Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 540: Chỉ là một nha đầu nhỏ biết nói lời cay nghiệt mà thôi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:36:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu đại nhân thần sắc rùng , y chỉ phong tỏa một cửa hàng của nha đầu hai canh giờ, mà nàng y bồi thường thiệt hại của mười lăm cửa hàng ?

 

Hay là y đừng Thuận Thiên Phủ Doãn nữa, trực tiếp bồi thường cho nha đầu để nàng luôn .

 

Y định Tống Vãn Trân đang gây sự vô lý, thì Tống Vãn Trân cướp lời .

 

“Dân nữ hiện sáu tiệm bánh ngọt, hôm qua từ khi cửa hàng phong tỏa, hầu như còn khách nào cả. Tất cả nguyên liệu của tiệm chúng đều chú trọng tươi mới và sạch sẽ.

 

Những món bán hết trong ngày hôm đó tuyệt đối sẽ bán ngày hôm . Chưa đến việc dân nữ mất bao nhiêu bạc vì những thứ bán , chỉ riêng nguyên liệu bán thiệt hại bao nhiêu bạc, dân nữ cũng dám tính nữa.

 

Không giấu gì , dân nữ còn hai thành phố nội thất và một xưởng mộc. Dân nữ ít khi đến thành phố nội thất, nhưng đều đó là cửa hàng của .

 

Xưởng mộc thể ghé qua nhiều, nhưng việc kinh doanh của hai thành phố nội thất thì đều thấy rõ.

 

Chỉ vì tiệm bánh ngọt phong tỏa mà nhiều nghi ngờ nhân phẩm của , ngay cả các cửa hàng danh nghĩa của cũng chèn ép. Việc kinh doanh của thành phố nội thất của vì thế mà ảnh hưởng, từ lúc ăn phát đạt bỗng chốc tụt dốc phanh, trở nên vắng vẻ tiêu điều.

 

Tính thêm hai ngày hôm nay, dân nữ cũng dám tính thiệt hại là bao nhiêu nữa.

 

Tiệm phấn son liền kề với Hương Phún Phún, đó là tiệm chị em của Hương Phún Phún, cũng đều tiệm đó là cùng Tô lão bản hợp tác ăn, vốn dĩ đang , kết quả cũng vì một tiệm phong tỏa mà việc kinh doanh của tiệm phấn son cũng tụt dốc phanh.

 

Chỉ vì chuyện mà hôm qua Tô lão bản suýt nữa thì đ.á.n.h với , còn chuyện là do , tiền tiệm thiếu nên do .

 

Ta oan uổng bao, đối với đây cũng là họa vô đơn chí, nhà mà họa từ trời giáng xuống!”

 

Tống Vãn Trân xong, xung quanh một mảnh tĩnh mịch. Tính toán sơ qua, cảm thấy Tống lão bản thiệt hại quá lớn, đúng là dám tính mà. Mười mấy cửa hàng cộng chừng thiệt hại khủng khiếp, cảm giác như bán cả Lưu đại nhân cũng bồi thường nổi.

 

Tô Niệm trong đám đông khẽ giật giật khóe miệng. Nàng đ.á.n.h với Tống Vãn Trân lúc nào? Đừng tiệm phấn son căn bản ảnh hưởng, dù ảnh hưởng thì nàng nhỏ nhen như .

 

Cái miệng của nha đầu , từ khi đến kinh thành ngày càng độc địa.

 

mà độc c.h.ế.t lão già thì !

 

Lưu đại nhân càng thêm toát mồ hôi trán.

 

Y một linh cảm, y nha đầu lừa gạt !

 

Con nha đầu c.h.ế.t tiệt đến kêu oan, rõ ràng là đến tống tiền!

 

Sắc mặt Lưu đại nhân từ xanh tím hóa đen kịt, song đợi Lưu đại nhân cất lời, Tống Vãn Trân tiếp tục lên tiếng.

 

"Đại nhân, dân nữ ngài việc theo quy củ, cũng tùy tiện niêm phong cửa hàng của dân nữ. Dân nữ hiểu ngài chấp pháp nghiêm minh, phát hiện vấn đề liền lập tức niêm phong để tránh gây tổn hại cho thêm nhiều bách tính.

 

Dân nữ tìm thức ăn ở tiệm dân nữ vấn đề.

 

Tuy rằng đó đính chính là nhầm lẫn, nhưng sai lầm là do gây , dân nữ yêu cầu công khai xin tiệm của dân nữ, thừa nhận thức ăn trong tiệm của vấn đề gì, và gánh chịu tổn thất của tiệm dân nữ, như quá đáng ?"

 

Tô Niệm trong đám đông, bặm mũi hô lên một tiếng.

 

"Không quá đáng chút nào, nhất định bắt đối phương bồi thường! Chuyện nếu trừng phạt nặng, kẻ đó chẳng vu oan cho nhà nào thì vu oan nhà đó , nhà nào gặp thì coi như xui xẻo!"

 

Nghe Tô Niệm hô hào như , cũng hùa theo la ó.

 

"Ta thấy kẻ đó rõ ràng là cố ý, thấy Tống chưởng quỹ thật thà nên tống tiền, tiếc là kế hoạch thất bại mà thôi.

 

Nếu Tống chưởng quỹ thỏa hiệp buông tha , đó chính là tiếp tay cho kẻ ác, đều sẽ nảy sinh loại ý đồ xa ."

 

" , tuyệt đối thể tiếp tay cho loại ý đồ xa , nghiêm trị!"

 

Thấy bách tính lớn tiếng la ó, Lưu đại nhân bảo im lặng, song Tống Vãn Trân với giọng điệu ủy khuất nữa cất lời.

 

Điều kỳ lạ là cứ hễ nàng mở lời, liền tự động im phăng phắc lắng , khiến Lưu đại nhân tức đến suýt c.ắ.n đứt lưỡi .

 

"Thế nhưng từ hôm qua đến giờ, dân nữ vẫn thấy tố cáo dân nữ cả, điều thật sự khiến dân nữ khó hiểu. Chẳng lẽ đó chút quan hệ thích với Lưu đại nhân? Nếu đúng là như , dân nữ đành chịu cái thiệt thòi , truy cứu nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-540-chi-la-mot-nha-dau-nho-biet-noi-loi-cay-nghiet-ma-thoi.html.]

Lưu đại nhân chỉ cảm thấy một mùi tanh ngọt lan tỏa trong miệng, chuyện sắp ầm ĩ đến mức cả thành đều , mà nàng còn dám là "thiệt thòi".

 

"Một lũ bậy! Bản quan thể vì tư tình mà trái pháp luật, để thích của bản quan tống tiền ngươi?"

 

"Ồ!"

 

Tống Vãn Trân nhàn nhạt đáp một tiếng, mặt mang theo vài phần nghi hoặc.

 

"Ý của Lưu đại nhân là đối phương tống tiền dân nữ?"

 

Thân thể Lưu đại nhân cứng đờ, suýt nữa thì ngửa , may mà phía kịp thời đỡ lấy.

 

"Đại nhân? Đại nhân ngài chứ?"

 

Mà lúc , Tam hoàng t.ử vẫn đang ở thư phòng cùng Tô Tả Sinh bàn bạc kế hoạch tiếp theo để hạ gục Tống Vãn Trân.

 

Tam hoàng t.ử khẽ cong môi, nụ nhạt mang theo vài phần lười biếng. Tuy kế hoạch hôm qua thất bại, nhưng đối phương dường như giá trị hơn y tưởng tượng.

 

Bởi trong lòng y thực chất là vui vẻ, thậm chí dần nảy sinh vài phần ý thử thách.

 

"Tam hoàng tử, Tống chưởng quỹ quả thực chút gan , nhưng đúng là chừng mực. Dù nàng Ninh Nam vương phủ chống lưng cũng nên trong lúc cửa hàng giải niêm phong mà vẫn dám đưa những yêu cầu đó với Thuận Thiên phủ."

 

"E rằng là hữu dũng vô mưu, những lời đó chắc chỉ là tức giận trong lòng chỗ trút, nên bất chấp tất cả mà trút giận lên quan sai mà thôi."

 

Tam hoàng t.ử khẽ .

 

"Ngươi nghĩ nàng chỉ là trút giận, oán trách vài câu mà thôi?"

 

Tô Tả Sinh gật đầu.

 

"Tống chưởng quỹ tuổi tác còn nhỏ, tầm quan trọng của việc cẩn trọng lời , hành động ở kinh thành. Nếu nhờ Ninh Nam vương phủ nể mặt, nàng phóng túng như , Lưu đại nhân lúc e rằng dạy dỗ nàng một trận nên ."

 

Trên mặt Tam hoàng t.ử vẫn mang theo nụ nhạt, vẻ trầm tư.

 

"Con nha đầu tài giỏi lắm. Hôm qua Hàn Tranh đến Thuận Thiên phủ tranh luận một hồi với Lưu đại nhân, nếu thì cửa hàng của nàng hôm nay chắc giải niêm phong ."

 

"Hàn Tranh thể vì nàng đến mức , ngươi xem là vì ?"

 

Tô Tả Sinh nhíu mày.

 

"Chẳng lẽ Hàn thế t.ử đối với nha đầu ...?"

 

Tam hoàng t.ử gật đầu.

 

Tô Tả Sinh quả thực thể tin .

 

"Hàn thế t.ử thể thích một nữ t.ử nhà buôn như ? Nha đầu chẳng lẽ còn chút tà thuật quyến rũ khác ư?"

 

Tam hoàng t.ử ngả ghế tròn, lười biếng mân mê một khối bạch ngọc trong tay, khẽ bật .

 

Mèo con Kute

"Bởi mới con nha đầu đơn giản. Hàn Tranh ngay cả Lữ Thiên Thiên và Mã Trinh Nhi còn chẳng để mắt tới, vì con nha đầu đó mà tình căn thâm chủng, tất nguyên do, nhưng chắc chắn thứ tà thuật quyến rũ như ngươi ."

 

"Vậy Gia Vân công chúa nàng ? Chẳng ngài Gia Vân công chúa cùng Hàn thế tử..."

 

Tam hoàng t.ử khẽ , chậm rãi dậy.

 

"Sự việc tại nhân vi mà, thứ bản hoàng t.ử thì từng thứ nào đạt cả."

 

Tô Tả Sinh nghi hoặc.

 

"Vậy điện hạ nghĩ Tống chưởng quỹ là đang lời tức giận ?"

 

--- Cha Tệ Bạc Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm -

 

 

 

Loading...