Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 628: Toàn gia về thôn ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:37:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy lão già .

 

Chuyện trọng đại mà ông lão Tôn sẽ là chuyện lập một trang riêng trong gia phả cho Cát An Quận chúa chứ?

 

Chẳng lẽ Cát An Quận chúa thật sự là cháu ngoại của ông lão Tôn ?

 

Mấy còn hỏi thêm vài câu, Tào thị đến gọi .

 

Ông lão Tôn cũng còn rảnh để tự đắc nữa, vội vàng sải bước về cửa.

 

Những khác đều lên xe ngựa, chỉ còn đợi ông lão Tôn.

 

Mấy lão già thấy ông lão Tôn lên xe ngựa và , nhịn lầm bầm.

Mèo con Kute

 

“Ông lão Tôn quả thực khiêm tốn, ngày thường lão Đặng khoe khoang ít khi biện giải.

 

Chỉ là hôm qua lão Đặng lời lẽ quá khó nên mới phân bua vài câu.”

 

, chính là ông ngoại của Quận chúa, dám tùy tiện đắc tội nữa.”

 

Ba hai lão già đang bàn tán xôn xao về phía đuôi xe ngựa, lão Đặng chống tay lưng, vểnh tai tới.

 

“Các ngươi còn dỗ ngon dỗ ngọt , nhà nào mà chẳng xe ngựa, vẻ từng thấy sự đời .”

 

Mấy lão già thấy lời lẽ bóng gió của lão Đặng, đều hề hề hai tiếng, từng việc mà bước nhỏ rời .

 

Cuộc sống ở huyện thành tuy hơn ở nông thôn một chút, nhưng nhà nào cũng thể dùng xe ngựa, lão Đặng mở miệng nhà nào mà chẳng xe ngựa.

 

Thật may, nhà bọn họ đều .

 

Thấy đến, mấy hết, lão Đặng “” hai tiếng, mắng mỏ mấy cuối cùng phất tay, chống tay lưng rời .

 

“Hừ, một lũ từng thấy sự đời.”

 

Hai gia đình nhanh gặp mặt, chào hỏi xong liền cùng vội vã về Tống gia thôn.

 

Người đ.á.n.h xe ngựa vẫn là Tôn Trường Thiết và Tôn Trường Cương.

 

Hai mỗi trông coi hai cửa tiệm, nhiều ngày gặp , còn khá nhớ nhung, gặp mặt thiết vô cùng.

 

Chỗ đường rộng thì hai cỗ xe ngựa song hành, hai ngươi một câu một câu trò chuyện, chỗ đường hẹp thì , hai hò hét trò chuyện, bà lão Tôn quở trách mấy .

 

“Hai các ngươi, từ nhỏ đ.á.n.h đến lớn, mới bao lâu gặp, giờ thiết trở , chuyện gì thể đợi lát nữa đến nơi , hò hét om sòm gì, đường chỉ tiếng của hai ngươi thôi đấy.”

 

Bị bà lão Tôn như , hai một cái, trao đổi ánh mắt đều im miệng.

 

Thật bà lão Tôn là chê hai tiếng quá lớn, ảnh hưởng đến việc bọn họ chuyện xe ngựa.

 

Hiếm hoi một ngày nhàn nhã như hôm nay, hai gia đình cùng đ.á.n.h xe ngựa về thôn.

 

Chỉ cảm thấy thư thái, mặt đều tràn ngập nụ .

 

Xe ngựa nhanh đến trấn, dừng ở tiệm Hương Phấn Phấn trong trấn .

 

Vương Lại T.ử và Lưu Tiểu Nga mua một tiểu viện trong trấn, về cơ bản cũng ít khi về thôn.

 

Lưu Tiểu Nga m.a.n.g t.h.a.i ba tháng, nhưng một chút cũng chậm trễ việc .

 

Thiết Đản lớn thêm một tuổi, cao lên ít, cũng hiểu chuyện hơn nhiều, việc gì liền ở cửa tiệm giúp chiêu đãi khách.

 

Ngươi đừng , giọng điệu non nớt đó còn khá hút khách.

 

Tôn Trường Thiết và bọn họ sớm, lúc đến trấn, cửa tiệm mới mở bao lâu, nhưng lò bánh mì đầu tiên .

 

Vương Lại T.ử hỏi ăn cơm , bảo đến quán ăn sáng bên cạnh ăn cơm.

 

Hiện giờ cửa tiệm Hương Phấn Phấn cũng ít buôn bán món ăn vặt, bên cạnh còn hai điểm bán bữa sáng.

 

Tôn Linh Đang là đầu tiên giơ tay.

 

“Chưa ăn, đói quá!”

 

Phùng thị tức giận gõ đầu nàng một cái.

 

“Ngươi thể dáng vẻ của một cô nương , thêm hai năm nữa là gả chồng , một chút cũng hiểu chuyện.”

 

Tôn Linh Đang bĩu môi.

 

“Người đói còn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-628-toan-gia-ve-thon.html.]

 

Xuân Nhi vội vàng kéo cánh tay Phùng thị .

 

“Ôi chao, mẫu , ở đây ngoài, nàng gì, hơn nữa buổi sáng quả thật ăn gì, con cũng đói .”

 

Phùng thị vỗ vỗ Xuân Nhi.

 

“Ngươi cứ chiều chuộng nàng , nàng nào thể so với ngươi, chẳng trò trống gì, ăn thì chẳng chừa cái gì, gả chỉ mong nhà chồng đừng trả về đây để dạy dỗ thì tạ ơn trời đất .”

 

Tôn Linh Đang vui, miệng bĩu càng lúc càng cao.

 

“Ai chẳng trò trống gì, ở trong nữ học sinh của thư viện là học lực nhất đó, hơn nữa những chữ mà nhận đều là do dạy đấy .”

 

Phùng thị khẽ hừ một tiếng.

 

, trong nữ học sinh thì ngươi học lực nhất, thư viện của các ngươi tổng cộng chỉ ba nữ học sinh, hai bé hơn ngươi vài tuổi đó, ngươi còn so với trẻ con.”

 

Lời của Phùng thị dứt, đều dám thành tiếng, sợ sẽ khiến Tôn Linh Đang mất mặt.

 

Tôn Linh Đang suýt nữa thì , may mà nàng da mặt dày.

 

“Mẫu , nào nữ nhi của như , thể khen hai câu .”

 

Phùng thị thấy Tôn Linh Đang thật sự vui, mở miệng.

 

“Khen khen khen, nữ nhi của đến thư viện uổng công , giờ đây là tiểu phu t.ử của cả nhà chúng , những chữ mà cả nhà chúng nhận đều là do nàng dạy, việc gì còn giúp đại ca nàng tính sổ sách ở cửa tiệm.

 

Những cuốn sổ sách đó tính toán còn rõ ràng hơn cả kế toán chuyên nghiệp mà đại ca nàng mời ở cửa tiệm đó.”

 

Nghe Phùng thị như , Tôn Linh Đang lập tức đắc ý hất cằm rạng rỡ.

 

Ông lão Tôn Tôn Linh Đang còn bản lĩnh , lập tức liền mở miệng khen ngợi.

 

“Tôn gia chỉ cháu ngoại lợi hại, cháu gái cũng tầm thường nha, Linh Đang ở thư viện học hành thật , cho dù gả đến nhà ai, chỉ cần ngươi bản lĩnh, khác liền sẽ xem trọng ngươi, sẽ để ức hiếp.”

 

Tôn Linh Đang hướng về phía ông lão Tôn gật đầu thật mạnh.

 

“Gia gia, cứ yên tâm , con nhất định sẽ học hành thật .”

 

Sau khi ăn sáng xong, sắp xếp công việc ở tiệm thỏa, Vương Lại T.ử liền cùng Lưu Tiểu Nga và Thiết Đản lên xe ngựa.

 

Chương kết thúc, mời bấm trang kế tiếp để tiếp!

 

Tiệm liền giao cho Thẩm Gia Phú và hai tiểu t.ử khác trong trấn.

 

Quý Cầm hôm nay giúp cha chồng Tống Lý Chính bận rộn, cho nên hôm nay liền đến.

 

Trên đường trở về, Thiết Đản giống như một tiểu đại nhân bảo vệ bụng Lưu Tiểu Nga, sợ rằng xe ngựa rung lắc sẽ tổn thương tiểu bảo bối trong bụng Lưu Tiểu Nga.

 

Những xe ngựa đều nhịn trêu chọc tiểu Thiết Đản, hỏi , ?

 

Thiết Đản suy nghĩ một chút nghiêm túc mở miệng.

 

“Muội đều , thì thể mỗi ngày đưa nàng chơi, thì sẽ dạy võ công, sẽ võ công lợi hại.”

 

Lời của Thiết Đản dứt, khiến những xe ngựa ồ lên.

 

Tôn Đại Mộc nhịn mở miệng .

 

“Thiết Đản còn võ công cơ , ngươi cho chúng ngươi võ công gì.”

 

Thiết Đản liền thẳng dậy một động tác khởi thế tấn mã bộ.

 

Cái tư thế ngây thơ đáng yêu đó thật sự khiến nhịn , Thiết Đản bây giờ nuôi béo trắng múp míp, mặc đồ cũng vô cùng đáng yêu, hệt như búp bê trong tranh Tết .

 

Nếu Tống Vãn Trân ở đây nhất định sẽ nhắc nhở hai vợ chồng Vương Lại Tử, bớt cho đứa bé ăn một chút , ăn nữa là sẽ quá béo mất thôi.

 

“Ta sẽ võ công .”

 

Chỉ là lời dứt, xe ngựa liền xóc nảy một cái, Thiết Đản cẩn thận liền ngã phịch xuống.

 

Lúc cả xe nhịn nữa, bà lão Tôn ôm lấy eo , còn ngừng đ.ấ.m ông lão Tôn.

 

Ông lão Tôn nhíu mày, thôi hôm nay tâm trạng , nhịn !

 

Một bên khác, hôm nay Tống Thiên Kha dở lắm mới mượn một cỗ xe ngựa từ Khâu phu nhân để đưa và Tống lão thái cùng Tống Vân Phi về Tống gia thôn.

 

--- Cha bỉ ổi bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...