Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 552: Đừng Làm Phiền Hắn Làm Hoàng Đế Đất ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:36:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quản sự của trang viên họ Kỳ, đều gọi một tiếng Kỳ quản sự, y sinh ở trang viên , lớn lên ở trang viên , đó quản sự của trang viên mười mấy năm .
Dù thì những năm nay chuyện ở trang viên đều do y quản lý, chuyện lớn nhỏ đều do y quyết định, đồ vật mà trang viên nộp lên cho chủ nhà tự nhiên cũng do y định đoạt.
Khi chủ nhà phân phó, y như một vị hoàng đế đất của trang viên , thậm chí quyền sinh sát của nhiều phía đều trong tay y.
Trước đây, khi trang viên thuộc về Tam hoàng tử, Tam hoàng t.ử bận rộn mỗi ngày, căn bản thời gian quản chuyện nơi đây, cho y quyền hạn càng lớn hơn.
Y cũng quen với nhịp điệu ai quản lý đây, gì thì đó, đồ vật trong trang viên lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.
kể từ khi Tam hoàng t.ử định bán trang viên , Kỳ quản sự liền chút lo lắng, y sợ chủ mới dễ chuyện, đến lúc đó sẽ can thiệp quá nhiều chuyện trong trang viên, y việc sẽ hạn chế.
Thế nhưng khi y thấy mua trang viên chỉ là một nữ thương hộ nhỏ bé, nỗi lo trong lòng y liền dẹp bỏ.
Một tiểu nha đầu đến mười lăm tuổi thì hiểu gì, chẳng qua là gặp may mắn mở cửa hàng kiếm chút bạc mà thôi, nha đầu còn là ở quê lên, trang viên của những gia đình quyền quý nàng chắc còn từng thấy bao giờ.
Làm quản lý trang viên , đương nhiên là gì, đến lúc đó chẳng tất cả đều dựa y .
Tống Vãn Trân kể từ khi ký khế ước mua trang viên xong chỉ đến một , đó bao giờ đến nữa, điều càng khiến Kỳ quản sự cảm thấy nha đầu nhỏ mà ý lớn, chỉ nghĩ đến việc mua về mà hề nghĩ đến việc quản lý .
Kỳ quản sự cùng mấy vị lão nhân trong trang viên, những ngày cố ý luôn ở lưng nhạo chủ mới là một nữ thương hộ lên nổi mặt bàn, khiến những khác trong trang viên cũng sinh chút khinh miệt đối với chủ mới .
Ban đầu chỉ cho vui, nhưng nhiều , dường như đều dần dần mặc định là như .
Chủ mới của bọn họ là một nữ thương hộ, sợ là tính cách mềm yếu dễ bắt nạt, trang viên e rằng càng do Kỳ quản sự quyết định.
Tuy bọn họ cụ thể Tống Vãn Trân mở cửa hàng gì, nhưng xưởng mộc bên cạnh chính là của nàng.
Mấy ngày nay bọn họ cũng chào hỏi vài với những ở xưởng mộc, từ miệng bọn họ ông chủ là một cô nương dễ chuyện, cũng hào phóng, đối xử với họ cực kỳ .
Những lời đ.á.n.h giá của công nhân càng khiến Kỳ quản sự cảm thấy chủ mới là dễ bắt nạt, trong lòng sinh vài phần khinh thường.
“Kỳ ca, chuyện xảy ở xưởng mộc đêm qua ngươi ?”
Kỳ quản sự ngoài bốn mươi tuổi, hình chút béo phì và phù nề, vẻ ngoài trông chất phác, nhưng kỹ , đôi mắt lộ vẻ vô cùng tinh ranh.
Y nhếch mép, khá khinh thường cất lời.
“Có , c.ắ.n nhẹ, xưởng mộc còn báo quan.”
Nhớ cảnh hai con ch.ó sói lớn như c.ắ.n xé, Phạm Ngũ khỏi rùng một cái.
“Thủ đoạn cũng quá tàn nhẫn, hai con ch.ó lớn chính là chuẩn cho , bọn họ dường như tính toán sẽ đến nên mới…”
Phạm Ngũ thôi, chút lo lắng Kỳ quản sự.
“Kỳ ca, nha đầu tay cũng thật độc ác đó, đây là đẩy chỗ c.h.ế.t mà!”
Kỳ quản sự nheo mắt, hai tay chắp lưng, khẽ ưỡn bụng phát một tiếng khẩy.
“Không nhất định là chủ ý của nha đầu , nha đầu ở xưởng mộc đó cũng thường xuyên đến, hẳn là chủ ý của quản sự xưởng mộc.”
Nghe Kỳ quản sự , Phạm Ngũ vẫn chút lo lắng.
“Con nha đầu một ngày đến, lòng một ngày còn lo lắng, cuộc sống của chúng giờ đang trôi chảy, nhỡ nàng đến quấy rầy, nghĩ đến thôi khó chịu.”
Kỳ quản sự thần sắc trấn định khẽ .
“Nàng sớm muộn gì cũng đến, nhưng một cách khiến nàng dám, thậm chí đến nữa.”
Phạm Ngũ , tinh thần lập tức phấn chấn.
“Kỳ ca, mau xem đó là cách gì?”
Kỳ quản sự đắc ý một tiếng.
“Ngươi xem, tiểu cô nương sợ nhất là gì?”
Phạm Ngũ xong, sờ cằm nhíu mày suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-552-dung-lam-phien-han-lam-hoang-de-dat.html.]
“Tiểu cô nương sợ nhất...... ma?”
Kỳ quản sự “......”
“Nói thứ gì đó thể thấy trong thực tế .”
Phạm Ngũ vuốt vuốt cằm, đột nhiên mắt sáng rực.
“Sợ bóng tối!”
Kỳ quản sự nhấc chân đá một cước.
“Cút sang một bên!”
Phạm Ngũ méo mặt.
“Ta thật sự nghĩ tiểu cô nương rốt cuộc sợ gì, vợ mà, trời sợ đất sợ, lúc loạn còn dám chọc thủng cả trời.”
Kỳ quản sự trợn mắt Phạm Ngũ một cái, khẩy.
“Nhìn xem ngươi chút bản lĩnh gì chứ, hỏi ngươi, vợ ngươi sợ chuột , sợ rắn , sợ những con ếch nhái côn trùng đó ?”
Phạm Ngũ mắt sáng rực, một vẻ gian xảo.
“Hề, nghĩ nhỉ, vợ sợ rắn nhất, cũng sợ chuột nữa, mỗi chuột chạy lên giường là nàng chui lòng .”
Phạm Ngũ xong, dường như mới hiểu ý của Kỳ quản sự.
“Ồ, ý của ngài là, đợi đến ngày chủ mới đến, chúng sẽ bắt vài con rắn và chuột thả trang t.ử ?”
Kỳ quản sự khinh thường .
“Coi như ngươi còn chút đầu óc!”
Phạm Ngũ ha ha lớn.
“Nếu là , con nha đầu đến lúc đó còn sợ đến co cẳng bỏ chạy , e là đến sẽ ám ảnh luôn, sợ rằng sẽ dám đến nữa, việc lớn nhỏ trong trang t.ử vẫn phiền ngài Kỳ quản sự xử lý .”
Nói đến cuối cùng, Phạm Ngũ mang theo vài phần nịnh nọt, khiến Kỳ quản sự mặt mày đắc ý, trong mắt càng lóe lên vài phần tinh quang.
Hai tự cho rằng trang t.ử là địa bàn của , khi chuyện hề kiêng dè gì, nào ngờ cây lê cạnh đó, con chim mỏ đỏ ăn , xong cũng no nê.
Nó chép chép miệng, vẫn còn chút thèm, trang t.ử bên quả thực tồi, lê cây lê đều ngọt đậm.
Chim mỏ đỏ cái bụng căng tròn của , quả lê to tròn bên cạnh.
“Ăn hoa quả béo , lúc giảm cân thì nên ăn nhiều hoa quả một chút.”
Một con chim ngày nào cũng kêu giảm cân thành công thuyết phục bản chuẩn mổ quả lê tiếp theo.
Tuy nhiên, nó còn kịp mổ, đột nhiên thấy một tiếng la lớn.
“Có con chim béo mổ lê kìa, mau đuổi nó !”
Phạm Ngũ tiếng hô hoán, liền lên cây, quả nhiên thấy một con chim béo đang đậu cây, bên cạnh còn một quả lê mổ mất một nửa.
Những quả lê sắp đến mùa hái, luôn đám chim nhỏ nhòm ngó, trang t.ử đặc biệt tìm canh giữ ở đây để thỉnh thoảng đuổi chim.
Chim mỏ đỏ đột ngột bay lên một cành cây cao hơn.
“Ta nguyền rủa tổ tông ngươi, ngươi mới là chim béo!”
Chim mỏ đỏ líu lo c.h.ử.i rủa hồi lâu, Phạm Ngũ cầm một cây chổi lớn bên , một một chim cứ thế đối mặt.
Mèo con Kute
“Kỳ ca, cứ thấy con chim đang c.h.ử.i ?”
--- Cha cặn bã bỏ vợ bỏ con ư? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm khát -