Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 686: - Châu Bát Bì, còn đen hơn cả Châu Bát Bì ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:38:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một cái đĩa đặt cọc hai văn, khi trả thì hai văn tiền cho , khách cũng sẽ thấy quá đáng.

 

“Hay lắm, Huyện chủ quả nhiên thông minh, đầu óc của chúng kém xa .”

 

Tống Vãn Trân , nàng thông minh, chỉ là đây nàng thấy nhiều mà thôi.

 

Nếu điều kiện đương nhiên thể dùng hộp giấy hoặc hộp dùng một , ở đây chẳng điều kiện đó ?

 

“Cái hộp gỗ nhỏ hai ngươi hãy nghĩ xem nên lớn bao nhiêu, điều cốt yếu là tính xem một phần đậu phụ thối của ngươi định đựng mấy miếng, còn tính xem nên cho bao nhiêu nước chấm.”

 

Lâm Hựu ghi từng lời Tống Vãn Trân .

 

Y cứ nghĩ chỉ cần đậu phụ thối và bánh hành chiên là , hóa còn nhiều chi tiết như mà y nghĩ đến.

 

Mèo con Kute

Đặng sư phụ vì quen với Tống Vãn Trân nên còn câu nệ nữa, trực tiếp mở lời.

 

“Vậy chúng tiên cứ định cửa hàng , trong cửa hàng tiên tìm dọn dẹp, và A Hựu sẽ xử lý những việc vặt vãnh .”

 

Tống Vãn Trân gật đầu, đó hỏi hai cửa hàng nào, diện tích bao nhiêu.

 

Sau khi định xong, Tống Vãn Trân liền sai chuẩn giấy bút, xong khế ước.

 

Đặng sư phụ mang theo bạc đến, sảng khoái giao bạc, hai liền rời .

 

Tống Vãn Trân giao khế ước cho Trúc Thanh.

 

“Nàng cầm khế ước , đến sơn trang giao cho Chu Thất, ai thuê cửa hàng thì cứ để tự xử lý, bảo cầm khế ước mẫu.”

 

Trúc Thanh gật đầu, liền ngoài.

 

“Không , Huyện chủ nhà các ngươi trả thù ? Ai tạc hố phân của Huyện chủ phủ ?”

 

Bên ngoài vang lên giọng của Lâm Thu Vi, nàng lớn tiếng, một câu ở cổng lớn mà Tống Vãn Trân trong nhà cũng thể thấy.

 

Tiếp theo là giọng của Hàn Lưu Vân.

 

“Nàng nhỏ thôi, nàng một câu như cả nửa thành đều hố phân của Huyện chủ phủ tạc .”

 

“Thật sự mùi lớn lắm mà, .”

 

Lâm Thu Vi xong nhịn ngửi ngửi.

 

“Ấy, đúng, đúng đúng, mùi ẩn chứa huyền cơ, lừa đảo!”

 

Hàn Lưu Vân liếc mắt một cái.

 

“Sao , một mùi hôi mà nàng còn chơi cả binh pháp .”

 

Hai cãi cọ đến mặt Tống Vãn Trân.

 

Trong căn phòng, mùi hương càng thêm nồng đậm, bàn vẫn còn đậu phụ thối và bánh hành dầu ăn hết.

 

Vừa thấy đậu phụ thối, mắt Lâm Thu Vi sáng bừng, nàng cứ là mùi vị điều bất thường.

 

Quả nhiên là trong thối hương, ẩn chứa huyền cơ.

 

“Đậu phụ thối, Vãn Trân, nàng mà tìm món đậu phụ thối chính vị thế ?”

 

Lâm Thu Vi cũng chẳng khách khí, trực tiếp tiến lên gắp một miếng đưa miệng, ăn gật đầu.

 

“Ngon quá, mua ở ?”

 

Hàn Lưu Vân sợ hãi lùi ba bước Lâm Thu Vi, nàng còn chê ai khai thông hố phân nào.

 

Nào ngờ đầu nhét thứ mang mùi hố phân miệng, nàng thật sự phục!

 

“Là ở phố ăn vặt trong sơn trang, thuê một cửa hàng đậu phụ thối và bánh hành dầu để bán.”

 

Mắt Lâm Thu Vi sáng lên.

 

“Tuyệt vời, chúng thể đến đó ăn đậu phụ thối .”

 

Tống Vãn Trân cho mang nước tới, .

 

“Đâu chỉ đậu phụ thối, cứ chờ xem, phố ăn vặt ở đó sẽ sớm trở nên náo nhiệt thôi, đồ ăn vặt nhiều lắm, các nàng đến đó sẽ khẩu phúc.”

 

Nhắc đến phố ăn vặt, Hàn Lưu Vân chợt nhớ chuyện quan trọng hôm nay.

 

“Vãn Trân, hôm nay ở mấy khu chợ nhộn nhịp dán cáo thị, đại ý là dịp Tết Trung thu, khu chợ sẽ mở cửa.

 

Những năm , dịp Tết Trung thu và năm mới, mấy khu chợ nhộn nhịp đều các tiểu thương bày hàng thành hàng dài để buôn bán, thường là kéo dài một tháng.

 

Trước đây, thỉnh thoảng đại ca , việc kinh doanh do Tam hoàng t.ử phủ , mà phụ trách hình như là Trần Thanh Yên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-686-chau-bat-bi-con-den-hon-ca-chau-bat-bi.html.]

 

Cứ tưởng năm nay Trần Thanh Yên đại lao, Tam hoàng t.ử cấm túc, của Tam hoàng t.ử phủ sẽ còn mấy chuyện nữa.

 

Nào ngờ cáo thị dán , ca ca nghi ngờ Trần Thanh Yên thả , cùng chúng là vì điều tra chuyện .”

 

Tống Vãn Trân khẽ rũ mi mắt, gật đầu.

 

Chuyện e là cần điều tra, chắc chắn là Trần Thanh Yên Tam hoàng t.ử cứu .

 

Tam hoàng t.ử phủ bây giờ quá thiếu bạc, nên Trần Thanh Yên ngoài kiếm bạc cho .

 

“Trong một tháng đó họ thu tô ?”

 

Mắt Tống Vãn Trân khẽ động, Trần Thanh Yên kiếm bạc, thì cũng xem nàng đồng ý .

 

Trần Thanh Yên vẫn giữ mối hận với nàng, thể dễ dàng bỏ qua.

 

, đừng bao giờ nghĩ rằng cứ phiền là xong.

 

Người phụ nữ đó ngay từ đầu dùng thủ đoạn độc ác để bày kế nàng, đó vì sự phản công của nàng mà đại lao.

 

Đã cơ hội ngoài, nàng báo thù nàng mới là lạ.

 

Cho nên, cách duy nhất là khiến nàng mất giá trị lợi dụng mặt Tam hoàng tử, nhanh chóng cút về đại lao thì hơn.

 

Đó mới là nơi nàng nên ở.

 

“Nhắc mới nhớ, những kẻ đó thật sự đen tối, nhớ mấy năm tiền tô chỉ năm lượng, rút năm phần trăm hoa hồng, nhưng năm nay tiền tô tăng lên mười lượng, hoa hồng biến thành sáu phần trăm.”

 

Nghe Hàn Lưu Vân , Tống Vãn Trân khỏi trợn tròn mắt.

 

Chu Bát Bì ư? Còn ác hơn cả Chu Bát Bì?

 

“Những năm tiền tô năm lượng, rút năm phần trăm hoa hồng mà cũng chịu ?”

 

Cảm giác tính toán kiểu một tháng cũng chẳng kiếm bao nhiêu bạc.

 

Hàn Lưu Vân gật đầu.

 

“Có chịu đó, bởi vì dịp Tết Trung thu và năm mới, đều thư giãn một chút, chợ cũng nhiều, bạc lẽ kiếm chút ít nhưng khá ít ỏi.”

 

Tống Vãn Trân gật đầu, bách tính bình thường dù chút thu nhập cũng .

 

Bởi vì thì một đồng cũng chẳng .

 

Hàn Lưu Vân thở dài một tiếng.

 

năm nay thì khó , e là nhiều dám thử nữa.”

 

Tống Vãn Trân tò mò.

 

“Chuyện ai quản ? Tam hoàng t.ử phủ cái quyền biến quyền sử dụng đường phố thành của riêng ư?”

 

Hàn Lưu Vân để tâm.

 

“Người là Tam hoàng tử, hơn nữa cũng chỉ một tháng, đến lúc đó họ sẽ trang trí đường phố một phen, coi như là đầu tư.

 

Đường phố náo nhiệt, triều đình cũng thấy đó chứ.

 

Kiếm chút bạc đó, các hào môn đại tộc thấy đáng kể, cũng chẳng thèm đỏ mắt, Tam hoàng t.ử thì họ cũng chẳng gì, cần thiết vì chút chuyện nhỏ đó mà đắc tội khác, ai cũng để tâm.

 

Thời gian lâu dần, năm nào cũng , họ liền thấy vốn dĩ như thế, ai thấy thích hợp.”

 

Tống Vãn Trân “……”

 

Thôi , bách tính quản cũng quản , những thể quản thì thấy chuyện lớn, liền để Tam hoàng t.ử phủ lợi dụng kẽ hở.

 

Bọn họ thật sự quá xem thường một tháng , cái gì mà kiếm chút bạc đó, chút bạc đó là ít .

 

“Vậy thì cứ để năm nay họ ăn gì, bạc đầu tư cũng đổ sông đổ biển.”

 

Nghe Tống Vãn Trân , mắt Hàn Lưu Vân và Lâm Thu Vi đều sáng lên.

 

“Nàng mau , thế nào, nhất là để họ công một trận, thật đáng ghét, thu tiền tô cao thế mà còn rút hoa hồng nhiều như .

 

Lòng bọn họ còn thối hơn cả đậu phụ thối .”

 

Lâm Thu Vi bĩu môi.

 

“Sao lấy đậu phụ thối so với bọn họ, xong ăn đậu phụ thối nữa .”

 

--- Tên cha khốn nạn bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm khát -

 

 

 

Loading...