Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 586: Đã cứu được rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:37:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay dù nàng cứu tiểu hoàng tôn , Mã Vân Nhi cũng sẽ đổ tội danh mưu hại tiểu hoàng tôn lên đầu nàng.
Cho nên nàng nhất định cứu tiểu hoàng tôn.
“Hoàng thượng, xin hãy cho dân nữ thử một , còn thời gian nữa.”
Giọng Tống Vãn Trân trầm thấp, mang theo sự quả quyết.
Hoàng thượng nheo mắt đ.á.n.h giá Tống Vãn Trân, cô gái mắt trông non nớt, nhưng trong mắt lộ sự trưởng thành thuộc về lứa tuổi .
Ánh mắt nàng quả quyết, thẳng , hề chút sợ hãi nào.
Nghe thấy tiếng thở dài của thái y, và tiếng xé lòng của Thái t.ử phi, Hoàng thượng thở phào một nặng nề, trầm giọng .
“Được, ngươi mau xem cho tiểu hoàng tôn.”
Mã Vân Nhi và những khác còn mở miệng, nhưng ánh mắt của Hoàng thượng dọa cho sợ hãi.
Bọn họ thực sự sợ vị đế vương , căn bản dám đối diện với , cũng nha đầu lấy can đảm, dám với Hoàng thượng rằng chẩn trị cho tiểu hoàng tôn.
Điều quan trọng là Hoàng thượng đồng ý.
Mã Vân Nhi và Tam hoàng t.ử liếc , trong mắt cả hai đều lộ vài phần lạnh.
Tuy Tống Vãn Trân đ.á.n.h khiến Mã Vân Nhi tức giận, nhưng nàng tin Tống Vãn Trân thật sự thể chữa khỏi cho tiểu hoàng tôn.
Cứ coi như nha đầu tự tìm đường c.h.ế.t ! Lúc nhảy đòi chẩn trị cho tiểu hoàng tôn là tìm c.h.ế.t thì là gì.
Có lẽ vui mừng nhất chính là các thái y, một kẻ ngốc nhảy gánh tội cho họ, thể vui chứ?
Tưởng Tuyết Ngưng một mặt lo lắng Tống Vãn Trân thật sự cách chẩn trị cho tiểu hoàng tôn, một mặt cảm thấy Tống Vãn Trân căn bản thể nào cách.
Chỉ thấy Tống Vãn Trân nhanh chóng bước đến gần tiểu hoàng tôn, đẩy vị thái y đang định châm cứu cho tiểu hoàng tôn sang một bên.
“Lúc châm cứu tác dụng, chỉ tổ châm thêm một lỗ mà thôi.”
Thái y đột nhiên đẩy , vô cùng bất mãn quát lớn với Tống Vãn Trân.
“Ngươi là ai, ngươi gì?”
Hành động của Tống Vãn Trân khiến đều vô cùng kinh ngạc nàng.
“Nàng điên , nàng gì, nàng hại c.h.ế.t tiểu hoàng tôn ?”
“Trời ạ, nàng dám đẩy cả thái y .”
Thái t.ử phi thấy hành vi của Tống Vãn Trân lập tức đại nộ quát mắng.
“Tống Vãn Trân, ngươi gì? Ngươi buông con .”
Tuy Thái t.ử phi quý mến Tống Vãn Trân, nhưng mắt, hài nhi của nàng đang gặp nguy, việc nàng giữ lý trí lúc là điều hiếm thấy .
Thấy Thái t.ử phi sắp xông tới, Tống Vãn Trân ôm Tiểu Hoàng tôn lùi vài bước, cất tiếng quát lớn.
“Mau cản Thái t.ử phi !”
Không đợi Thái t.ử phi đến gần, Lâm Thu Vi chợt từ đám đông lao , vội vàng túm lấy Thái t.ử phi kéo nàng lùi phía .
“Thái t.ử phi, xin hãy tin tưởng Vãn Trân, nàng nhất định cách cứu Tiểu Hoàng tôn.”
Hàn Tranh cũng nhanh chóng bước tới chặn Thái t.ử đang định tiến lên, Thái t.ử giận dữ trừng mắt Hàn Tranh.
“Hàn Tranh, ngươi gì?”
“Thái t.ử điện hạ, xin hãy tin tưởng nàng , nếu phương pháp của Thái y khả thi, Tiểu Hoàng tôn nông nỗi .”
Ngay khi đều xông lên ngăn cản, Hoàng thượng quát lớn.
“Các ngươi phép ngăn trở, hãy để nàng thử xem .”
Hàn Lưu Vân và Lục Hoài Viễn cùng những khác cũng chắn Tống Vãn Trân, cho bất kỳ ai gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-586-da-cuu-duoc-roi.html.]
Ninh Nam Vương phi kéo Thái t.ử phi an ủi, nàng cũng tin Tống Vãn Trân chắc chắn cách mới hành động như .
Nha đầu từ đến nay là hành sự lỗ mãng.
Tống Vãn Trân còn màng đến điều gì khác, ôm Tiểu Hoàng tôn bắt đầu thực hiện phương pháp sơ cứu Heimlich.
Tiểu Hoàng tôn gần như thoi thóp, thời gian trôi qua quá lâu, Tống Vãn Trân cũng chút lo sợ, hài t.ử còn quá nhỏ, từng thời gian liệu thể cứu vãn .
Tam Hoàng t.ử mím môi Tống Vãn Trân ôm Tiểu Hoàng tôn giật lấy khỏi tay , đó kìm khóe môi, âm thầm lạnh một tiếng.
Trong khoảnh khắc , y còn chút căng thẳng, sợ nha đầu thật sự cách cứu Tiểu Hoàng tôn.
lúc động tác của nha đầu đó, y vô cùng chắc chắn, nha đầu nào cách nào cứu Tiểu Hoàng tôn, cái dáng vẻ đó giống như đang cứu .
Hơn nữa, hài t.ử nông nỗi đó , chắc chắn là sống .
Mèo con Kute
Nụ lạnh khóe môi Tam Hoàng t.ử sắp kìm nữa, y sớm thấy hài t.ử đó chướng mắt, thật sự là đến trời cũng đang giúp y, y cần tự tay động thủ nữa .
Đứa bé đó quả thật ngoan ngoãn đáng yêu, cũng chính vì mà luôn Hoàng Tổ mẫu vô cùng cưng chiều, còn khiến Phụ hoàng dành thêm mấy phần chú ý cho nó.
Dùng chính hài t.ử của để cầu sự chú ý của Phụ hoàng, Thái t.ử quả là thủ đoạn, nhưng tiếc đứa bé định sẵn yểu mệnh.
Động tác của Tống Vãn Trân ngày càng kỳ lạ, khiến đều kinh ngạc tột độ, Tiểu Hoàng tôn thoi thóp , mà nàng còn dùng lực mạnh như để “hành hạ” đứa bé.
Thái t.ử phi đến mắt đỏ ngầu, suýt nữa thì ngất xỉu trong vòng tay Lâm Thu Vi.
Hai vị lão Thái y ở bên cạnh lớn tiếng kêu Tống Vãn Trân dừng tay.
“Hoàng thượng, đây là mưu sát, đây là mưu sát!”
Những xung quanh cũng nhao nhao khuyên ngăn.
“Hoàng thượng, nha đầu nào chữa bệnh, nàng đại phu, nhỏ tuổi như thì hiểu gì chứ, nàng sẽ hại c.h.ế.t Tiểu Hoàng tôn đấy!”
Mã Vân Nhi tiến lên một bước, nén nụ lạnh lùng, trừng mắt Tống Vãn Trân.
“Ta thấy nha đầu đúng là phát điên , nãy nàng cố ý cản trở Thái y cứu chữa, Bổn Hoàng phi tiến lên ngăn cản, nàng còn tát Bổn Hoàng phi một bạt tai, nàng quả thực là mất hết nhân tính.”
“Tiểu Hoàng tôn sắp nàng hành hạ đến c.h.ế.t !”
Thái hậu cũng sốt ruột hành động của Tống Vãn Trân, đầu Hoàng thượng, sốt ruột đến mức tự đ.ấ.m n.g.ự.c .
“Hoàng thượng, đây...”
Hoàng thượng hạ lệnh ai cũng ngăn cản Tống Vãn Trân, Thái hậu dù ngăn cản cũng thể công khai nể mặt Hoàng thượng.
Dù nàng là Thái hậu, nhưng mệnh vua thể trái.
Tam Hoàng t.ử nghiến răng, một tia độc ác xẹt qua đáy mắt, lao thẳng về phía Tống Vãn Trân.
“Buông Tiểu Hoàng tôn xuống!”
Động tác của Tam Hoàng t.ử cực nhanh, thấy sắp chạm tới Tống Vãn Trân, một chưởng của y đ.á.n.h xuống, những Tống Vãn Trân sẽ trọng thương, mà Tiểu Hoàng tôn trong vòng tay nàng cũng sẽ rơi xuống đất, chừng một cú ngã sẽ khiến đứa bé mất mạng.
Tống Vãn Trân hề màng đến Tam Hoàng t.ử đang tới gần, vẫn kiên trì thực hiện động tác của , nàng mệt đến mồ hôi đầm đìa, nhưng vẫn dám ngừng nghỉ.
Thấy chưởng phong sắp bổ lưng Tống Vãn Trân, Lâm Hầu kịp thời tay, chỉ khẽ cản một cái, Tam Hoàng t.ử sức chống đỡ mà lùi vài bước.
Tam Hoàng t.ử ngờ Lâm Hầu tay ngăn cản , lập tức liếc một ánh mắt sắc lạnh về phía Lâm Hầu.
Lâm Hầu hề yếu thế, chắn Tống Vãn Trân, cả nửa đời y chinh chiến sa trường, uy áp và sát khí hiển lộ , chỉ một chớp mắt khiến ánh mắt hung tợn của Tam Hoàng t.ử chịu thua.
Tam Hoàng t.ử trong lòng chỉ một suy nghĩ, Lâm Hầu thật sự tầm thường, chỉ tay đơn giản khiến y lùi mấy bước.
Ngay khi còn đang kinh ngạc cảnh tượng , Tiểu Hoàng tôn đang thõng đầu bỗng nhiên nôn một vật gì đó, đứa bé gần như tắt thở dường như thể động đậy, cũng thể ngẩng đầu lên .
Ngay khi đang ngạc nhiên sự đổi của Tiểu Hoàng tôn, đứa bé bỗng òa .
“Oa...”
--- Cặn bã phụ bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -