Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 622: Xem Kịch Vui ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:37:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy vị phu nhân Tiêu Mộc Trần về, chuyện về Tống Vãn Trân, nhưng đây là ở nhà , một đám nữ quyến chạy đến mặt thì thật sự tiện.

 

Vậy là từng lên tiếng trở về.

 

“Ai da, về gì, các ngươi đều là trưởng bối, Mộc Trần cũng ngoài, lát nữa hãy về, ở thêm một lúc cũng .”

 

Tiêu phu nhân nở nụ ngoài, còn vẫy tay mời các vị phu nhân cứ yên.

 

Nàng nào đám , đúng lúc con trai về, để bọn họ xem những lời nàng là thật giả.

 

Tránh để bọn họ lưng thêu dệt những lời khó .

 

Lúc Tiêu phu nhân đón, Tiêu Mộc Trần tiền viện.

 

Hắn thần sắc u ám, đôi mắt thâm quầng, lưng gù vai sụm, uể oải tinh thần, khác hẳn với dáng vẻ chi lan ngọc thụ ngày thường, quả thực như hai khác biệt.

 

Sắc mặt Tiêu phu nhân vốn đầy vẻ mừng rỡ, ngay khoảnh khắc thấy Tiêu Mộc Trần liền sững sờ.

 

Nàng quả thực dám tin mắt là con trai .

 

Con trai nàng vốn ôn nhuận như ngọc, khí chất siêu phàm, từ nhỏ đến lớn từng suy sụp đến .

 

“Con trai? Con ?”

 

Giọng điệu của Tiêu phu nhân tràn đầy kinh ngạc và đau lòng, nàng tức giận những đang theo hầu hạ Tiêu Mộc Trần.

 

“Các ngươi hầu hạ kiểu gì , thiếu gia xảy chuyện gì?”

 

Từ đường trở về từ kinh thành, Tiêu Mộc Trần vẫn luôn thần sắc sa sút, buồn rầu ủ rũ, mỗi ngày đều thể vực dậy tinh thần.

 

Trong đầu vẫn luôn quanh quẩn những lời Tống Vãn Trân với cuối.

 

Ban đầu cảm thấy những lời Tống Vãn Trân đều đúng, nàng thể tự tiện giống hệt mẫu .

 

những ngày qua, những lời cứ ngừng vang vọng bên tai , khiến ngừng suy ngẫm.

 

Hắn hồi tưởng từng chút một từ khi gặp Tống Vãn Trân, chợt nhận Tống cô nương lẽ sai.

 

Ngay từ đầu do dự chần chừ, suy nghĩ quá nhiều, luôn vô tình cân nhắc, xem xét chuyện.

 

Cũng sẽ vì lời của mẫu đổi suy nghĩ của dù chỉ một chút.

 

Hắn sai, sai lầm lớn, nhưng còn cơ hội sửa sai nữa.

 

“Hừ!”

 

Tiêu Mộc Trần thở dài một tiếng, mệt mỏi Tiêu phu nhân.

 

“Nương, con mệt , về phòng nghỉ ngơi đây.”

 

Tiêu phu nhân còn hỏi là chuyện gì, thể để Tiêu Mộc Trần rời , nàng còn chuyện của Tống Vãn Trân nữa.

 

Nha đầu trở về theo để chăm sóc Mộc Trần, đường xá mệt mỏi, Mộc Trần đều là vì nàng cả.

 

“Mộc Trần, con trai của , con mệt mỏi lắm , nha đầu , nàng trở về cùng con ?”

 

Nhìn thấy dáng vẻ suy sụp của Tiêu Mộc Trần, Tiêu phu nhân đau lòng khôn xiết.

 

Lần trở về Tiêu Mộc Trần gầy nhiều, cả hai gò má đều hóp ít, trông vô cùng rõ ràng.

 

Cộng thêm thần thái suy sụp, nét mặt bi thương của , khiến Tiêu phu nhân đau lòng c.h.ế.t .

 

Khi nhắc đến nha đầu , giọng điệu của nàng vô cùng bất mãn.

 

Tiêu Mộc Trần thở dài một , Tiêu phu nhân, dùng giọng điệu khá bất lực lên tiếng.

 

“Nha đầu là ai, nương đang ai ?”

 

Tiêu phu nhân kéo tay áo Tiêu Mộc Trần cho .

 

“Chẳng con đến kinh thành tìm nha đầu Tống Vãn Trân đó , nha đầu đó nên nhanh chóng trở về cùng con định đoạt hôn sự .”

 

Nói câu , giọng điệu của Tiêu phu nhân mang theo vài phần hoảng sợ, dáng vẻ và giọng điệu của Tiêu Mộc Trần.

 

E là chuyện như nàng nghĩ .

 

Nha đầu , chẳng lẽ nàng thật sự từ chối con trai ?

 

Nàng thể ? Nàng lấy gì mà ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-622-xem-kich-vui.html.]

 

Tiêu Mộc Trần tự giễu.

 

“Nương, từ đầu đến cuối Tống cô nương từng thích con, đều là con đơn phương tình nguyện, giờ nàng là Cát An Quận chúa, càng là phận mà con thể với tới.

 

Người đừng nhắc đến hai chúng con nữa, tránh để khác hiểu lầm Cát An Quận chúa.”

 

Tiêu Mộc Trần xong, lưng càng sụm một chút, đôi mắt cũng chút đỏ hoe.

 

“Cái gì, con vì nàng mà chạy đến kinh thành , nàng còn giá như , chẳng chỉ phong Quận chúa thôi , gì mà ghê gớm.

 

Nhìn khắp Thanh Hà huyện , nam t.ử nào đến tuổi cập kê thể sánh với con, gả cho con thì nàng gả cho ai."

 

Tiêu phu nhân tức đến mức ôm ngực, mặt mày đen .

 

Nhìn con trai biến thành cái dạng , nàng càng thêm tức giận, cảm thấy Tống Vãn Trân điều.

 

Quả thật đây nàng coi thường nàng , đối với nàng chút khách khí.

 

Mèo con Kute

nàng để con trai đích đến kinh thành tìm nàng , nàng còn thế nào nữa?

 

Chẳng lẽ còn nàng cái phận chồng đích đến mặt nàng xin nhún nhường .

 

“Hừ, thấy nha đầu là đang ghi nhớ những điều vui đây thôi, nàng là đang khó con, nhân cơ hội khó , đến nhún nhường nàng .”

 

Tiêu Mộc Trần khổ bất lực, trong mắt đối với Tiêu phu nhân là vẻ thất vọng vô bờ.

 

“Nương, rốt cuộc đang năng lung tung gì , gì mà khó , trong mắt nàng chẳng qua chỉ là một kẻ múa may cuồng, còn đáng để nàng phí tâm tư.

 

Nương những lời oán trách , chỉ tổ chuốc lấy trò mà thôi, đừng những lời ngu xuẩn như nữa.”

 

Tiêu Mộc Trần xong hất tay Tiêu phu nhân đang nắm lấy tay áo , về phía viện của .

 

Tiêu phu nhân hất lảo đảo hai bước, bóng lưng con trai rời tức đến mức giậm chân.

 

“Ta là nương của con, con chuyện kiểu gì , thấy con chính là nha đầu c.h.ế.t tiệt mê hoặc tâm trí .

 

Trước đây vì nàng đủ chuyện trái lời , giờ còn vì nàng như .

 

Gì mà kẻ múa may cuồng, gì mà lời ngu xuẩn, nương trong lòng con nông nỗi .”

 

Tiếng gầm giận dữ của Tiêu phu nhân cực lớn, nhưng Tiêu Mộc Trần ngay cả bước chân cũng hề dừng , thậm chí bước càng lúc càng nhanh, như thể bỏ chạy.

 

Tiêu phu nhân gầm lên xong, ôm lấy n.g.ự.c , giận dữ mắng.

 

“Tiện nhân nhỏ mọn điều!”

 

Nàng mắng xong liền thấy vài tiếng khẩy nhẹ nhàng, đầu liền thấy mấy vị phu nhân đang nấp ở một góc, về phía .

 

Tiêu phu nhân lập tức thấy mất mặt, sớm thế thì để bọn họ , vốn dĩ giữ bọn họ để khoe khoang một phen mặt họ.

 

Không ngờ cuối cùng để bọn họ xem trò .

 

“Tiêu gia chúng việc, tiện tiếp khách, các ngươi đều .”

 

Sắc mặt Tiêu phu nhân , giọng điệu cũng , dáng vẻ hả hê của đám , nàng càng tức đến mức chịu nổi.

 

Giờ thì , đợi đám trở về còn sẽ chế giễu nàng nữa.

 

Mấy vị phu nhân xem một màn kịch , chút cảm nhận khi xem thì nỡ .

 

Đặc biệt là hai vị phu nhân Tiêu phu nhân uy hiếp, giờ thì càng vui vẻ hơn.

 

“Ai da, nãy chúng về, Tiêu phu nhân còn cho, giờ vội vã đuổi .”

 

đó, chúng còn , còn hỏi Tiêu công t.ử về những chuyện tai mắt thấy ở kinh thành nữa.”

 

“À đúng , Tiêu công t.ử đưa Cát An Quận chúa về, chẳng hai sắp thành đôi ?”

 

Lời ồn ào của mấy khiến Tiêu phu nhân phiền tả xiết.

 

Nàng cố gắng giữ vững chút khí thế, lạnh mặt .

 

“Các ngươi cũng cần xem trò của Tiêu gia , Cát An Quận chúa đây chẳng qua chỉ vì đây chút mâu thuẫn nhỏ với nên mới lời từ chối mà thôi.

 

Thực chất trong lòng nàng ...”

 

--- Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm Thọt -

 

 

 

Loading...