Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 564: Trà sữa của ta phải có thêm đá ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:36:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Trà sữa của cần thêm đá, bảo bọn họ đừng quên."

 

Tống Vãn Trân gật đầu.

 

"Được, ngài cứ yên tâm, nhất định sẽ đưa sữa thêm đá đến cho ngài."

 

Tiễn hai vị khách quý, Tống Vãn Trân mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

Chỉ là còn kịp xoay , thấy một bóng đột nhiên lướt qua bên cạnh nàng, chui tọt trong tiệm, biến mất.

 

Tống Vãn Trân nghi hoặc đầu .

 

Vừa Hàn Tranh qua đó ?

 

Khoảnh khắc tiếp theo nàng liền thấy Gia Vân công chúa vén váy qua đường lớn, dường như đang tìm .

 

Tống Vãn Trân nhíu mày, liền xoay nhanh chóng rời , nàng nào đối đầu với Gia Vân công chúa .

 

Người căn bản là tính tình ngang ngược vô lý, đối đầu với nàng chắc chắn chuyện lành gì.

 

ngay khoảnh khắc nàng xoay , chuyện đáng ghét vẫn xảy .

 

"Tống Vãn Trân, ngươi !"

 

Tiếng quát lớn truyền đến, Tống Vãn Trân đành dừng bước, nghiêng mắt Gia Vân công chúa.

 

Gia Vân công chúa cũng bước nhanh về phía nàng.

 

Tống Vãn Trân khẽ hành lễ.

 

"Công chúa điện hạ, ngài đến đây dạo phố ư?"

 

Ánh mắt dò xét của Gia Vân công chúa cứ quét qua quét Tống Vãn Trân, mở miệng với giọng điệu thiện ý.

 

"Ngươi thấy Hàn Tranh ?"

 

Tống Vãn Trân giả vờ kinh ngạc.

 

"Hàn Tranh, ngài là Hàn Thế t.ử của Hàn Quốc Công phủ ? Dân nữ thật sự từng gặp ."

 

Tống Vãn Trân thẳng thắn mở miệng, nàng thật sự thấy Hàn Tranh, còn về bóng thì coi như nàng lầm.

 

Cũng Gia Vân công chúa là cố ý khó Tống Vãn Trân là thật sự thấy Hàn Tranh chạy tiệm, nàng bước vài bước, đôi mắt sắc bén ngang ngược chằm chằm Tống Vãn Trân.

 

"Ngươi đừng hòng lừa gạt bản công chúa, phàm là kẻ nào lừa gạt bản công chúa, bản công chúa tuyệt đối sẽ để kết cục ."

 

Gia Vân công chúa dựa gần Tống Vãn Trân, thở khi chuyện đều phả mặt Tống Vãn Trân, cảm giác áp bách tràn đầy.

 

Tống Vãn Trân giả vờ vô cùng sợ hãi lùi hai bước, cả trông vô cùng kinh hãi, cúi đầu cầu xin.

 

"Công chúa điện hạ, dân nữ nào dám lừa gạt ngài, dân nữ thật sự thấy Hàn Thế t.ử mà ngài ."

 

Thấy dáng vẻ kinh hãi sợ hãi của Tống Vãn Trân, mặt Gia Vân công chúa xẹt qua một nụ lạnh đắc ý.

 

Đồng thời đáy mắt lóe lên một tia độc ác hận thù.

 

Chuyện của Hàn Tranh và Tống Vãn Trân nàng tự nhiên qua, nhưng nàng tin Hàn Tranh sẽ chọn một nữ nhân thương nhân mà chọn nàng, một công chúa đường đường.

 

Bởi mấy ngày nay nàng cố ý tiếp cận Hàn Tranh, vốn tưởng rằng Hàn Tranh nhất định sẽ sủng ái mà kinh sợ, ngoan ngoãn chấp nhận nàng , hơn nữa sẽ nâng nàng lên cao.

 

ngờ rằng Hàn Tranh khắp nơi tránh né nàng , hơn nữa còn tuyên bố thích , cũng trở thành phò mã.

 

Thật đáng , Thế t.ử đường đường của Hàn Quốc Công phủ phò mã, đối với một nữ nhân thương nhân tình thâm ý trọng.

 

Thủ đoạn quyến rũ của Tống Vãn Trân quả thực chút tài cán, chẳng trách Lữ Thiên Thiên, một thanh mai trúc mã của Hàn Tranh, cuối cùng kết cục như .

 

Xem nàng thật sự dám coi thường nha đầu nữa !

 

"Hừ, cho là ngươi cũng dám lừa gạt bản công chúa, bản công chúa vẫn khuyên ngươi, một nữ nhân thương nhân nhỏ bé nếu ăn thì hãy giữ vững bổn phận của , đừng tham lam những thứ xứng với phận của ngươi."

 

Giọng Gia Vân công chúa mang theo vài phần uy hiếp, xoay liền trong tiệm.

 

Tống Vãn Trân ngăn cản, nàng bản lĩnh của Hàn Tranh, khác tìm thấy , Gia Vân công chúa nhất định sẽ tìm .

 

Gia Vân công chúa ở tầng một một vòng lên tầng hai vẫn thu hoạch gì, liền dứt khoát ở tầng hai gọi một ly sữa và gọi lớn tiếng.

 

Việc kinh doanh của Hương Phấn Phấn quả thực , chẳng trách ngay cả Tam ca cũng nhịn mà thèm tiệm của nha đầu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-564-tra-sua-cua-ta-phai-co-them-da.html.]

Gia Vân công chúa thấy thứ trong tiệm, trong mắt là sự ghen tị và tham lam.

 

Tiền bạc lay động lòng , chỉ Trần Thanh Yên và Tam ca ghen tị, nàng cũng tương tự mà đỏ mắt.

 

Nếu tiệm một ngày thuộc về nàng thì mấy!

 

Thấy Gia Vân công chúa ở tầng hai, Hàn Tranh quang minh chính đại xuất hiện ở tầng một.

 

Tống Vãn Trân lườm Hàn Tranh một cái.

 

"Người mà ngươi dẫn tới, ngươi tự giải quyết !"

 

Hàn Tranh xòe tay , bất đắc dĩ mở miệng.

 

"Nàng một lát nữa tìm , tự sẽ rời thôi, cần để ý nàng ."

 

Mèo con Kute

Tống Vãn Trân nhịn trêu chọc.

 

"Sao để ngươi phò mã mà ngươi còn tình nguyện chứ, luận về dung mạo, luận về phận, Gia Vân công chúa đều là kiệt xuất, cưới nàng ngươi ít nhất cũng bớt phấn đấu ba mươi năm."

 

Hàn Tranh vội vàng tiến lên mở miệng giải thích.

 

“Ngươi đừng nàng bậy, thà nhảy xuống hố phân còn hơn lấy cái gì mà công chúa.

 

Ngươi tưởng phò mã là chức vụ lành gì , công chúa nào mà chẳng đỏng đảnh tùy hứng, đạo lý, chỉ dùng phận đè .

 

Với tính nết của Gia Vân công chúa, nếu mà cưới nàng , tuyệt đối sẽ nàng bức cho phát điên mất.

 

Quan trọng là thích nàng .”

 

Hắn ngừng , Hàn Tranh Tống Vãn Trân, trịnh trọng mở lời.

 

“Quan trọng là trong lòng, nàng đang ngay đây......”

 

Lời Hàn Tranh còn dứt, lông mày khẽ nhướng lên, sắc mặt bỗng đổi, chợt lóe rời khỏi tiệm.

 

Gia Vân công chúa uống xong nãi xuống lầu, động tác của Hàn Tranh nhanh, nàng tự nhiên hề phát hiện bóng dáng .

 

Vừa xuống lầu, Gia Vân công chúa còn ngừng quan sát xung quanh, nàng rõ ràng thấy Hàn Tranh chạy về hướng thấy cả.

 

Kỳ thực lúc mới đầu nàng cũng hứng thú lớn lao gì với Hàn Tranh, chẳng qua chỉ cảm thấy Hàn Tranh tướng mạo tồi, nếu thật sự chọn phò mã thì cũng là một lựa chọn tệ.

 

Thế nhưng mấy nàng bày tỏ ý ngưỡng mộ mặt Hàn Tranh, mà Hàn Tranh thẳng thừng ý với nàng, đó nàng liền vô cùng bất cam.

 

Bây giờ cho dù dùng cách trói buộc, nàng cũng Hàn Tranh phò mã của , dám thích nàng, thì gánh chịu hậu quả tương xứng.

 

Nàng sớm muộn gì cũng sẽ khiến Hàn Tranh thích , nhất định là !

 

Gia Vân công chúa liếc Tống Vãn Trân một cái đầy vẻ kiên nhẫn, mặt vẫn tràn đầy sự cảnh cáo.

 

“Đừng quên những lời bổn công chúa với ngươi.”

 

Tống Vãn Trân chỉ cung kính cúi đầu đáp lời, Gia Vân công chúa cứ thế nghênh ngang qua nàng bước khỏi tiệm.

 

Nàng nghĩ rằng cảnh cáo Tống Vãn Trân như , Tống Vãn Trân nhất định dám bất kỳ ý đồ bất chính nào với Hàn Tranh nữa.

 

Một tiểu thương nữ nho nhỏ dám tòm tem con nhà thế gia, thật là hổ!

 

Đợi đến khi Gia Vân công chúa rời , Xuân Đào chút bất bình bước đến an ủi Tống Vãn Trân.

 

Gia Vân công chúa thật sự quá đáng, rõ ràng là Hàn thế t.ử cứ bám lấy đông gia của bọn họ mà, nàng bản lĩnh thì cứ chặn Hàn thế t.ử đừng xuất hiện mặt đông gia của bọn họ .

 

“Đông gia, chứ?”

 

Tống Vãn Trân xua xua tay, nàng thể chuyện gì chứ, là công chúa thì nàng thể .

 

Thấy sắc mặt Tống Vãn Trân đổi, Xuân Đào thở phào nhẹ nhõm, ghé sát tai Tống Vãn Trân thì thầm.

 

“Chúng cứ rộng lòng, chấp nhặt với loại , bề ngoài cứ xem nàng là công chúa, trong lòng coi nàng như cái rắm là .”

 

“Phì!”

 

Vốn dĩ Tống Vãn Trân cảm thấy chẳng gì, câu của Xuân Đào trực tiếp chọc cho nhịn .

 

“Ngươi ngày xưa lúc hầu hạ trong Vương phủ, là ngoài mặt cung kính, trong lòng cũng nghĩ ‘đây là một cái rắm’ ?”

 

--- Cha đốn mạt bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...