Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 601: Đức phi cũng bị cấm túc ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:37:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vậy nên rốt cuộc nàng những lời hương vị ngon bằng cách nào.
Lại còn bánh ngọt trong tiệm Hương Phấn Phấn ngon bằng bánh ngọt của các tiệm khác.
Quả thực là đang trơ tráo lời dối trá.
Lâm Thu Vi hừ một tiếng, cố ý hạ giọng cất lời.
“Ta thấy Đức phi nương nương đây rõ ràng là đang cố ý gây khó dễ cho Cát An Quận chúa.
Người xem, nàng ngay cả nếm thử bánh ngọt của ngon.
Vừa nãy còn Hoàng thượng cũng thích ăn, Hoàng thượng còn bày tỏ thái độ, nàng vội vàng Hoàng thượng mở lời.
Chuyện khác gì giả truyền thánh chỉ.
Tâm ý của Thiên t.ử há là thứ nàng thể đoán ?”
Giọng của Lâm Thu Vi tuy khẽ, nhưng cực kỳ sức xuyên thấu, hầu như những cạnh nàng đều thấy.
Đương nhiên, Hoàng thượng và Thái hậu họ cũng tự nhiên thấy.
Khi Đức phi mở miệng những lời đó, Hoàng thượng nổi giận, nhưng mặt bao nhiêu hoàng quốc thích cùng các vị quan thế gia, ngài chỉ nhắm một mắt cho qua.
Hôm nay thực sự gây thêm bất kỳ chuyện rắc rối nào nữa.
Thế nhưng Đức phi quả thực thể thống gì, càng ngày càng đằng chân lân đằng đầu.
Ai mà chẳng nàng vì chuyện của lão Tam mà cố ý gây sự với nha đầu .
Sắc mặt Hoàng thượng lạnh thêm vài phần, vui về phía Đức phi.
Đức phi ôm bụng đầy tức giận. Lúc cho nàng ăn tiên đan cũng nuốt trôi, nào còn tâm trạng mà thưởng thức bánh kem.
Thế nên nàng quả thực hề nếm thử bắt đầu phỉ báng hương vị bánh kem.
nàng nếm nghĩa là lời nàng đúng.
Huống hồ, Lâm Thu Vi phát điên , nàng chẳng qua chỉ vài câu, mà dám vu khống nàng giả truyền thánh chỉ.
Con nha đầu c.h.ế.t tiệt rõ ràng là cố ý hả hê cho nha đầu Tống Vãn Trân.
Đức phi lập tức căng thẳng, giải thích với Hoàng thượng, nhưng đầu chạm ánh mắt sắc bén của ngài.
“Hoàng thượng, Lâm tiểu thư quả thực đang hồ ngôn loạn ngữ, cái gì mà giả truyền thánh chỉ, nàng đang vu oan thần , chủ cho thần a.”
Đức phi dứt lời, liền trừng mắt Lâm Thu Vi một cái, nghiêm giọng .
“Lâm tiểu thư, đây là Hoàng cung, chứ Lâm phủ của các ngươi, năng tuân thủ quy tắc và chịu trách nhiệm đấy.”
Lâm Thu Vi với vẻ mặt vô tội đối diện với cơn thịnh nộ của Đức phi, hề tỏ sợ hãi chút nào.
“Thì Đức phi nương nương cũng đây là Hoàng cung, năng tuân thủ quy tắc và chịu trách nhiệm ư?
Vậy tại nếm thử bánh ngọt mà buông lời chỉ trích, phỉ báng món bánh ngọt của Hương Phấn Phấn.
Thậm chí còn dám Hoàng thượng mở lời.”
Đức phi nghiến răng nghiến lợi, dậy kìm mà gầm lên.
“Lâm Thu Vi, ngươi lớn mật!”
Thế nhưng, lời của Đức phi dứt, liền thấy Hoàng thượng gầm lên một tiếng.
“Đủ !”
Đức phi ngẩn Hoàng thượng, liền thấy ngài với gương mặt đầy giận dữ trừng mắt .
Nàng hai chân mềm nhũn, lảo đảo quỳ xuống thỉnh tội.
“Đức phi, trẫm hôm nay nhẫn nhịn khanh lâu . Hôm nay là đại thọ của Mẫu hậu, trẫm chỉ vui vẻ trải qua ngày .
Bởi mới đối với khanh hết đến khác nhượng bộ, gây thêm chuyện rắc rối.
Thế nhưng khanh thì , cứ nhất định hết đến khác Mẫu hậu vui, trẫm vui, tất cả đều vui.
Mẫu t.ử các ngươi chẳng lẽ thể một khiến trẫm yên tâm ?”
Đức phi chỉ cảm thấy uất ức tột cùng. Nàng gì chứ, nàng chẳng qua chỉ món bánh ngọt của nha đầu hình thức , hương vị ngon mà thôi.
Làm khiến Hoàng thượng hết đến khác nhẫn nhịn nàng chứ.
Rõ ràng là Hoàng thượng thiên vị, trong lòng thiên vị tiện nhân nhỏ Tống Vãn Trân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-601-duc-phi-cung-bi-cam-tuc.html.]
Tiện nhân nhỏ thật đúng là bản lĩnh lớn!
“Hoàng thượng, thần gì chứ? Tại trách tội thần , thần chỉ vài câu mà thôi, thần dám vui chứ.
Người mà, thần cái gan giả truyền thánh chỉ chứ.
Người tuyệt đối thể lời vô căn cứ như .”
Hoàng hậu trong lòng khỏi vui mừng khôn xiết. Nàng sớm chướng mắt mẫu t.ử Đức phi . Vốn dĩ tưởng rằng hôm nay Tam hoàng t.ử thất thế là một việc đại hỷ .
Nào ngờ Đức phi còn sống c.h.ế.t mà khắp nơi gây sự. Nàng rõ , cô nương họ Tống tuyệt là quả hồng mềm mà ai cũng thể tùy tiện bóp nặn.
Đức phi quả thực quá ngu xuẩn, luôn rõ kẻ địch của .
Ngay cả lão Tam bụng đầy mưu hèn kế bẩn còn nha đầu cho thất bại, nàng còn sống c.h.ế.t mà cứ khiêu khích .
“Đức phi, hành vi của ngươi hôm nay quả thực quá đáng. Vừa vì lão Tam và Gia Vân khiến Mẫu hậu vô cùng tức giận .
Người mỗi năm chỉ đón mừng đại thọ một , khanh thể yên tĩnh một chút , để già vui vẻ qua ngày hôm nay.”
Mèo con Kute
Nói đến đây, Hoàng hậu thở dài một tiếng.
“Hiếu đạo lớn hơn trời. Nói trắng , hoàng gia chúng cũng như những gia đình bình thường, phận con cái, phận dâu đều tuân thủ hiếu đạo.
Cho dù ngươi tức giận đến , bất mãn với Cát An Quận chúa thế nào, cũng nên tiếp tục gây áp lực quá đáng ngày hôm nay.
Ngươi như chỉ gây khó dễ cho Cát An Quận chúa, mà còn gây khó dễ cho Hoàng thượng và Mẫu hậu.
Hành động như của ngươi, những bản bất hiếu, mà còn ảnh hưởng đến tấm lòng hiếu thảo của Bệ hạ.
Bệ hạ thể tức giận.”
Hoàng hậu một phen trách mắng, lời lẽ sâu sắc mang theo vài phần bất đắc dĩ.
Đức phi nổi giận, phản bác cũng chỉ thể cố nén xuống.
Thái hậu với vẻ mặt âm trầm. Người sớm chịu đựng Đức phi đủ . Dù Đức phi cũng là phe mẫu tộc của , luôn cố gắng giữ cho nàng chút thể diện.
Thế nhưng nàng quả thực thể thống gì.
Thấy sắc mặt Hoàng thượng âm trầm, Thái hậu cũng ý cầu xin, lạnh lùng nắm chặt chuỗi hạt Phật tay.
“Người , đưa Đức phi về Khôn Ninh cung chép 《Hiếu Kinh》. Không lệnh của ai gia cho phép nàng bước khỏi Khôn Ninh cung nửa bước.”
Đức phi với vẻ mặt đầy kinh hoàng và thể tin nổi về phía Hoàng thượng. Nàng thế mà cũng cấm túc?
“Hoàng thượng, gì , thần chẳng qua chỉ vài câu mặn nhạt, cớ giáng cho thần hình phạt nặng nề đến .
Người hãy tha cho thần , thần tuyệt đối dám nữa.”
Đức phi cầu xin xong, phát hiện thần sắc Hoàng thượng hề lay chuyển. Thấy Đức Anh công công bên cạnh Hoàng thượng sắp dẫn đến, Đức phi trong mắt ánh lên vẻ kinh hãi, đầu cầu xin Thái hậu.
“Mẫu hậu, nhi thần sai , hãy nhi thần cầu xin Hoàng thượng .
Nhi thần nhất định sẽ cẩn trọng lời , hành động, tuyệt đối dám như nữa.”
Thái hậu nhắm mắt , khẽ hừ một tiếng.
“Ai gia bảo ngươi câm miệng, ngươi lời ai gia ?
Cứ nhất định chọc Hoàng thượng tức giận , ngươi bày bộ dạng cho ai xem chứ.”
Nghe thấy Thái hậu nửa phần cũng ý giúp , Đức phi trong lòng hận đến cực điểm.
Thái hậu thế mà một chút cũng màng đến tình nghĩa đồng tộc.
Thảo nào mẫu mắng là thứ ăn cây táo rào cây sung, quả nhiên đúng là .
“Mẫu hậu, hãy nể mặt phụ mẫu của thần mà...”
Thái hậu đột ngột dừng động tác hạt Phật tay, về phía Đức phi.
“Ngươi câm miệng. Theo ai gia thấy, Hoàng thượng phạt ngươi vẫn còn là nhẹ đấy.
Còn mau đưa Đức phi , còn để nàng ở đây hồ ngôn loạn ngữ nặng nhẹ.”
Đức phi thần sắc kinh hãi, trực tiếp ngã quỵ xuống đất.
Thấy con gái sắp đưa Đại Phiên hòa , con trai cấm túc, nàng còn đang nghĩ cách mấy ngày nay để tiên miễn lệnh cấm túc cho con trai.
--- Cha đê tiện vứt bỏ vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm -