Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 616: Tào thị bận tâm ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:37:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quần chúng đều bật , hỉ hả mà chẳng xem đó là chuyện gì to tát.
Mấy đang trò chuyện thì Tôn Đại Mộc bước , tay cầm vài tấm bảng gỗ.
Mỗi tấm bảng đều dán một tờ giấy đỏ.
Tào thị nhận lấy một tấm bảng xem qua nội dung,
Nàng vốn nhiều chữ, ở cửa tiệm cuộc sống khấm khá hơn, thời gian cũng dư dả, bèn nhờ Nhị Mộc rảnh rỗi thì dạy nàng một ít chữ, phần lớn là những chữ dùng trong tiệm.
Lúc xem nội dung bảng tuy chữ nào cũng , nhưng đại thể hiểu ý nghĩa là gì.
"Giảm giá ba ngày, thì bận rộn lắm đây. Tối nay chuẩn nguyên liệu nhiều hơn một chút."
Tôn Đại Mộc gật đầu, đưa mấy tấm bảng còn cho Béo Trụ và một tiểu hỏa kế khác.
"Hai ngươi đem mấy tấm bảng đưa đến các chi nhánh khác, mỗi tiệm một cái."
Béo Trụ vội vàng nhận lấy, chữ mấy tấm bảng gỗ giấy đỏ đều giống , chữ nên nhịn thành tiếng.
"Ưu đãi lớn tri ân khách hàng?"
Tôn Đại Mộc gật đầu.
"Để ăn mừng Đông gia của Hương Phấn Phấn chúng Hoàng thượng phong Cát An Quận chúa, tất cả sản phẩm trong tiệm sẽ giảm tám phần trong ba ngày."
Vừa nhắc đến Tống Vãn Trân phong Cát An Quận chúa, Tào thị liền tươi tít mắt.
"Con bé Vãn Trân cũng lâu gửi thư về, hai con nàng ở bên đó thế nào ."
Tôn Đại Mộc liếc lão nương một cái, bất lực .
"Chắc chắn là lắm , Tam bản lĩnh, cần chúng lo lắng. Người xem, đây chẳng phong Quận chúa ?"
Tôn Đại Mộc chỉ những dòng chữ bảng tiếp.
"Nghe Hoàng thượng còn ban cho nàng một căn đại trạch, thể chứ?"
Thật trong lòng Tào thị cũng yên tâm, chỉ là nhất thời vui mừng đến gì cho .
44. "Nương yên tâm, dù thế nào thì vẫn cứ mong nhớ như . Con đoán nàng cũng sắp thư về ."
Tào thị xong Béo Trụ ngoài, kéo Đại Mộc thì thầm.
"Con trai, con cũng còn nhỏ nữa . Đại sự của Tôn Bằng giải quyết xong, tiếp theo là đến lượt con đó. Ngày mai sẽ tìm bà mối hỏi cho con, con tìm như thế nào thì cũng cho nương ."
Người nhà họ Tôn ít nhiều đều chịu ảnh hưởng của Tống Vãn Trân, việc cưới vợ gả chồng thể chỉ theo lời cha bà mối , ý kiến của con cái cũng xem xét một chút.
Dù thì là hai trẻ tuổi sống với cả đời.
Tôn Đại Mộc lão nương tìm vợ cho , sắc mặt vốn dĩ tự nhiên lập tức đỏ bừng.
Tôn Đại Mộc nay rèn luyện thành lão luyện, những trường hợp bình thường đều thể xử lý thỏa, nhưng đến chuyện thì vẫn chút ngượng ngùng.
Dù cũng là thanh niên mười bảy mười tám tuổi, ngay cả tay con gái cũng từng nắm qua, nhắc đến chuyện vẫn sẽ hổ.
Hắn nhanh chân bước vài bước lên lầu, cách xa Tào thị một chút.
"Nương, con còn bận lắm, lát nữa còn ngoài."
Thấy Tôn Đại Mộc vội vã lên lầu, Tào thị tức giận vươn cánh tay định tóm lấy , đó cánh tay đang giơ chuyển thành chỉ bóng lưng Tôn Đại Mộc mà bực tức.
"Con cái , đến chuyện lấy vợ là chạy mất. Đã lớn thế tự sốt ruột chứ?
Cha con lúc bằng tuổi con, việc ở nhà ngoại ba năm .
Con đúng là chẳng sốt ruột gì cả."
Tào thị ở phía lải nhải một đống, Đại Mộc liền xem như hòa thượng niệm kinh, dù thì cách vài ngày Tào thị mấy câu tương tự.
Không ngờ cha , một lầm lì như , thể hiện bản ở nhà cô nương từ năm mười lăm mười sáu tuổi.
Lên lầu, vẻ mặt Đại Mộc khỏi buồn bã mấy phần.
Lấy vợ ? nếu cưới thích thì ?
Hắn cảm thấy những bà mối giới thiệu lẽ đều sẽ thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-616-tao-thi-ban-tam.html.]
Bởi vì trong lòng luôn bất chợt hiện lên bóng hình một cô nương, bóng hình ở trong tim, căn bản thể chấp nhận những cô nương khác nữa.
Hắn đợi nàng trở về, nhân thời gian khiến trở nên ưu tú hơn, đợi nàng trở về sẽ thể nhiều hơn một chút, chú ý đến nhiều hơn một chút.
Dưới lầu Tào thị bất lực thở dài một tiếng, xem việc trông mong con trai tự nguyện đồng ý chuyện là hy vọng .
Hay là nàng cứ trực tiếp tìm bà mối chuyện .
Với điều kiện của con trai nàng, tìm một cô nương chắc chắn khó.
Nếu thì nàng sốt ruột từ lâu . Cô bé A Tú e rằng bụng sắp hài t.ử , mà thằng nhóc vẫn thờ ơ.
"Nhị bá nương!"
Tào thị định ngoài tìm bà mối thì Tôn Bằng hớn hở bước cửa.
Tiệm Gia Cụ Thành mỗi ngày đều bận rộn, Tôn Bằng trông chừng thợ mộc việc, ở tiệm Gia Cụ Thành theo dõi, mỗi ngày bận rộn như con , lâu ghé Hương Phấn Phấn.
Vì thèm ăn bánh mì, mới sai tiểu hỏa kế trong tiệm chạy đến đây mang một ít qua.
Thấy là Tôn Bằng đến, Tào thị vui mừng khôn xiết đón .
"Tôn Bằng đến ?"
Tôn Bằng bước cửa, đáp lời Tào thị.
Tào thị nắm lấy hai cánh tay Tôn Bằng khỏi đ.á.n.h giá, mới một thời gian gặp, Tôn Bằng đổi lớn, cả trông trưởng thành hơn nhiều.
Giữa hàng lông mày còn vẻ chất phác như , mà còn thêm vài phần tinh ranh và tùy ý.
Quả nhiên ông chủ lớn thì khác biệt, bạc và bạc cũng khác.
"Con xem , vợ với vợ đúng là khác biệt. Con xem Tôn Bằng từ khi cưới Xuân Nhi về, cả đều đổi lớn.
Trầm hơn , cũng chỉnh trang cho bản . Bộ y phục là Xuân Nhi mua cho con đúng ?"
Tào thị còn thỉnh thoảng ngước lên lầu, lời của nàng ý khen ngợi Tôn Bằng, tự nhiên cũng ý cho con trai .
Cưới vợ lắm, cưới vợ thơm lắm, cưới vợ là thêm một lo lắng cho .
Tôn Đại Mộc sớm thấy tiếng Tôn Bằng chuyện, đang chuẩn từ lầu hai xuống thì thấy lão nương những lời .
Hắn trợn trắng mắt, ngay phần lớn những lời là cho .
Tôn Bằng ngượng nghịu .
Mèo con Kute
"Là Xuân Nhi cho con, nàng con hợp với màu sắc và kiểu dáng , nên chuẩn cho con vài bộ. Người đừng , loại vải mặc thật sự thoải mái."
Tào thị sờ sờ tấm vải, mềm mượt, quả nhiên mặc thoải mái. Nàng đây ở tiệm vải cũng hỏi qua, loại vải đắt hơn nhiều so với loại vải thô họ mặc đây.
Tuy bây giờ bạc, nàng vẫn nỡ mua loại vải như .
Tào thị tự cảm thấy keo kiệt, nhưng còn cách nào khác, tiết kiệm nửa đời nàng thể tiêu bạc phóng khoáng như những trẻ tuổi .
Tuy nhiên Tào thị vẫn thương con trai, đầu với Tôn Đại Mộc xuống lầu:
"Lát nữa nương cũng kiếm cho con một miếng vải như vài bộ y phục."
Tôn Đại Mộc xua xua tay, nửa đùa nửa thật :
"Tẩu tẩu với ca ca tình cảm , mới tự tay y phục cho . Người từng tuổi , đừng tốn công tốn sức gì, y phục gì thì cứ trực tiếp đến tiệm may mua là ."
Tào thị xong vui.
"Ta , tốn công tốn sức gì chứ, mắt vẫn còn chán. Hơn nữa còn già .
Y phục ở tiệm may chỉ cần đổi kiểu dáng một chút là c.h.é.m như thường, tiết kiệm bạc đó mua thêm thịt cho các con ăn chẳng thơm ngon hơn ?"
Tôn Đại Mộc cũng tranh cãi với nương , một câu:
"Được , tùy , dù đừng mệt là ."
Tào thị để ý Tôn Đại Mộc nữa, kéo Tôn Bằng sang một bên thì thầm.
"Thế nào ? Bụng Xuân Nhi động tĩnh gì ? Ta con , các con đều còn trẻ, ở bên hằng ngày, chừng ngày nào đó là hài t.ử ngay. Con bảo nàng chú ý một chút, chính con cũng giữ gìn sức khỏe đó."
---