Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 683: Chuẩn Bị Trước Khai Trương ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:38:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đặng sư phụ thấy Tống Vãn Trân hứng thú, liền tiếp lời.

 

“Món ăn mà nó gọi là đậu phụ thối. Thứ từng ăn qua, ngửi tuy hôi, nhưng ăn thì quả thật thơm ngon.

 

Bánh hành dầu nó cũng là một món tuyệt đỉnh, ngoài giòn trong mềm, ăn khen ngớt lời.”

 

Gian tiệm ăn vặt đầu tiên, Tống Vãn Trân đương nhiên đối đãi nghiêm túc.

 

Đậu phụ thối, bánh hành dầu, khi đến đây nàng cũng ăn ít, ngược nếm thử mùi vị ở đây, thể đưa vài lời khuyên .

 

Tuy nhiên, phương pháp đậu phụ thối theo cổ pháp mà nàng thì cần thời gian.

 

Giờ gian tiệm thuê bao lâu sắp khai trương , thể đậu phụ thối để bán ?

 

“Chú em vợ của ngươi mới sách ? Trước đó chú chuẩn đậu phụ thối sẵn ?”

 

Đặng sư phụ lộ vài phần thần sắc khá tự hào, lập tức hiểu rõ ý của Tống Vãn Trân.

 

“Chú em vợ của món ăn quả thật nghề. Đậu phụ thối của nó là dùng đậu phụ thông thường chiên lên, mùi hôi đó dường như chủ yếu là ở phần nước chấm của nó.

 

Không nó pha chế thế nào, chắc là mua nước ướp mùi của khác tự pha chế một chút là thể dùng .

 

Nhìn vẻ cách cũng khó, cũng cần tốn nhiều công sức chuẩn .”

 

Nghe Tống Vãn Trân liền yên tâm, đừng đến lúc tiệm khai trương mà còn đồ để bán, thì thật hổ.

 

Vậy thằng nhóc đó quả thực chút tài năng trong việc đồ ăn vặt.

 

“Ngày mai ngươi hãy dẫn chú em vợ đó đến phủ , bảo nó vài món ăn vặt cho nếm thử. Ta cũng chút kinh nghiệm trao đổi với nó.”

 

Mèo con Kute

Đặng sư phụ , ánh mắt sáng lên vài phần.

 

“Đa tạ Quận chúa, nếu thể Quận chúa chỉ điểm, quả là phúc khí của nó.”

 

Tống Vãn Trân lắc đầu.

 

“Không chỉ điểm gì , chỉ là đôi bên cùng truyền thụ kinh nghiệm cho thôi. Hơn nữa, cũng thích ăn đậu phụ thối, thể nếm thử.”

 

Đưa tiễn Đặng sư phụ xong, đến bẩm báo các vị thợ nồi đồng nướng cá đến.

 

Tống Vãn Trân cho mời họ , trong lòng nghĩ chắc là những thứ đó gần xong .

 

Quả nhiên, vị sư phụ cung kính hành lễ xong liền những món đồ tất, chỉ chờ Tống Vãn Trân phái đến kiểm tra.

 

Việc kiểm tra đương nhiên là do Tống Vãn Trân , những bản vẽ phác thảo đều do nàng tự tay vẽ, khác đạt yêu cầu .

 

Nàng trực tiếp dậy, khẽ :

 

"Ta cùng ngươi đến xem , những thứ cần đích bản huyện chủ kiểm tra mới ."

 

Tống Vãn Trân nhanh chóng đến nơi, nồi đồng, nồi nướng cá, cùng với vỉ nướng thịt, đều xếp đặt ngay ngắn ở đó.

 

Tống Vãn Trân thấy những món đồ sai một ly nào so với bản phác thảo của , cất lời khen ngợi:

 

"Tay nghề thật khéo léo, sai một chút nào so với những gì tưởng tượng, thậm chí còn phần tinh xảo hơn.

 

Điều khiến chút nỡ dùng ."

 

Một lão giả bên cạnh, là ông chủ của tiệm , Tống Vãn Trân khen ngợi liền vội :

 

"Đều là công lao của Lạc sư phụ, tay nghề của thật sự là tuyệt đỉnh, chúng cũng học ít điều từ ."

 

Lạc sư phụ một bên khẽ hừ một tiếng, lộ vài phần vẻ cao ngạo. Việc mà y thể , cũng chẳng thèm xem ban đầu y nghề gì. Mặc dù khen, nhưng trong lòng y vẫn còn đầy bực dọc.

 

Đợt hàng nhiều, ba thợ trong tiệm cũ xuể, Lâm Ôn Khâm bèn đặc biệt mời Lạc sư phụ đến giúp.

 

Trước đây, y từng nhờ rèn ít binh khí, nhờ đó mà quen Lạc sư phụ, cảm thấy tay nghề của Lạc sư phụ , nên về y vẫn luôn tìm Lạc sư phụ để rèn binh khí.

 

Sau khi Lâm Ôn Khâm về kinh, Lạc sư phụ cũng gác kiếm, còn rèn đồ nữa.

 

Lần , Tống Vãn Trân rèn đồ, lượng tương đối nhiều, thời gian gấp rút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-683-chuan-bi-truoc-khai-truong.html.]

Lâm Ôn Khâm liền nhận hết việc về , đầu liền "bắt" Lạc sư phụ về.

 

Lạc sư phụ và Lâm Ôn Khâm quen nhiều năm, cũng là một khí độ bất phàm.

 

Thấy Lâm Ôn Khâm thần thần bí bí đến cửa, y còn tưởng rằng Lâm Ôn Khâm đích đến tìm là để nhờ rèn một thanh binh khí tuyệt thế.

 

Y một đường kích động, thầm nghĩ Lâm Ôn Khâm tìm vật liệu để rèn binh khí , nếu đúng thì y xuất giang hồ một phen.

 

Kết quả, khi đến nơi, thấy bản vẽ mới , đường đường là một vị đại sư rèn binh khí lừng lẫy như y, rèn nồi, mà còn là rèn nhiều nồi như .

 

Y rèn binh khí nửa đời cũng nào nhiều việc như .

 

Lâm Ôn Khâm dỗ dành cầu xin, ân uy cùng lúc, y mới chịu thỏa hiệp, nén giận ở cam chịu việc.

 

Trong lòng thầm mắng Lâm Ôn Khâm , vì một nữ nhân mà màng tình .

 

Quả nhiên là thấy sắc quên nghĩa mà!

 

Tuy nhiên, đến khi bắt tay những món đồ , y mới phát hiện những điểm tinh xảo của chúng. Nhìn thì đơn giản, nhưng nhiều chi tiết nhỏ thiết kế vô cùng khéo léo.

 

Lúc Lạc sư phụ thấy Tống Vãn Trân đến nghiệm thu hàng, trong lòng cũng thực sự chút kinh ngạc.

 

Lâm Hầu những thứ đều do một tiểu nha đầu thiết kế, y còn tin, ngờ bản nàng quả nhiên chỉ là một tiểu nha đầu.

 

Nhìn tướng mạo lẽ còn đến tuổi cập kê.

 

Nàng thể nghĩ những thứ ư?

 

"Những thứ đều do huyện chủ nghĩ ?"

 

Tống Vãn Trân gật đầu, khách khí chuyện với Lạc sư phụ.

 

Đã là bằng hữu của Lâm Ôn Khâm, thì cũng xem như là trưởng bối của nàng.

 

" , là tự nghĩ ."

 

Nàng chỉ từng chiếc nồi xong mà :

 

"Cái dùng để lẩu, cái dùng để nướng cá, còn cái dùng để nướng thịt."

 

Lạc sư phụ nhiều nên cũng ngày ngày nghiên cứu, đại khái Lâm Ôn Khâm những thứ dùng để gì, chính vì mà y càng cảm thấy những thứ nghĩ thật khéo léo.

 

Lạc sư phụ gật đầu khen một câu, nhưng cố nhịn . Mệt c.h.ế.t y , trong lòng y vẫn còn giận, nào lời .

 

Chỉ là y mở miệng, Tống Vãn Trân lên tiếng.

 

"Đa tạ Lạc sư phụ, nếu thì bao giờ những thứ mới xong nữa.

 

Quan trọng là tay nghề của thì quả thực vô địch , đây là nồi đồng bếp sắt bình thường, đây quả thực là một tác phẩm hảo.

 

dùng, chỉ để đó ngắm thôi cũng đủ thỏa mãn."

 

Tống Vãn Trân xong, giơ ngón tay cái lên hướng về phía Lạc sư phụ, vẻ mặt đầy sự sùng bái.

 

Bàn tay cầm ấm của Lạc sư phụ run lên, y khẽ ho một tiếng đặt ấm xuống, cố gắng nén nụ nơi khóe miệng.

 

"Chà, chuyện nhỏ thôi mà, cũng ngày nào cũng chỉ nghiên cứu binh khí, thỉnh thoảng nồi niêu bếp núc để thư giãn tâm trạng.

 

Huyện chủ còn gì thì cứ đến tìm lão phu, lão phu bây giờ còn việc nữa, cũng thời gian rảnh rỗi."

 

Tống Vãn Trân xong liền mày nở mặt tươi, giá trị tình cảm trao đủ.

 

"Thật ? Tốt quá , nếu Lâm Hầu, thật sự thể quen một bậc đại sư như Lạc sư phụ.

 

Đợi đến ngày sơn trang khai trương, Lạc sư phụ nhất định đến, khi đó, bất kể ăn lẩu nướng thịt, tất cả đều miễn phí, sẽ thu bạc của ."

 

"Ài, , đến lúc đó lão phu nhất định sẽ ."

 

Lạc sư phụ quên sự bất mãn trong thời gian việc , trong lòng cảm thán Lâm Hầu thật sự phúc, một cô con gái còn thêm một cô con gái như .

 

--- Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Chàng Đừng Thèm -

 

 

 

Loading...