Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 685: - Thử món thành công ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:38:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trúc Ninh đáp lời định dẫn Đặng sư phụ và Lâm Hựu rời .

 

Đặng sư phụ và Lâm Hựu hành lễ với Tống Vãn Trân mới theo đến thiện phòng.

 

Đợi mấy , Trúc Thanh hít sâu mấy , trừng mắt đầu Tống Vãn Trân.

 

“Huyện chủ, xác định thứ mà vị Lâm công t.ử thể ăn ? Nô tỳ cứ cảm giác như từ hố phân .”

 

Phụt!

 

Tống Vãn Trân nhịn bật .

 

“Lát nữa khi chúng ăn, nàng đừng thèm đấy.”

 

Trúc Thanh bĩu môi, nàng cố gắng đảm bảo nôn !

 

Trong thiện phòng, khi Lâm Hựu thả đậu phụ thối chảo dầu, mùi vị lập tức bùng nổ, mùi hôi càng thêm nồng nặc.

 

nếu ngửi kỹ thể thoang thoảng một mùi thơm đậm đà.

 

Để chuẩn những nguyên liệu , y mất hai ngày, khi chế biến cũng vô cùng cẩn thận.

 

Sau khi chiên đậu phụ, y bắt đầu chuẩn nước chấm.

 

Nước chấm là linh hồn của món ăn, ăn đậu phụ chiên ngán, nước chấm điều hòa, chỉ phong phú hương vị mà còn giúp món ăn thanh mát hơn.

 

Với sự giúp đỡ của Đặng sư phụ, đậu phụ thối nhanh chóng thành.

 

Sau khi đậu phụ thối xong, Trúc Ninh dùng khay bưng khỏi bếp, mang đến cho Tống Vãn Trân thưởng thức.

 

Lâm Hựu bắt đầu món bánh hành chiên của .

 

Tống Vãn Trân sớm chờ nữa, chỉ mong nồi đậu phụ thối .

 

Nàng thật cũng đậu phụ thối, đây từng xem video hướng dẫn món , nhưng quá phức tạp, chỉ vì một miếng ăn như , nàng cảm thấy đáng.

 

Không Lâm Hựu dùng cách gì mà trong thời gian ngắn thể cho đậu phụ thối đến , thể là kỹ thuật độc quyền.

 

Khi đậu phụ thối bưng đến, vui mừng, lo âu.

 

Trúc Thanh bất lực lắc đầu, thật đáng tiếc cho chừng dầu ăn.

 

Đón lấy ánh mắt bất lực của Trúc Thanh, Tống Vãn Trân thổi đưa một miếng đậu phụ thối miệng, nhai , bên trong nóng.

 

Trúc Ninh rướn cổ Tống Vãn Trân ăn một miếng đậu phụ thối mà nhịn nuốt nước bọt.

 

Huyện chủ bảo nàng ăn, nàng cũng dám ăn!

 

“Đồ vô dụng!”

 

Trúc Thanh nhịn Trúc Ninh một câu, thứ thối như mà cũng khiến nàng thèm đến nuốt nước bọt.

 

Mấy bữa nay thức ăn của họ , bữa nào cũng hai món thịt.

 

Trúc Ninh thèm để ý Trúc Thanh, nàng Tống Vãn Trân vẻ mặt tò mò hỏi.

 

“Huyện chủ, mùi vị thế nào ạ?”

 

Tống Vãn Trân gật đầu, giơ ngón cái lên.

 

“Oai rụy gút!”

 

“A?”

 

Cả hai đều ngạc nhiên Tống Vãn Trân, Huyện chủ của họ đang .

 

Tống Vãn Trân nhịn , vội vàng giải thích.

 

“Chính là ngon, mùi vị chuẩn đó.”

 

Hai lúc mới hiểu .

 

Chỉ nghĩ Huyện chủ nhà họ tiếng địa phương ở Thanh Viễn, nên họ hiểu.

 

“Tranh thủ còn nóng, hai nàng cũng nếm thử .”

 

Trúc Thanh vội vàng xua tay lùi , Trúc Ninh mắt sáng rực, giây tiếp theo liền nhịn gắp một miếng.

 

Nàng Huyện chủ sẽ cho họ nếm thử, nên khi đến nàng đặc biệt mang thêm mấy đôi đũa.

 

Ở bên Huyện chủ lâu , nàng cảm thấy cũng thông minh hơn nhiều.

 

Đậu phụ thối miệng, Trúc Ninh một nữa mắt sáng rực, kinh ngạc kêu lên.

 

“Quả nhiên chuẩn, thấy còn ngon hơn đậu phụ thối từng ăn đây, mà, mùi nồng như chắc chắn ngon.”

 

Trúc Ninh gắp thêm một miếng chấm với nước chấm, cảm thấy mùi vị càng ngon hơn.

 

Tống Vãn Trân cũng thấy đậu phụ thối của Lâm Hựu ngon, mở cửa hàng ở sơn trang của nàng chắc chắn sẽ đắt khách.

 

Nàng cũng gắp một miếng chấm nước chấm nếm thử.

 

Rồi nàng cau mày, nàng cảm thấy nước chấm vẫn thể cải thiện thêm.

 

Nếu nước sốt đủ vị, sẽ càng tuyệt hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-685-thu-mon-thanh-cong.html.]

Không lâu , Đặng sư phụ sai mang bánh hành chiên xong đến.

 

Bánh hành chiên thơm, ba ở cửa ngửi thấy, Trúc Thanh cũng nhịn hít mũi khen ngon.

 

Bánh hành chiên bốc nóng, vỏ giòn ruột mềm, ba nôn nóng ăn.

 

Bánh hành chiên khi xong cắt thành từng miếng nhỏ, thể thấy cái bánh hành khá lớn.

 

Tống Vãn Trân lấy một miếng bánh hành chiên kẹp hai miếng đậu phụ thối ăn, cho thêm ít nước chấm, hương vị tăng lên gấp bội.

 

Ăn một miếng, miệng đầy ắp, thật sự quá thỏa mãn.

 

Tống Vãn Trân nhịn giơ ngón cái cho Lâm Hựu.

 

Trúc Ninh cũng theo đó giơ ngón cái và một câu.

 

“Oai rụy gút.”

 

Nàng chỉ đây là lời khen, Đặng sư phụ và Lâm Hựu cũng nghĩ nhiều, cho rằng đó là lời khen, giơ ngón cái thì còn thể gì khác.

 

Không cô nương nhỏ quê ở , giọng điệu còn khá nặng.

Mèo con Kute

 

Tống Vãn Trân ăn xong, súc miệng mới cùng Đặng sư phụ và Lâm Hựu bàn về hai món ăn .

 

“Hai món ăn của ngươi mùi vị đều ngon.”

 

Nghe Tống Vãn Trân , Lâm Hựu chút kích động nhịn xoa tay.

 

Món đồ của y đều Huyện chủ công nhận !

 

“Đa tạ Huyện chủ khen ngợi, đợi mở cửa hàng, nhất định sẽ thật .”

 

Lời của Lâm Hựu dứt, Tống Vãn Trân mở lời.

 

“Tuy nhiên vẫn còn một vài vấn đề nhỏ.”

 

“A?”

 

Sắc mặt Lâm Hựu căng thẳng rõ rệt, mắt chút ngơ ngác.

 

Tống Vãn Trân bật .

 

“Đừng căng thẳng, chuyện gì lớn, chỉ là cho ngươi một vài lời khuyên.”

 

Tống Vãn Trân xong cầm lấy một miếng bánh hành chiên bên cạnh, mở mặt cắt ngang cho Lâm Hựu xem.

 

“Ta thấy cái bánh hành chiên thể mỏng hơn một chút, như sẽ giòn hơn.

 

Độ dày sẽ mùi vị kém hơn một chút, hơn nữa còn tốn dầu.”

 

Lâm Hựu gật đầu, vội y sẽ cải thiện .

 

Tống Vãn Trân xua tay tiếp tục .

 

Chương kết thúc, mời nhấn trang kế tiếp để tiếp tục !

 

“Ta xong , ngươi hãy cùng sửa luôn một lượt.”

 

Nàng chỉ kích thước của bánh dầu.

 

“Cái bánh dầu cắt thành từng miếng từng miếng thì đặc sắc gì, khiến cảm giác giống đồ ăn vặt, mà giống như quán ăn nhỏ để dùng bữa .”

 

Lâm Hựu chút khó xử, gãi đầu.

 

lớn quá thì tiện ăn chứ?”

 

Tống Vãn Trân nhịn bật .

 

“Ngươi thể từng cái nhỏ một , to bằng bàn tay, nhỏ xinh nhưng đầy đủ nguyên liệu, sẽ khiến thêm khẩu vị.”

 

Lâm Hựu như bừng tỉnh, mắt trợn tròn.

 

, nghĩ nhỉ? Đồ ăn vặt, đồ ăn vặt mà, thứ gì cũng nhỏ mà tinh tế.”

 

Trò giỏi đáng dạy!

 

Tống Vãn Trân gật đầu sang đậu phụ thối.

 

“Nước chấm ngon, nhưng nghĩ vẫn thiếu một chút vị cay, ngươi thể hai loại hương vị, một loại thêm vị cay, một loại thêm vị cay.

 

Mùi vị đậu phụ thối , về mùi vị thêm gợi ý nào khác.

 

Chỉ là về vật đựng đậu phụ thối, đề nghị ngươi dùng đĩa gỗ nhỏ, chất lượng cần quá , đến lúc đó nếu khách mang đĩa thì thu thêm hai văn, còn nếu khách trả đĩa thì hai văn tiền cho .”

 

Đặng sư phụ và Lâm Hựu đều ngạc nhiên ơn Tống Vãn Trân.

 

Không ngờ Tống Vãn Trân ngay cả những điều cũng nghĩ đến, họ thật sự chú ý đến vấn đề .

 

Đã là món ăn vặt, chắc chắn ăn tại cửa hàng, cũng ăn dạo, dùng đĩa sứ thông thường chắc chắn .

 

Thứ đó nặng, dễ vỡ.

 

Nếu đổi thành đĩa gỗ nhỏ gọn, tiện cho khách cầm mà cũng dễ vỡ.

 

--- Cha ghẻ ruồng bỏ thê tử? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...