Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 594: Không phạt Tam hoàng tử khó lòng phục chúng ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:37:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Vãn Trân cố ý thể hiện vẻ kinh ngạc sợ hãi, đột nhiên bụm miệng .

 

Ý nghĩ ẩn sâu trong lòng Tam hoàng t.ử cứ thế Tống Vãn Trân trực tiếp vạch trần.

 

, y chính là nghĩ như , y chính là mượn cớ cứu , để tiểu Hoàng tôn c.h.ế.t quách cho .

 

Tam hoàng t.ử sắc mặt kịch biến, chỉ Tống Vãn Trân giận dữ gào thét.

 

"Tiện nhân, ngươi đang bậy bạ gì đấy? Ngươi dám vu khống bổn hoàng tử?"

 

Tống Vãn Trân vội vàng lắc đầu, vẻ mặt vô cùng căng thẳng, quỳ gối lùi hai bước.

 

"Tam hoàng t.ử bớt giận, dân nữ gì cả."

 

Nàng là gì cả, nhưng cũng là tất cả .

 

Tam hoàng t.ử nghiến răng nghiến lợi chằm chằm Tống Vãn Trân, khoảnh khắc , trong mắt y thật sự nảy sinh sát ý, nha đầu thể giữ .

 

Tống Vãn Trân thấy sát ý trong mắt Tam hoàng tử, run rẩy, vội vàng cầu xin Hoàng thượng.

 

"Hoàng thượng, lời của dân nữ đều là bậy, đều là càn."

 

Tống Vãn Trân càng tỏ sợ hãi, ánh mắt Tam hoàng t.ử càng thêm đúng.

 

Tam hoàng t.ử thật to gan, dám uy h.i.ế.p Tống cô nương ngay mặt Hoàng thượng.

 

"Phóng túng!"

 

Hoàng thượng gầm lên một tiếng, giận dữ quát Tam hoàng tử.

 

"Ngươi ý đó, cớ gì chột hoảng hốt đến ?"

 

"Nhi thần chỉ là..."

 

Thái t.ử phi mắt đỏ hoe về phía Hoàng thượng.

 

"Phụ hoàng, trong lòng chính là quỷ, cho nên mới phản ứng kịch liệt đến thế. Tống cô nương đúng, trong tình huống đó nếu chưởng lực của giáng xuống.

 

Trước hết Tống cô nương giữ tính mạng , nhi t.ử của nhất định sẽ mất mạng.

 

Tam từ nhỏ luyện võ, chẳng lẽ đối với chưởng lực của còn hiểu ? Huống hồ, nào tay khi động thủ cũng đều sẽ suy nghĩ hậu quả của một chưởng là gì.

 

Trừ phi là những kẻ vong mạng tâm ngoan thủ lạt, mới màng hậu quả."

 

Lời của Thái t.ử phi nhận sự tán đồng của ít . Lúc Tống Vãn Trân cứu chữa tiểu Hoàng tôn, mặc dù họ lo lắng, nhưng căn bản dám tùy tiện tiến lên.

 

Sợ rằng lỡ cẩn thận, tiểu Hoàng tôn nếu tuột khỏi tay Tống Vãn Trân, thì tiểu Hoàng tôn rơi xuống đất nhất định là còn sống nổi , lúc đó tiểu Hoàng tôn mặt xanh tím cả , thêm một đòn trọng kích nữa chắc chắn là chịu đựng nổi.

 

Cho nên một chuyện hiển nhiên như , đạo lý mà bọn họ đều hiểu, Tam hoàng t.ử một võ công ?

 

Đây rõ ràng là cố ý mà !

 

Trông vẻ như đang trong tình huống khẩn cấp cứu tiểu Hoàng tôn nên mới chuyện bốc đồng như , nhưng thực chất thì , rõ ràng là đang mượn cơ hội đặt tiểu Hoàng tôn chỗ c.h.ế.t.

 

Nhìn thấy những ánh mắt nghi ngờ xung quanh đổ dồn về phía , Tam hoàng t.ử hoảng loạn biện giải.

 

"Ta , căn bản hề nghĩ nhiều như , trong tình huống khẩn cấp đó chỉ lo lắng cho an của Thừa Trạch."

 

Tam hoàng t.ử "phốc thông" một tiếng quỳ xuống, quỳ gối bò đến mặt Hoàng thượng.

 

"Phụ hoàng, tin nhi thần a, nhi thần thể chuyện độc ác như , nhi thần oan."

 

Thấy Tam hoàng t.ử chật vật đến mà cầu xin, Mã Vân Nhi cũng căng thẳng cầu xin.

 

"Phụ hoàng, nhi thần cũng thật sự cố ý gây khó dễ cho Tống cô nương ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-594-khong-phat-tam-hoang-tu-kho-long-phuc-chung.html.]

 

Đức phi ngờ một nha đầu c.h.ế.t tiệt như nàng thể đẩy con trai bước đường cùng đến , nhịn hằn học liếc Tống Vãn Trân một cái vội vàng cầu xin cho con.

 

“Hoàng thượng, lão Tam nó, nó là do từ nhỏ đến lớn, tính tình nó thế nào còn ? Nó từ nhỏ hiếu thuận với trưởng bối, cung kính với trưởng, thể chuyện độc ác như .

 

nhất định chỉ là vì cứu , nhưng kẻ cố tình giải thích ác ý, nhất định dẫn dắt hiểu lầm lão Tam, cái tâm tư thật đáng sợ.”

 

Tống Vãn Trân cúi đầu, ánh mắt khẽ động, nàng khẽ nhướng mày đột nhiên căng thẳng lên tiếng.

 

“Đức phi nương nương là dân nữ đang ly gián ?”

 

Đức phi vạn ngờ nha đầu c.h.ế.t tiệt dám chất vấn ngay mặt, quả nhiên là to gan lớn mật.

 

“Ngươi... ngươi dám chất vấn bổn phi, ngươi thật to gan.”

 

Mèo con Kute

“Phải đó, dân nữ ngay cả việc biện bạch một câu mặt nương nương còn dám, dám mặt Hoàng thượng và chư vị quý nhân mà bừa, còn dám vu khống Tam hoàng tử.

 

Dân nữ như thể lợi ích gì, dân nữ chẳng qua là tự bảo vệ mà thôi.

 

Từ khi dân nữ đến kinh thành mở tiệm, từng chuyện từng việc nào chuyện nào mà bên bờ vực thẳm mà thử đá.

 

Dân nữ chỉ thể may mắn là vận khí khá , nếu thì chỉ riêng việc Trần trắc phi gọi dân nữ đến Tam hoàng t.ử phủ ép dân nữ gả cho nàng , đó giao cửa tiệm, lẽ dân nữ c.h.ế.t ở Tam hoàng t.ử phủ .”

 

Nhắc đến Trần trắc phi, Tống Vãn Trân câu nào cũng rời Tam hoàng t.ử phủ, chính là để cảm thấy việc thể nào bàn tay của Tam hoàng tử.

 

Lần ngay cả Đức phi cũng nghẹn lời, nàng cũng nghi ngờ việc nhất định là do con trai nàng lệnh, việc thành, mới chuyện đó đích bắt lấy nha đầu .

 

Mọi , còn tin lời ngụy biện của Tam hoàng t.ử nữa, ỷ thế h.i.ế.p , cưỡng đoạt tài sản, nếu Hoàng thượng trừng phạt Tam hoàng tử, chẳng là đang dung túng hành vi vô pháp vô thiên của .

 

Quốc quốc pháp, gia gia quy, Hoàng thượng hôm nay nếu trừng phạt Tam hoàng tử, thật sự thể chấp nhận , cũng khó mà phục chúng, truyền ngoài sẽ chỉ nghĩ Hoàng thượng bao che con trai , dung túng coi thường luật pháp.

 

Cứ như , chỉ tăng thêm oán giận trong lòng bá tánh, bất mãn với hoàng gia, chấp hành luật pháp.

 

Tam hoàng t.ử còn mở miệng biện hộ cho , nhưng Hoàng thượng giơ tay ngắt lời.

 

“Ngươi câm miệng, ngươi quá trẫm thất vọng , trẫm nếu phạt ngươi, phục chúng.”

 

mà, phụ hoàng, nhi thần oan mà!”

 

Hoàng thượng lười biếng tranh cãi quanh co với Tam hoàng t.ử thêm nữa.

 

41. “Truyền lệnh, Tam hoàng t.ử dung túng thê , những quản thúc, ngược còn che đậy bảo vệ, bản ngươi càng ỷ phận Hoàng tử, tùy tiện bậy, dòm ngó vật của khác định chiếm của riêng, nay càng ý thí...”

 

Hoàng thượng thôi, cuối cùng vẫn tội danh cuối cùng.

 

Hoàng thượng hít sâu một , tiếp tục .

 

“Ngươi là Tam hoàng t.ử vốn nên khắc thủ tổ huấn, lấy gương, mà ngươi đủ loại hành vi , khiến trẫm thực sự thất vọng, cũng hoàng gia mất mặt.”

 

Tam hoàng t.ử lời Hoàng thượng , trong lòng càng ngày càng căng thẳng, đến đây cuối cùng nhịn lên tiếng ngắt lời.

 

“Phụ hoàng, nhi thần sai , tha thứ cho nhi thần !”

 

Ánh mắt Hoàng hậu lạnh , Hoàng thượng chuyện cố ý mưu sát tiểu Hoàng tôn là nương tay , còn mặt mũi nào mà cầu xin.

 

Hoàng hậu trong lòng bất bình, nếu trừng phạt Tam hoàng tử, thì chuyện hôm nay mới là đáng ghét nhất, cũng sẽ phạt nặng nhất, nhưng Hoàng thượng cứ tránh né chuyện .

 

Hoàng hậu cam tâm, Lục Thừa Trạch là cháu ruột của nàng, Tam hoàng t.ử mưu hại là cháu ruột của nàng, nàng nuốt trôi cục tức .

 

“Lão Tam, ngươi sai thì nên ngắt lời phụ hoàng của ngươi, ngươi tính tình , tự nhiên cũng thương ngươi, nhưng vì giang sơn xã tắc, thể tuân tư, tội ngươi phạm chỉ một điều, nếu nghiêm trị, chấn chỉnh cương kỷ để răn đe kẻ khác noi theo?”

 

Lời của Hoàng hậu đanh thép, càng khiến sắc mặt Hoàng thượng nghiêm nghị thêm vài phần.

 

--- Đồ cha ghẻ vứt bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...