Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 521: Quốc Công phủ sẽ không ngăn cản bọn họ ở bên nhau sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:35:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ thực, Tống cô nương và mới là một loại ?
“Hàn thế tử, những lời của ngươi còn quá sớm. Ngươi từng nghĩ rằng lẽ sự tiếp cận của ngươi đối với Tống cô nương căn bản là một chuyện ?”
Ánh mắt Hàn Tranh trong nháy mắt trở nên sắc bén.
“Là , sẽ do và Vãn Trân định đoạt, cần khác gì.”
Hai ngươi một câu, một câu, ý tứ trong lời vô cùng bất lịch sự, nhưng sắc mặt đổi, còn tưởng hai đang đàm tiếu phong sinh.
Rất nhanh, Tống Vãn Trân và Tô Niệm liền xuống lầu, bốn cùng , về phía tửu lầu.
“Vãn Trân, Niệm Niệm.....”
Mấy còn đến tửu lầu thấy một giọng quen thuộc, Hàn Lưu Vân lớn tiếng gọi vẫy tay chạy về phía .
Nàng đến tiệm tìm Tống Vãn Trân, tiểu nhị Tống Vãn Trân và Hàn Tranh đến tửu lầu gần đó ăn cơm, nàng liền nghĩ đến đây.
Thấy đến, trong lòng Tống Vãn Trân vô cùng vui vẻ, nàng cảm thấy lúc , càng đông càng .
Hàn Lưu Vân nhanh chạy đến mặt mấy , Tiêu Mộc Trần lẽ là bạn của ai đó, liền khách khí gật đầu chào.
Tiêu Mộc Trần cũng gật đầu chào đối phương, cách ăn mặc của nàng liền cũng là một phận tầm thường, chắc hẳn là tiểu thư của nhà nào đó.
Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo, Hàn Lưu Vân liền giận dỗi Hàn Tranh.
“Không , buổi trưa sẽ cùng đến tìm Vãn Trân mà, tự đến mà thèm chào hỏi một tiếng nào .”
Hàn Tranh liếc trắng Hàn Lưu Vân một cái, trong lòng thầm nghĩ y lấy thời gian mà chào hỏi chứ, y hận thể mọc thêm bốn chân, y tự đến đây còn cần dắt ngựa lãng phí thời gian .
“Ta quên mất , bình thường bận rộn như thể nhớ những chuyện nhỏ nhặt .”
Hàn Lưu Vân nữa bất mãn trừng mắt Hàn Tranh.
“Rốt cuộc là ca ca của , một chút cũng xem là , thấy bây giờ trong mắt chỉ ......”
Hàn Lưu Vân khẽ hừ một tiếng, đó ranh mãnh Tống Vãn Trân.
Hàn Tranh như vỗ đầu Hàn Lưu Vân một cái, trách mắng .
“Chỉ thông minh, chỉ nhiều chuyện!”
Lúc kinh ngạc nhất ai khác chính là Tiêu Mộc Trần, ngờ Hàn Lưu Vân là của Hàn Tranh.
Hơn nữa nàng trông vẻ thiết với Tống Vãn Trân, cũng hề phản đối chuyện Hàn Tranh thích Tống Vãn Trân.
Sao thế , Hàn Quốc Công phủ sẽ ngăn cản Hàn Tranh thích Tống Vãn Trân ?
Sẽ ngăn cản bọn họ ở bên ?
Tiêu Mộc Trần tuy kinh ngạc nhưng cố hết sức kiểm soát cảm xúc của , cho đến khi dần dần bình tĩnh .
Hàn Lưu Vân chẳng qua chỉ là một cô nương, nàng căn bản hiểu sự lợi hại trong chuyện .
Hắn tin rằng Hàn Quốc Công và Hàn phu nhân chắc chắn sẽ đồng ý với mối hôn sự .
Mấy đến tửu lầu, vì đông nên bữa cơm ăn cũng coi như náo nhiệt.
Sau khi tạm biệt Tống Vãn Trân, Tiêu Mộc Trần lên xe ngựa, nụ mặt dần dần biến mất, đó là một vẻ chua xót.
Chỉ mới nửa năm, nàng thiết đến với Hàn Tranh, còn với thì dường như càng xa lạ hơn.
Tiêu Mộc Trần bỗng nhớ đến chuyện của Tôn Xảo Vân, xem nam nhân và Tôn thẩm quan hệ tầm thường.
Nếu như thì...... Tống Thiên Kha ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-521-quoc-cong-phu-se-khong-ngan-can-bon-ho-o-ben-nhau-sao.html.]
Kể từ khi Tống Thiên Kha nhận sự tài trợ của Tiêu phu nhân, cuộc sống hơn nhiều. Tiêu phu nhân cho rằng thật sự thể chủ chuyện của Tống Vãn Trân, tự nhiên sẽ keo kiệt.
Huống hồ, đối với tài lực của Tiêu gia, chút lợi lộc từ kẽ tay chảy cũng đủ cho hai con Tống Thiên Kha no bụng.
Tống Thiên Kha còn thường xuyên khoe khoang mặt Tiêu phu nhân rằng Tôn Xảo Vân sớm muộn gì cũng sẽ với , sở dĩ Tôn Xảo Vân ly hôn với chẳng qua là vì giận mà thôi.
Đợi đến khi hết giận bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ đoàn tụ, giữa bọn họ còn mấy đứa con nữa, thể chia lìa chứ.
Những lời Tiêu phu nhân thật sự tin, bà chỉ tin mà còn với Tiêu Mộc Trần.
Tiêu Mộc Trần đương nhiên tin những lời , nhưng chịu nổi mẫu thường xuyên cằn nhằn bên tai .
Số cằn nhằn nhiều, thậm chí vô thức tin theo, thậm chí ngây thơ cho rằng Tống Thiên Kha thật sự sẽ tái hợp với Tôn Xảo Vân, đó tác hợp hôn sự giữa và Tống Vãn Trân.
Bây giờ xem ý nghĩ quả thực là một trò .
Tôn Xảo Vân của hiện tại thể để mắt đến kẻ như Tống Thiên Kha , nam nhân bên cạnh nàng bất kể là tướng mạo khí chất đều bỏ xa Tống Thiên Kha mấy con phố.
Đặng sư phụ tay nhanh, hai ngày tìm một địa điểm tồi, vị trí ở ngoại thành, gần đó một nông trang lớn, là của nhà ai.
Nông trang đó nhỏ, bên trong nuôi ít việc.
Nhân khí của khu vực gần như đều dựa trang viên .
Gần nông trang, chỉ thuận tiện cho các tiểu nhị ăn uống sinh hoạt, mà còn chút nhân khí, vạn nhất xưởng việc gấp cần giúp đỡ cũng thể tìm .
Tống Vãn Trân thấy nơi , nàng ưng ý.
“Cứ ở đây .”
Tống Vãn Trân lấy một bản phác thảo xây nhà xưởng, bản phác thảo gần như giống hệt xưởng mộc của Tống thợ mộc ngày , chỉ vài chỗ đơn giản sửa đổi một chút dựa kinh nghiệm .
Đặng sư phụ nhận lấy bản vẽ thiết kế, cảm thấy xây một cái sân lớn như thật sự chút lãng phí.
“Cái cũng quá lớn , tốn bao nhiêu bạc chứ, cần thiết lãng phí như ?”
Tuy Đặng sư phụ cần bỏ tiền, nhưng y cảm thấy bạc của Tống lão bản cũng là bạc chứ, cũng là kiếm khó khăn, thể cứ lãng phí ném xuống sông xuống biển như !
“Đặng sư phụ cần lo lắng, cứ theo lời , đợi đến khi xưởng mộc khai trương, y sẽ vì cần một nơi lớn như .
Số bạc tuyệt đối lãng phí, nơi sẽ là tổng cơ sở sản xuất của chúng , cho nên diện tích nhất định thể nhỏ .”
Địa giá trong nội thành quá đắt đỏ, chỉ nên dùng để bán hàng, khi xong đồ gỗ sẽ đem trưng bày và tiêu thụ tại các cửa hàng trong nội thành.
Xưởng mộc ở ngoại thành sẽ chuyên dùng để sản xuất, nàng mở thêm vài cửa hàng đồ gỗ trong thành, nên việc sản xuất nhất định theo kịp.
Nơi đây tương đương với một nhà xưởng đúng nghĩa, vị trí thà lớn một chút còn hơn chật hẹp, eo hẹp quá mức, nếu mở rộng sẽ phiền phức, ảnh hưởng đến việc kiếm tiền.
Tống Vãn Trân xong, sắc mặt tối , nàng hiện giờ đang cần kiếm bạc, cần kiếm thật nhiều bạc, và cảm giác những bạc sẽ sớm dùng đến.
Đây cũng là lý do vì nàng gấp gáp gây dựng việc kinh doanh đồ gỗ.
Đặng sư phụ thấy Tống Vãn Trân chắc chắn như , liền gì nữa. Ông từng Tống Vãn Trân kể rằng đây nàng cũng từng kinh doanh đồ gỗ ở quê nhà, hơn nữa còn thành công, những gì nàng đang bây giờ đều là kinh nghiệm từ .
Biết những điều , Đặng sư phụ khỏi liên tục thán phục Tống Vãn Trân.
Một từng học nghề mộc, chỉ bằng tài năng của mà thể vẽ những kiểu dáng đồ gỗ độc đáo, liền thể gây dựng việc kinh doanh, chỉ mà còn lớn.
Thật phí công ông thợ mộc bao nhiêu năm, đến giờ vẫn chỉ là một thợ mộc nhỏ bé, thật chút hổ.
Cả một đời còn bằng một cô nương nhỏ tuổi nhanh trí, ông thật là sống uổng phí .
Mèo con Kute
--- Tra Cha Ruồng Bỏ Vợ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm Khát -