Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 646: Cha tồi bỏ vợ con? Chúng ta ăn thịt ngươi đừng thèm! Đều không nhận ra ta là Tống tú tài rồi sao ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:38:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Tuyết Nương cố ý xích gần Tống Thiên Kha, mặt cũng lộ vài phần kiêu ngạo.
“Hoa bà mai, vị ngươi chắc chắn quen , nhưng nhanh sẽ quen thôi.”
Khương Tuyết Nương xong Tống Thiên Kha với vẻ mặt lấy lòng, hớn hở.
“Thiên Kha, những kẻ đều chẳng kiến thức gì, ngươi đừng chấp nhặt với bọn họ, chúng mau thôi. Chuyện hôm nay ngươi chính là nhân vật chính, thiếu ngươi mà .”
Tống Thiên Kha gật đầu, chắp tay lưng định bước .
Hoa bà mai xong mơ mơ hồ hồ, một tên ăn mày hôi hám cái vẻ phô trương đến thế, mà là nhân vật chính hôm nay .
Nhân vật chính hôm nay chính là Cát An Quận chúa, tuy đến nhưng dù thế nào cũng đến lượt một gã nam nhân dơ hôi như thế .
Hơn nữa, nhân vật lớn nào để Khương Tuyết Nương bám lấy chứ? Chắc là Khương Tuyết Nương gã lừa .
“ là cách dát vàng lên mặt . Khương Tuyết Nương, con gái ngươi tự gây chuyện đến nha môn , ngươi đừng ngu ngốc nữa, đừng để lừa gạt đó.”
“Thiên Kha mới lừa , chúng sớm là phu thê .”
Những chuyện khi Khương Tuyết Nương Khương gia đuổi , nàng cũng qua đôi chút.
Nghe Khương Tuyết Nương , Hoa bà mai liền lập tức nghĩ đến gã nam nhân chắc chắn là kẻ đến ở rể Khương gia.
“Đây chính là gã đến ở rể Khương gia đây đó ? Chẳng gã nam nhân trông cũng ? Sao cái bộ dạng chứ.”
Vừa đến chuyện ở rể, sắc mặt Tống Thiên Kha liền vô cùng khó coi. Chuyện năm xưa đến ở rể Khương gia đuổi , đó quả thực là quá khứ sỉ nhục của .
“Ngươi câm miệng! Ở rể cái gì, đó là Khương Tuyết Nương mời đến.”
Thấy Tống Thiên Kha tức giận, Khương Tuyết Nương cũng vội vàng lên tiếng giải thích.
“ đúng đúng, là mời Thiên Kha đến Khương gia, Thiên Kha căn bản ở rể.”
Tống lão thái trong xe ngựa cũng nhịn mà hò hét lên. Bà xuống xe ngựa, nhưng động tĩnh bên ngoài đều rõ mồn một.
Nếu nửa của bà thể cử động , thì bà sớm chạy xuống xe ngựa .
“Cái lũ mắt các ngươi, con trai là phụ của quận chúa đó, thể con rể ở rể nhà .”
Hoa bà mai và mấy kẻ hóng chuyện xung quanh đều kêu lên kinh ngạc.
Phụ của quận chúa? Phụ của quận chúa trông như thế ?
Tống Thiên Kha một nữa ngẩng cằm, chắp tay lưng chuẩn bước về phía .
Đã những thôn Tống gia tinh mắt nhận Tống Thiên Kha, liền chạy tìm Tống lý chính.
Không thôn Tống gia phản ứng chậm chạp, mà thật sự là Tống Thiên Kha bây giờ đổi quá nhiều. Nếu tự xưng là phụ của quận chúa, thì nhất thời vẫn nhận .
Nghi thức sắp bắt đầu, Tống lý chính đang bận rộn chỉ huy thôn dân, liền thấy thôn dân vội vàng chạy tới ghé tai ông.
“Lý chính, Tống Thiên Kha thật sự đến , còn tự xưng là phụ của quận chúa gì đó.”
Tống lý chính mặt quá đỗi kinh ngạc. Hôm nay thôn Tống gia nhiều đến như , Tống Thiên Kha chắc chắn sớm tin tức , đến cũng là lẽ thường.
Vả Tống Thiên Kha và Tống lão thái ở bên ngoài sống , cho dù chuyện Vãn Trân phong quận chúa, Tống Thiên Kha và Tống lão thái e rằng sớm muộn gì cũng sẽ trở về thôn Tống gia thôi.
“Đến thì cứ đến, với trong thôn ai cũng để ý đến , cứ xem như một kẻ ngoại hương là .”
“ mà, cứ với khác là phụ của quận chúa, liệu ảnh hưởng đến danh tiếng của quận chúa ? Người còn tưởng quận chúa là kẻ bất hiếu, ngay cả lão phụ của cũng phụng dưỡng.”
Tống lý chính đáy mắt hiện lên một tia kiên nhẫn. Trong thôn hạng như , thật là mất mặt.
“Không cần quản , ai mà tin lời chứ? Người thôn Tống gia chúng đều nhận, thể gì?”
Thôn dân xong gật đầu, vội vàng chuyện với những khác trong thôn.
Rất nhanh, thôn Tống gia đều Tống Thiên Kha trở về, từng đều trở nên cảnh giác.
Tống Thiên Kha liền cà nhắc cà nhắc đến quanh từ đường. Người thôn Tống gia lúc hầu như đều tụ tập ở đây.
Nhìn thấy Tống Thiên Kha, bọn họ đầu tiên sững sờ, từng đều lộ vẻ kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-646-cha-toi-bo-vo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them-deu-khong-nhan-ra-ta-la-tong-tu-tai-roi-sao.html.]
Tống tú tài ngày xưa, mặc trường sam, vẻ ngoài tuấn tú văn nhã, nào ngờ biến thành bộ dạng .
Khuôn mặt trắng trẻo, đầy đặn ngày , nay trở nên đen sạm gầy gò thô ráp, hai hốc mắt hõm sâu, mặt còn những vết sẹo lớn nhỏ.
Thân hình còng xuống, xuyên qua lớp áo vẫn thể thấy xương vai lồi .
Trời ạ, dường như già hai mươi tuổi chỉ trong chốc lát, đặc biệt là khi thì cà nhắc một chân, rõ ràng trở thành một kẻ què.
Nhìn thấy những thôn dân quen , Tống Thiên Kha tiến lên chào hỏi, nhưng những thôn dân chỉ liếc một cái sang chỗ khác, cứ như thể căn bản hề quen .
Tống Thiên Kha tưởng rằng nhận , sang khác. Những thấy Tống Thiên Kha tới cũng vội vàng đầu .
Một , hai , ba , bốn đều như .
Tống Thiên Kha nãy còn Khương Tuyết Nương tâng bốc đến lâng lâng, giờ phút thấy phản ứng của thôn dân, lòng liền lập tức chùng xuống, một dự cảm lành.
Thôn dân thấy phản ứng như chứ? Hắn là Tống Thiên Kha đó, là phụ của quận chúa đó.
Bọn họ thấy chẳng nên nhanh chóng đến nịnh bợ ? Sao từng cứ như quen .
Kỳ thực đây trong thôn ai nấy đều chút kính trọng Tống Thiên Kha, dù cũng là tú tài duy nhất trong thôn.
Tống Thiên Kha bước thêm một bước, thấy một nam nhân đây thường xuyên nịnh bợ trong thôn.
Nam nhân đó trạc tuổi , đây thường xuyên gọi Tống tú tài lẽo đẽo theo .
Tống Thiên Kha cà nhắc chân dài chân ngắn đến mặt nam nhân đó, một tay túm lấy .
“Trưởng Quý, ngươi nhận nữa ?”
Trưởng Quý cố ý đ.á.n.h giá Tống Thiên Kha một cái, lắc đầu ba chữ.
“Không quen.”
“Ngươi!”
Tống Thiên Kha vội vàng.
“Sao ngươi thể nhận chứ? Xưa ngươi chẳng thường xuyên đến nhà tìm chuyện ?”
Trưởng Quý lạnh một tiếng.
“Ngươi nhận lầm đó.”
Thấy phản ứng của Trưởng Quý, Tống Thiên Kha thậm chí còn nghĩ liệu thật sự nhận lầm .
Hắn lúc mới cẩn thận đ.á.n.h giá Trưởng Quý, Trưởng Quý quả thật khác xưa.
Người béo , mặt cũng thịt hơn, hình như nếp nhăn mặt cũng ít nhiều.
Đặc biệt là quần áo sạch sẽ gọn gàng, vải vóc cũng bóng bẩy, mượt mà.
Chứ là bộ quần áo vải thô vá chằng vá đụp như nữa.
Nhìn Trưởng Quý lúc , chính bây giờ, Tống Thiên Kha đột nhiên cảm thấy mặt nóng ran.
Bây giờ dường như đối lập với Trưởng Quý.
Mèo con Kute
“Ta là Tống tú tài mà, ngươi nhận chứ?”
Trưởng Quý nào là nhận Tống Thiên Kha, chỉ cố ý giả vờ quen để trêu chọc mà thôi.
“Tống tú tài? Thôn Tống gia chúng như ? Sao nhớ thôn Tống gia chúng tú tài nào nhỉ?”
Nghe Trưởng Quý , Tống Thiên Kha còn gì mà hiểu chứ? Trưởng Quý ngay từ đầu cố ý quen .
Trên mặt hiện lên một tia giận dữ, trừng mắt Trưởng Quý.
Trưởng Quý đây mỗi khi chuyện mặt đều gật đầu khom lưng, ánh mắt lúc nào cũng tràn đầy vẻ sùng bái ngưỡng mộ.
“Trưởng Quý, ngươi dám chuyện với như ư?”
--- Tra cha ruồng bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -