Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 536: Cha tiện bạc tình vứt bỏ vợ con? Chúng ta ăn thịt ngươi đừng thèm ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:36:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quan sai chút hối hận vì mở lời, đáng lẽ nên đợi Lưu đại nhân nguôi giận một chút hẵng .

 

“Là... là Tống lão bản , nàng chuyện hôm nay nhất định cho nàng một lời giải thích, còn chúng dán cáo thị cửa tiệm giải phong, rằng chúng sai.

 

Ngoài ...”

 

Lời quan sai còn dứt, Lưu đại nhân vỗ mạnh một chưởng xuống bàn.

 

“Nàng đang nghĩ gì ? Dán thứ đó thì bá tánh sẽ nghĩ gì, nghĩ bổn quan điều tra sai, bổn quan phán đoán nhầm?”

 

Chuyện nếu cố ý thì ai cũng sẽ nghĩ tới, nhưng nếu cố ý dán một cáo thị , bá tánh liền sẽ suy diễn theo hướng đó, kinh thành bao nhiêu đang chờ xem trò , chừng ngày nào đó chuyện còn thể truyền đến tai Hoàng thượng.

 

Quan sai c.ắ.n chặt môi, dám mở lời nữa, chỉ cúi đầu.

 

“Ngoài cái gì?”

 

“Ngoài ... ngoài Tống lão bản còn , nàng yêu cầu kẻ vu cáo nàng bồi thường tổn thất của cửa tiệm nàng, bởi vì chuyện ầm ĩ khiến nàng hôm nay hầu như buôn bán gì, e là sẽ ảnh hưởng mấy ngày.”

 

Lưu đại nhân tức đến râu cũng run rẩy.

 

“Một tiện mệnh cỏn con, to gan lớn mật! Bổn quan thả nàng là cho nàng thể diện lớn lắm , nàng mà còn dám đòi bồi thường.”

 

Một quyền đập xuống bàn, Lưu đại nhân nặng nề hừ một .

 

“Ngươi một chuyến đến Tam hoàng t.ử phủ, thuật những lời nha đầu với Tam hoàng t.ử một .”

 

Chuyện là do Tam hoàng t.ử gây , hao tâm tổn trí vì nó.

 

Buổi tối, Tống Vãn Trân chuẩn ngủ, chợt thấy tiếng sột soạt bên cửa sổ.

 

Nàng hề nghĩ ngợi, liền mở cửa sổ, theo bản năng nàng nghĩ đó là Hàn Tranh.

 

Đừng hỏi nàng vì , chỉ là cảm giác thôi, quen lâu như ít nhiều gì cũng quen thuộc với .

 

“Làm gì mà nửa đêm leo cửa sổ, kẻ trộm hoa ?”

 

“Nàng đoán xem kẻ trộm hoa trở thành kẻ trộm ?”

 

Hàn Tranh nhẹ nhàng nhảy một cái, liền duyên dáng bệ cửa sổ, một chân gác trong, một chân đặt bệ cửa sổ.

 

Chàng mặc một chiếc trường bào màu lam bảo, cổ áo và tay áo trang trí bằng viền bạc thêu mây, bộ y phục sáng màu nổi bật gương mặt tuấn tú phóng khoáng của ánh trăng, càng thêm vẻ tôn quý chói mắt.

 

Gió nhẹ thổi qua, dải lụa buộc tóc cùng màu bay phấp phới theo gió, cảm giác như một vị tiên nhân giáng trần.

 

Tống Vãn Trân nghẹt thở, mỹ nam trăng, ai mê mẩn.

 

Đặc biệt là đôi mắt phượng dài hẹp của mỹ nam còn mang theo vài phần mơ màng quyến rũ.

 

Tống Vãn Trân thầm “chậc” một tiếng trong lòng, nàng cảm thấy tên cố tình mặc bộ y phục đến đêm khuya để câu dẫn nàng.

 

“Y phục mới ?”

 

Hàn Tranh nhướng mày, nàng ?

 

Khó khăn lắm Hàn Lưu Vân mới khen mặc bộ , nên liền nóng lòng mặc đến cho nha đầu xem.

 

Hàn Tranh nhẹ nhàng ho một tiếng.

 

“Làm từ lâu , cảm thấy nên từng mặc.”

 

“Rất mà, hợp màu , dáng mặc màu trông quý khí.”

 

Hàn Tranh nén khóe môi đang run rẩy, trong lòng cũng nở hoa nhưng thể hiện , nhẹ nhàng nhảy trong rời khỏi bệ cửa sổ.

 

“Ha ha, cũng tạm thôi, dáng ... quả thực cũng tạm thật ha.”

 

Hàn Tranh xoay một vòng, Tống Vãn Trân , bàn tay nhỏ bé nhịn gõ gõ chóp mũi của .

 

Nàng cảm thấy mắt như một con công đang khoe mẽ, mà đừng y phục của Hàn Tranh quả thực giống màu của chim công.

 

Hành động vô thức của Tống Vãn Trân trong mắt Hàn Tranh trở nên vô cùng đáng yêu, theo bản năng cũng học theo dùng ngón tay gõ gõ chóp mũi của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-536-cha-tien-bac-tinh-vut-bo-vo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them.html.]

 

Trông ngốc nghếch khiến Tống Vãn Trân bật .

 

Ánh mắt Hàn Tranh hiện lên vài phần cưng chiều.

 

“Tâm trạng khá hơn chút nào ? Còn sợ hãi ?”

 

Chuyện ban ngày Tống Vãn Trân sớm còn sợ nữa, thật, nghĩ đến Hàn Tranh nàng liền cảm thấy an tâm hơn nhiều.

 

“Chưa từng sợ, từ cửa tiệm liền đến Thuận Thiên Phủ ?”

 

Hàn Tranh tùy tiện tìm một chiếc ghế xuống nhưng vẫn giữ một cách nhất định với Tống Vãn Trân, nhỡ thật sự nha đầu coi là kẻ trộm hoa, thể chuyện hạ tiện như .

 

“Ừm, , cùng Lưu đại nhân hàn huyên một lát, đó liền .”

 

Tống Vãn Trân đảo mắt, một vẻ gian xảo.

 

Mèo con Kute

“Không moi thứ gì hữu ích ?”

 

Lưu đại nhân mà nhanh chóng phái đến nhượng bộ, e là Hàn Tranh dọa cho lão già ít.

 

“Bổn thế t.ử thông minh như , lẽ nào một chuyến vô ích, dọa uy h.i.ế.p coi như xác định rốt cuộc là kẻ nào đang giở trò .”

 

Thần sắc Tống Vãn Trân ngưng trọng vài phần.

 

“Là Tam hoàng tử?”

 

Hàn Tranh gật đầu, nha đầu quả là thông minh đến mức đáng sợ, uy h.i.ế.p dọa dẫm lão cẩu mới đoán một chút tin tức, ngờ nha đầu đoán .

 

“Ối, rốt cuộc ?”

 

Tống Vãn Trân trưng vẻ mặt quả nhiên là như .

 

“Tam hoàng t.ử dường như cần bạc.”

 

Tuy chuyện về Kim Tam Thương Hành Ninh Nam Vương cho nàng nhúng tay , nhưng khi nàng Kim Tam Thương Hành là tài sản danh nghĩa Tam hoàng tử, nàng liền vụ án lừa đảo tài chính ở Thanh Viễn huyện và mấy huyện lân cận liên quan đến Tam hoàng tử.

 

Chuyện Trần Thanh Yên cuối cùng nàng cũng một chút, đại khái là cuối cùng Trần gia dùng bạc từ tay Tam hoàng t.ử mua lấy mạng Trần Thanh Yên.

 

Một hoàng tử, sinh mang vinh hoa phú quý bên , vì cố chấp với bạc đến , tiếc lừa gạt, chừng đến khi sự việc vỡ lở, liền sẽ thanh danh ô uế, tiền đồ tiêu tan hết.

 

vẫn như lý do là gì, chẳng lẽ đợi đến lúc c.h.ế.t, trang quan tài để chôn cùng !

 

Hàn Tranh , quả nhiên thể giấu nha đầu .

 

“Ừm, quả thực cần bạc, nên vẫn luôn tìm cách kiếm bạc, liền để mắt đến nàng.

 

Nàng bây giờ trong mắt chính là một miếng mồi béo bở.”

 

Tống Vãn Trân nhướng mày, rót một ngụm lạnh uống.

 

“Không, chắc là nhầm , thịt béo, mà là một miếng thịt cá xương, loại thể bóp nghẹt cổ họng .”

 

Muốn cướp bạc của nàng? Nằm mơ! Đó đều là tiền xương m.á.u của nàng, nàng từng chút một nỗ lực kiếm , thật sự nghĩ việc buôn bán của nàng dễ như , tiền dễ kiếm như .

 

Nàng đổ bao nhiêu tâm huyết, hao tổn bao nhiêu trí óc, ngay cả một lời chào cũng , liền hái trái đào của nàng, tưởng là Bật Mã Ôn ?

 

26. Hàn Tranh bật , nha đầu nhỏ gan còn lớn hơn trời, nhưng ở đây, sợ nàng gan lớn.

 

“Nàng tính toán gì?”

 

“Gây rối chứ !”

 

Chuyện nếu cho nàng một lời giải thích, nàng tuyệt đối sẽ dễ dàng bỏ qua, vô duyên vô cớ liền đổ một cái nồi đen lên đầu nàng, tưởng vạch trần cái nồi là ? Nghĩ lắm!

 

“Được, tùy nàng, sắp xếp bên cạnh nàng, sẽ bảo vệ nàng an , nhưng nàng vẫn cẩn thận một chút, đối phương còn hạ tiện hơn nàng nghĩ.”

 

Sắp xếp bên cạnh nàng ? Là vị cao thủ , suýt chút nữa khiến Lâm Thu Vi rút roi của .

 

---

 

 

 

Loading...