
Đến tuổi , ông là thấu vạn sự, tâm cảnh qua loa đại khái, Khương lão thái gia vốn nhiều năm nổi giận, lúc tức đến mức một chưởng vỗ mạnh xuống bàn.
“Ngươi~”
Tống Thiên Kha trực tiếp quỳ sụp xuống đất, kinh hoảng Khương lão thái gia.
“Phụ , con.....”
“Cút~, cút ngoài!”
Tống Thiên Kha lờ mờ bước khỏi tiền sảnh, hiểu tại chuyện biến thành thế , con đường công danh của , mới bắt đầu yểu mệnh .
--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -