Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 527: Nhân phẩm không tốt, kiên quyết không dùng ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:35:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ngươi thật ?”

 

Ngô Phú Quý gian xảo.

 

“Đương nhiên là thật , mà, ngươi cũng giống , nhân phẩm , chẳng thèm để mắt đến , là cứ an phận mà ở đây chờ việc thôi.”

 

Ngô Phú Quý vỗ vỗ vai Đặng Chiêm Ba, tỏ vẻ hưởng thụ mà sờ một cục đá cứng ngắc gối, vô cùng thoải mái tìm một gốc tường xuống.

 

Đặng Chiêm Ba đang xổm đất bỗng bật dậy, về nhà. Y đến hỏi đại ca y xem là ý gì.

 

Dám giở trò với y, y sẽ chơi cho y c.h.ế.t thì thôi.

 

Đến khi Đặng Chiêm Ba trở về thì thấy cửa nhà Đặng Sư Phụ vẫn khóa. Y đạp cửa nhà một cái mới .

 

Thấy chồng trở về, Diệp Nhị Thúy vội vàng chạy tới đón.

 

“Hôm nay nhận việc nào ?”

 

Đặng Chiêm Ba mặt mày âm trầm.

 

“Đâu nhiều việc thế, nàng tưởng việc bên ngoài dễ nhận lắm chắc.”

 

Diệp Nhị Thúy xong sắc mặt liền tệ.

 

“Không nhận việc thì về nhà gì, kiếm bạc thì với con ăn gì? Chàng đại ca xem, tháng nào cũng rảnh rỗi, cùng là thợ mộc, bằng .”

 

Diệp Nhị Thúy mắng một câu tức giận chạy phòng.

 

Đặng Chiêm Ba tức đến mức đá bay chậu gỗ bên cạnh cũng theo nhà hỏi Diệp Nhị Thúy.

 

“Đại ca và đại tẩu gần đây rốt cuộc đang gì, nàng chú ý ?”

 

Mèo con Kute

Diệp Nhị Thúy vui đáp.

 

“Họ sớm về khuya, ?”

 

Nói xong, Diệp Nhị Thúy dường như mới phản ứng điều gì đó.

 

, nhà đại ca mấy hôm nay đều gì thế nhỉ, sớm về khuya, cũng chẳng thấy họ việc mộc nữa.”

 

Đặng Chiêm Ba vốn dĩ chút tin lời Ngô Phú Quý , nhưng lúc chút nghi ngờ, chẳng lẽ đại ca thật sự đang ăn lớn ở nơi khác, còn thuê nữa ?

 

Đặng Chiêm Ba kể những lời từ Ngô Phú Quý cho Diệp Nhị Thúy một lượt.

 

Diệp Nhị Thúy xong cũng bán tín bán nghi.

 

“Mấy bữa còn hai vợ chồng họ gì đó với Đại Thuận và Nhị Thuận, bộ dạng hình như chuyện gì cần họ giúp đỡ. Hay là hỏi Đại Thuận xem, vợ chồng đại ca rốt cuộc đang gì.”

 

Đặng Chiêm Ba gật đầu, tối đó liền tìm đến nhà Đại Thuận.

 

Đại Thuận tính tình chất phác, mấy câu Đặng Chiêm Ba moi hết lời. May mắn là Đặng Sư Phụ giữ một chiêu, bên ngoài thì giúp Tống Lão Bản việc, chỉ là Tống Lão Bản tin tưởng nên mới để giúp quản lý mà thôi.

 

Đặng Chiêm Ba hừ lạnh một tiếng, y còn tưởng đại ca ăn lớn gì ghê gớm, hóa chỉ là giúp chạy việc mà thôi.

 

mà Tống Lão Bản là tiền, chắc đại ca giúp nàng việc cũng kiếm ít. Không ngờ đại ca cái cơ duyên , trách gì mấy hôm nay sớm về khuya.

 

Hóa hôm đó Tống Lão Bản tìm y là vì chuyện , y còn tưởng Tống Lão Bản tìm y việc mộc.

 

Trong lòng Đặng Chiêm Ba vô cùng bất bình, tại Tống Lão Bản coi trọng là y, hơn nữa chuyện thế đại ca dựa gọi y cùng.

 

Nếu y và Tống Lão Bản quan hệ như , thì đại ca nên kéo y giới thiệu với Tống Lão Bản một chút, nếu hôm đó y đắc tội với Tống Lão Bản .

 

Thế nhưng, đại ca thà tìm khác việc, cũng tìm y, y ý gì chứ, khinh thường y .

 

Được, khinh thường y như , y nhất định khiến đại ca đến cầu xin y mới .

 

Đại Thuận lỡ lời xong trong lòng hối hận, hôm liền vội vàng kể chuyện Đặng Chiêm Ba tìm cho Đặng Sư Phụ.

 

Đặng Sư Phụ sớm đoán sẽ ngày , Đặng Chiêm Ba sớm muộn gì cũng những chuyện . May mà y bên ngoài, cái xưởng mộc y phần trăm lợi nhuận, nếu đến khi kiếm bạc, tên tiểu t.ử đó nhất định sẽ đỏ mắt.

 

Còn sẽ gây chuyện gì nữa.

 

“Hắn thì , bất kể chuyện gì, ngươi cũng ít với thôi. Ngươi tính tình tên tiểu t.ử đó đấy, tâm tư bất thuần, sợ sẽ đến phá hoại. Hắn ngáng chân thì sợ, chủ yếu là sợ chậm trễ đại sự của Tống Lão Bản.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-527-nhan-pham-khong-tot-kien-quyet-khong-dung.html.]

 

Đại Thuận liên tục gật đầu.

 

“Ta , Đặng ca, của ngươi quá quỷ quyệt , hôm qua đột nhiên đến, thật sự kịp phản ứng, cũng đề phòng, cứ tưởng những chuyện chúng đều cả.”

 

Hai đang chuyện thì Lâm Nguyệt Anh chạy tới.

 

“Chàng với Tam Băng chuyện để đến đây việc ?”

 

Đặng Sư Phụ gật đầu.

 

“Phải, hôm mới xong với , năm đều tìm xong , Tam Băng tay nghề cũng , việc cũng nhanh nhẹn, liền để đến.”

 

Lâm Nguyệt Anh hừ một tiếng, sắc mặt .

 

“Hừ, Tam Băng mới đến với , vẫn tự , đến chỗ chúng . Vốn dĩ đến với , nhưng thấy , liền nhờ nhắn thẳng cho , sẽ đến nữa.”

 

Đặng Sư Phụ phất tay, coi đó là chuyện lớn.

 

“Hắn đến thì thôi, lát nữa hỏi khác, Tống Lão Bản trả tiền công cao như , còn sợ tìm .”

 

Lời Đặng Sư Phụ dứt, khác tìm đến.

 

“Đặng ca, ở trong nhà !”

 

Đặng Sư Phụ liền vội vàng khỏi nhà, thấy đến liền rạng rỡ. Đây cũng là một thợ mộc y tìm hai hôm .

 

“Này, A Lộc đến , mau , trong nhà mát mẻ.”

 

A Lộc ở cửa hì hì chút ngại ngùng, Đặng Sư Phụ liền bước ngoài.

 

“Đặng ca, chỗ thật sự lớn quá, cả một khu đều dùng để mộc ?”

 

Đặng Sư Phụ gật đầu, đó, đến lúc đó các ngươi cứ việc ở đây, trưa sẽ bao một bữa cơm.

 

Đặng Sư Phụ tưởng rằng A Lộc thấy nơi hoành tráng như nhất định sẽ vui, ai ngờ sắc mặt càng lúc càng rối rắm, như lời gì khó .

 

“A Lộc, ngươi điều gì ?”

 

A Lộc còn khó coi hơn cả .

 

“Đặng ca, ngươi thể nghĩ đến , thật sự vui, nhưng còn cha già, con cái nhỏ, thật sự thể trì hoãn , công việc thể , là ngươi cứ hỏi khác .”

 

“A?”

 

Đặng Sư Phụ còn kịp phản ứng.

 

A Lộc xong liền thẳng, đầu , sợ Đặng Sư Phụ sẽ gọi .

 

Đặng Sư Phụ đầu vợ một cái, cả hai đều đầy vẻ nghi hoặc, chuyện đó đều rõ ràng , đổi là đổi chứ.

 

Chẳng mấy chốc thêm hai đến, mấy câu cũng ở đây, từ chối những việc hẹn .

 

Như là trong năm thì bốn nữa. Đặng Sư Phụ lập tức hoảng loạn, sắp chính thức khai công , Tống Lão Bản còn thuê cả cửa hàng trong thành treo biển hiệu xong xuôi .

 

Y ở đây , cung cấp đủ hàng thì chẳng khó Tống Lão Bản .

 

lúc Đặng Sư Phụ đang lo lắng thì một chạy tới.

 

Đặng Sư Phụ cũng chẳng còn tâm trạng lời ho nữa, sắc mặt chút mà mở lời.

 

“Ngươi cũng định nữa ?”

 

Thu Phúc sửng sốt, chút nghi hoặc Đặng Sư Phụ.

 

“Sao , Đặng đại ca, xưởng của chúng thật sự thể nữa ?”

 

Đặng Sư Phụ và Lâm Nguyệt Anh .

 

“Ai với ngươi xưởng thể nữa?”

 

--- Tra cha vứt vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...