Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 663: Con gái ruột đâm dao ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:38:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chà, nàng cũng bảo vệ con trai đó, chỉ là trong lòng chỉ con trai cả một nhà mà thôi.”

 

Mặt mụ thợ mộc dân làng càng lúc càng khó coi, tức giận đầu trừng mắt những đang chỉ trỏ về .

 

“Các ngươi bậy, lúc nào lấy thợ mộc trâu ngựa, đều là vì .”

 

Vợ lý chính một bên nhịn móc nàng một câu.

 

“Vì , ngươi trả bạc cho , cứ nhất định để thợ mộc kiên quyết ép buộc, ngươi mới chịu giao bạc .”

 

“Ta... , dù cũng nuôi lớn chừng , hiếu thuận chút bạc là điều đương nhiên.”

 

Hoàng huyện lệnh mặt trầm xuống, trong mắt lóe lên vẻ chán ghét.

 

“Vậy thì lời con trai ngươi đều là thật, ngươi lấy bạc của con trai trơ mắt phế bỏ tay cũng chịu đưa bạc .

 

Đủ để thấy ngươi đối với con trai hề nửa phần tình yêu thương của một .”

 

Lời Hoàng huyện lệnh khiến mụ thợ mộc trong lòng hoảng hốt, vội vàng giải thích.

 

“Ta xưa nay vẫn luôn thương yêu nó, bất quá chỉ là trong chuyện đó chút tư tâm mà thôi, thể chứng cho đó.”

 

Mụ thợ mộc vội vàng đầu tìm Tống Chiêu Đệ.

 

Tống Chiêu Đệ ngờ Tống thợ mộc tuyệt tình đến , thật sự lớn chuyện, trong lòng liền chút hoảng sợ, lúc đầu còn giúp mụ thợ mộc chứng, nhưng bây giờ chút lùi bước.

 

Nàng sợ lát nữa sẽ của Tống Gia thôn trực tiếp đuổi khỏi Tống Gia thôn.

 

Mèo con Kute

Đừng Tống Gia thôn, ở đây còn ít trong thôn chồng nàng cũng đến xem náo nhiệt, chừng chuyện đến lúc đó còn truyền về thôn chồng nàng nữa.

 

Tống Chiêu Đệ mụ thợ mộc gọi một tiếng như , liền lui đám đông, nhưng mụ thợ mộc túm chặt lấy ống quần.

 

“Chiêu Đệ, con giúp nãi chứng ? Con mau , nãi đối xử với cha con .”

 

Tống Chiêu Đệ căng thẳng suýt chút nữa mụ thợ mộc kéo ngã, lẽ vì Tống Chiêu Đệ là hy vọng duy nhất của nàng lúc , lực đạo mụ thợ mộc túm lấy ống quần Tống Chiêu Đệ đặc biệt lớn.

 

Tống Chiêu Đệ tránh , đành sắc mặt khó coi rụt rè .

 

“Nãi, con... con gì ạ?”

 

“Con cứ những năm , đối với cha con thế nào?”

 

Tống Chiêu Đệ , đương nhiên chút nào, nàng thật sự thể lời nãi đối xử với cha nàng .

 

Một bên, Bàng Đại Hán liên tục nháy mắt hiệu cho Tống Chiêu Đệ, như thể trách nàng còn lên tiếng.

 

Lúc trong lòng Bàng Đại Hán chỉ hai trăm năm mươi lượng bạc , hề nghĩ đến nếu Tống Chiêu Đệ chứng giả cho mụ thợ mộc, vạn nhất nắm điểm yếu, khác sẽ nàng thế nào.

 

Khi đó thật sự bất hiếu chính là nàng , đời chỉ trích mắng c.h.ử.i chính là nàng .

 

Tống Chiêu Đệ nhất thời chút sốt ruột, mặt đều lộ vẻ do dự.

 

Bàng Đại Hán ngữ khí chút gấp gáp lên tiếng.

 

“Chiêu Đệ, nàng cứ mạnh dạn , nàng giúp nãi chúng chứng ? Nàng mau .”

 

Nghe thấy lời Bàng Đại Hán, Tống Chiêu Đệ thần sắc khó xử ngẩng đầu Bàng Đại Hán.

 

Nhân lúc Tống Chiêu Đệ , Bàng Đại Hán nheo mắt , một biểu cảm hung ác.

 

Ý tứ đó như thể đang , nếu hôm nay lấy bạc, khi về tuyệt đối sẽ bỏ qua cho nàng .

 

Tống Chiêu Đệ sợ đến tái mặt, mụ thợ mộc đang quỳ vẫn liên tục kéo ống quần nàng .

 

Mụ thợ mộc dùng sức, Tống Chiêu Đệ trực tiếp "phịch" một tiếng quỳ xuống.

 

Vương Thúy Hoa nhíu mày Tống Chiêu Đệ, nàng tin Tống Chiêu Đệ lúc vẫn sẽ giúp lão thái thái lời .

 

Khi Tống Chiêu Đệ còn nhỏ, bà chồng ít ghét bỏ nàng là nha đầu, đ.á.n.h mắng nàng là chuyện thường tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-663-con-gai-ruot-dam-dao.html.]

 

Hơn nữa vốn chuyện đó, nàng thể chứng minh gì chứ.

 

Tống Chiêu Đệ và Vương Thúy Hoa một cái, ánh mắt né tránh, nhanh chóng cúi đầu xuống, căng thẳng nuốt nước bọt.

 

Mụ thợ mộc một bên sức đẩy nàng , ngừng lặp lặp .

 

“Con mau , con mau !”

 

Tống Chiêu Đệ thở dài một thật mạnh, dường như liều mạng, trầm giọng lên tiếng.

 

“Con thể chứng, nãi con thật đối với cha con , cha con... cha con quả thật bất hiếu.”

 

Tống Chiêu Đệ dường như dốc hết sức lực mới mấy lời , lời dứt, cả nàng như kiệt sức mà quỳ gục ở đó.

 

Bàng Đại Hán cũng tiến lên mấy bước quỳ xuống.

 

“Đại nhân, thảo dân cũng thể chứng, tức phụ thảo dân từng , nãi nàng đối với nàng , đối với nhà nàng cũng , cha vợ thảo dân đối xử với nương ruột như chính là đúng, nãi năm trăm lượng bạc cũng nhiều .”

 

Lời Tống Chiêu Đệ và Bàng Đại Hán khiến ít cũng kinh ngạc.

 

Con gái ruột và con rể về phía bà nội để tố cáo cha ruột , lời ngoài thể tin, nhưng đến cả con gái ruột cũng , bọn họ thể chỉ tin lời vợ chồng Tống thợ mộc nữa .

 

Mụ thợ mộc ưỡn thẳng lưng, mặt vẻ tủi .

 

“Ta mà, các ngươi còn tin, đối với tệ , chỉ vì một chuyện mà ghi hận , bất hiếu thì là gì chứ.”

 

Vương Thúy Hoa và Tống thợ mộc thất vọng vợ chồng Tống Chiêu Đệ, ngờ đến lúc mấu chốt nàng thật sự đ.â.m một d.a.o cha ruột .

 

Lai Đệ suýt chút nữa tức c.h.ế.t, đỏ mắt mắng Tống Chiêu Đệ.

 

“Tống Chiêu Đệ, ngươi đúng là một con bạch nhãn lang, ngươi bậy bạ, ngươi sẽ trời đ.á.n.h thánh vật đó.”

 

Sắc mặt Tống Chiêu Đệ chút tái nhợt, Lai Đệ mắng như cũng phản bác.

 

“Cha, chỉ cần đưa năm trăm lượng bạc cho nãi, chuyện coi như xong, con và nãi đều sẽ cầu xin với Hoàng huyện lệnh cho .”

 

Trong ngữ khí Tống Chiêu Đệ mang theo vài phần cầu xin, nàng hiểu, chỉ là năm trăm lượng bạc thôi , cha keo kiệt đến .

 

Cứ giữ chặt bạc đó gì, dù là chi tiền để tiêu tai, bạc cha cũng thể bỏ mà.

 

Cứ nhất định cho mười dặm tám làng đều chuyện , cho ai cũng , cho cha mất hết thể diện.

 

Tống thợ mộc đột nhiên đầu về phía Tống Chiêu Đệ, đầy bi phẫn và thất vọng lên tiếng.

 

“Tống Chiêu Đệ, nãi con dù gì, cũng thất vọng đến , bởi vì nàng chuyện hoang đường gì, đó cũng của , nàng con của , cũng do dạy dỗ.

 

Thế nhưng con, con là do sinh , nuôi dưỡng, dạy dỗ đó.

 

Ta tự cho rằng bao giờ bạc đãi con, lúc con, dành tất cả sự yêu thương cho con.

 

Mỗi ngày đều nghĩ cách thể nhận thêm việc, chính là con thể ăn thêm một miếng, thể ăn no bụng, khỏe mạnh.”

 

Không ngờ, nuôi dưỡng một kẻ lòng lang sói như , ngươi quả thật giống hệt bà nội ngươi, giống đến mức đáng ghê tởm!”

 

Tống Chiêu Đệ kìm đỏ hoe khóe mắt, nhưng vẫn quật cường cúi đầu. Nàng nào cách nào khác, nếu phụ cho nàng thêm chút bạc, thì hôm nay chuyện .

 

“Phụ , cứ nhượng bộ bà nội một chút .”

 

Tống thợ mộc khẽ hừ lạnh một tiếng, giọng điệu dứt khoát mang theo vài phần cứng rắn.

 

“Tống Chiêu Đệ, từ nay về , ngươi đừng hòng lấy một đồng nào từ nữa, tình phụ t.ử giữa ngươi và chấm dứt tại đây.”

 

Tống Chiêu Đệ thể tin nổi ngẩng đầu trợn tròn mắt Tống thợ mộc.

 

Vương Thúy Hoa cũng đầy vẻ kinh ngạc, nàng ngờ trượng phu những lời như .

 

--- Phụ tệ bạc bỏ vợ vứt con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...