Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 70: Nấu cơm như biến ảo thuật ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:15:46
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ngày thứ hai, liền Tống Lý Chính dẫn Vương Lại Tử, sai hai thanh niên áp giải vợ Vương Lại T.ử đến tuần kiểm ti ở trấn, tuần kiểm ti là một nha môn nhỏ phân bổ đến các trấn, chủ yếu chịu trách nhiệm bắt cướp và duy trì trị an địa phương.
Người của tuần kiểm ti vụ án liên quan đến g.i.ế.c thành, đó là một trọng án, lập tức yêu cầu Tống Lý Chính dẫn đến nha môn huyện thành.
Sáng sớm, mấy trong nhà họ Tống đều dậy, hôm nay Tống Vãn Trân định dùng củ cải đường để đường, để Lục Hoài Viễn đốt lửa phụ giúp nàng.
Tôn Trường Thiết và Tôn Trường Cương chuẩn nghiên cứu để trát lò nướng mà Tống Vãn Trân vẽ.
Còn Tôn Xảo Vân bắt đầu cắt may hai mảnh vải Tống Vãn Trân mua về, cố gắng để hai nha đầu sớm quần áo mới mặc.
Tống Vãn Cầm cũng cuối cùng bước khỏi phòng, cứ im lặng cạnh Tôn Xảo Vân nàng may vá.
Mặc dù Tống Vãn Cầm gì, chỉ đó, nhưng Tôn Xảo Vân vẫn vui vẻ trong lòng, thỉnh thoảng đầu con gái một cái.
Sau bữa sáng, mấy ai việc nấy.
Tống Vãn Trân tìm hai củ cải đường, ước chừng hai củ nặng bốn cân, ở thời đại thể trồng củ cải lớn như thật dễ dàng.
Chỉ là hai củ cải e rằng ngay cả nửa cân đường cũng , hôm nay chỉ là thử nghiệm, nếu thật sự thì ngày khác sẽ mua thêm nhiều củ cải.
Tống Vãn Trân hỏi sơ qua giá củ cải , thứ hiện nay mùa hạn hán thiếu nước cũng coi là hàng hiếm, nhưng dù hiếm đến mấy cũng rẻ hơn việc mua đường trực tiếp.
Nàng rửa sạch hai củ cải, gọt vỏ rửa , đó cắt thành từng lát nhỏ để dễ nấu chín, chắt hết lượng đường bên trong .
Cắt lát xong liền bảo Lục Hoài Viễn thêm nước nồi chuẩn đốt lửa, đó bỏ tất cả củ cải cắt lát nồi.
Việc đốt lửa Lục Hoài Viễn , y luôn cách kiểm soát lửa .
“Tống tỷ tỷ, đang gì ?”
Lục Hoài Viễn vẻ mặt hiếu kỳ.
“Làm đồ ngon, lát nữa sẽ .”
Tống Vãn Trân gây tò mò, nếu lát nữa nàng thật sự dùng củ cải đường, e rằng Lục Hoài Viễn sẽ kinh ngạc há hốc mồm.
Vì kích thước lò nướng quá lớn, mấy bàn bạc tạm thời trát lò nướng trong sân.
Tôn Trường Thiết và Tôn Trường Cương tiên ngoài cõng mấy gánh bùn vàng về, lên núi tìm một đá, đá kích thước phù hợp dễ tìm, hai chỉ riêng việc chuẩn vật liệu mất gần nửa buổi.
Chờ đến khi thứ chuẩn sẵn sàng, tìm Tống Vãn Trân bàn bạc vị trí cụ thể, bắt đầu nhào bùn.
Tôn Trường Cương hiểu rõ những chỗ tinh tế của lò nướng , nên khi thuận tay, còn Tôn Trường Thiết là một cực kỳ lời chỉ huy, Tôn Trường Cương bảo y gì thì y đó.
Đừng thấy hai em ngày thường thích cãi vặt, nhưng một khi bắt tay việc, thì phối hợp vô cùng ăn ý, hiệu suất công việc cao.
Khi củ cải trong nồi lớn chắt hết đường , liền vớt lát củ cải , lửa trong nồi tiếp tục cháy, Tống Vãn Trân chắt hết nước đường còn sót trong củ cải đổ nồi.
Từ lúc mới thật sự bắt đầu nấu nước đường, việc còn chỉ là đốt lửa mà thôi.
Để Lục Hoài Viễn đốt lửa, Tống Vãn Trân liền bắt đầu chuẩn bữa trưa.
Hôm nay giữa trưa nàng định một món sườn kho một nồi, bếp lò hạn, còn đang nấu củ dền, nên nấu cơm nữa. Chỗ bột mì trắng mua hôm qua hôm nay thể bánh chiên chảo gang.
Nàng tìm phần sườn mua hôm qua, rửa sạch bằng nước lã, cho một bếp khác chuẩn chần sơ.
Hai bếp lò liền kề, Lục Hoài Viễn thể cùng lúc trông chừng lửa hai bếp.
Mèo con Kute
Nơi đây rượu nấu ăn, nên trong bộ ba khử mùi tanh, rượu nấu ăn đành bằng rượu trắng.
Đợi khi nước sôi, đổ sườn rửa sạch bằng nước lã.
Lại một nữa bắc chảo lên bếp đổ dầu, cho sườn chần .
Một tiếng xèo, trong chảo tức thì dầu b.ắ.n tung tóe, thoắt cái một luồng hương thơm liền từ trong chảo bốc , mùi thơm nức mũi lan tỏa khắp sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-70-nau-com-nhu-bien-ao-thuat.html.]
Hai đại hán việc hăng say cả buổi sáng trong sân, ngửi thấy mùi thơm , cảm thấy tinh thần lập tức phấn chấn.
“Thơm quá! Tống tỷ tỷ.”
Lục Hoài Viễn kìm nuốt nước bọt, hai ngày nay đồ ăn ngon ở nhà họ Tống còn nhiều hơn mười năm y ăn cộng .
Thậm chí sáng nay tỉnh dậy y vẫn còn hoài nghi đang mơ , đợi đến ngày nào đó tỉnh mộng, tất cả những điều sẽ ông trời thu hết.
Chỉ khi mỗi ngày bên cạnh Tống tỷ tỷ, y mới thể an lòng, cảm thấy an hơn.
“Thơm đúng , nếu thêm khoai tây thì tuyệt hảo!”
Khoai tây? Đó là thứ Tống tỷ tỷ trồng ở mảnh rau nhỏ cửa ?
Hóa sườn thể ăn kèm khoai tây! Lục Hoài Viễn thầm nghĩ y ghi nhớ .
Đợi đến khi sườn xào săn và lên màu, liền đổ hành, gừng, đại hồi chuẩn sẵn cùng với xì dầu tiếp tục xào, xào dậy mùi thơm thì đổ nước sôi hầm một giờ đồng hồ.
Tống Vãn Trân chuẩn rửa ít rau dại cho , đây nàng từng xem một đoạn video rau đắng hầm sườn ngon, còn một mùi vị tất bẩn say đắm lòng .
Ừm ~, đương nhiên nàng đối với mùi vị cũng mê mẩn, nhưng sẵn rau đắng thì nàng thử một .
Rau đắng đúng là thứ , thời tiết ăn nhiều một chút thanh nhiệt giải độc.
Đợi đến khi rau đắng rửa sạch, liền bắt đầu nhào bột.
Khi nhào bột nhất định nhớ cho một chút muối , bột nhào mềm dẻo , nhào xong để ủ nửa giờ, sườn trong nồi cũng hầm gần xong.
Mùi thơm càng lúc càng nồng nặc bay sân, ngay cả Tống Vãn Cầm cả buổi sáng chỉ Tôn Xảo Vân may quần áo mà một lời nào cũng kìm lên tiếng.
“Thơm quá ~”
Tôn Xảo Vân phấn khích đáp một tiếng.
“Thơm đúng , con hôm nay giữa trưa hầm sườn, chúng lộc ăn , nhị nha đầu con ăn nhiều một chút.”
“Ăn nhiều, ăn nhiều ~”
Nghe thấy cuộc đối thoại của hai con trong nhà, Tống Vãn Trân đang rửa hành lá trong sân kìm nhếch khóe môi.
Quả nhiên mỹ vị thể chữa lành ưu phiền!
Ngửi thấy mùi thơm , sườn cũng hầm gần xong, Tống Vãn Trân lấy phần bột ủ, từng cái một nhào thành viên nhỏ, từng viên một cho nước ngâm mười phút.
Rau dại rửa sạch để ráo nước, trực tiếp cho nồi.
Khoảnh khắc nắp nồi mở , Tôn Trường Thiết đang ở trong sân cuối cùng cũng kìm bếp.
“Trời ơi, rốt cuộc đây là món gì , thơm quá chừng, thơm đến c.h.ế.t mất thôi.”
Hai trong bếp đều kìm bật .
Tống Vãn Trân bộ dạng khoa trương của Đại cữu nàng trêu chọc .
“Đại cữu mùi thơm cho ngẩn ngơ ~”
“Ôi chao, đúng , đúng là thơm đến ngẩn ngơ , từ khi mùi thịt thơm của con tỏa , khi việc trong đầu là thịt trong nồi, chẳng nhớ gì cả.”
“Ha ha ha ~”
Trong sân và trong bếp tức thì tràn ngập tiếng vui vẻ của , ngay cả Tống Vãn Cầm trong nhà cũng cúi đầu lén lút cong khóe môi.
Tống Vãn Trân vớt từng viên bột khỏi nước, dùng tay tùy ý kéo , một chiếc bánh bột chiên dẻo dai, mỏng và bằng bàn tay thành hình.
--- Cha khốn bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -