Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 51: Phải tự yêu quý bản thân. ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:15:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai con về đến thôn, đúng lúc thấy Tống Lý Chính đang chuẩn ngoài. Nhớ đến chuyện đêm qua nhà trộm, Tôn Xảo Vân liền lên tiếng gọi y .
"Lý Chính thúc ơi!"
Tống Lý Chính tiếng đầu , liền thấy hai con Tống Vãn Trân, mỗi xách một giỏ, hình như từ hướng Nam Sơn tới.
Trong mắt Tống Lý Chính hiện lên vẻ đồng cảm, hai con cô nhi quả phụ sáng sớm lên núi, chắc là cuộc sống ở nhà mấy khá giả, gì ăn, thật đáng thương!
"Đây là cùng Tam Nha đào nhiều rau dại như !"
Mặc dù Tôn Xảo Vân đưa các con ở thôn Tống Gia, nhưng Tống Lý Chính hề coi nàng là ngoài. Nàng gả thôn Tống Gia hai mươi năm, trong mắt y chẳng khác gì trong thôn Tống Gia.
"Vâng, cũng đào ít. Lý Chính thúc mà thiếu rau thì cứ lấy một ít về ăn ạ!"
Tôn Xảo Vân hào phóng đẩy giỏ về phía . Trong lòng nàng vô cùng ơn Tống Lý Chính ngày đó về phía Tống Thiên Kha và Tống lão thái thái, mà kiên quyết yêu cầu hai bên hòa ly, nếu bây giờ nàng e rằng còn chỗ dung .
Tống Lý Chính vội vàng xua tay, hai con cô nhi quả phụ vất vả lắm mới đào ít rau dại, y nào dám nhận.
Thấy Tống Lý Chính từ chối, Tôn Xảo Vân cũng cố chấp nữa, dù rau dại cũng chẳng thứ gì lành.
"Lý Chính thúc, đêm qua nhà con e rằng trộm."
"Cái gì?"
Tống Lý Chính chợt trợn to mắt. Từ khi y Lý Chính, mấy kẻ tay chân sạch sẽ trong thôn y đều thường xuyên răn dạy. Mấy ngày , chuyện Tống Thiên Kha hưu thê ầm ĩ khắp nơi, đến nỗi y gặp Lý Chính thôn bên còn cảm thấy ngẩng mặt lên .
Không ngờ mới mấy ngày xảy chuyện trộm cắp, đây tuyệt đối phong khí nên ở thôn Tống Gia. Quan trọng hơn là trộm cắp ăn trộm nhà của hai con cô nhi quả phụ, quả là vô sỉ!
"Trong nhà mất thứ gì ?"
Tống Lý Chính chuyện hai ngày lão đại nhà họ Tôn giúp bắt một con heo rừng. Nghe cả con heo rừng đó đều kéo trấn bán, chắc cũng bán mấy lượng bạc, e là tên trộm chính là nhắm bạc đó.
"May nhờ Tam Nha đầu tiên kiến chi minh, hàng rào bảo vệ tường sân. Kẻ đó kịp sân bỏ chạy ."
"À..."
Mèo con Kute
Tống Lý Chính rõ ràng sững một chút, kinh ngạc Tống Vãn Trân. Lại còn cách ? Tam Nha đầu sớm nhà sẽ trộm nên chuẩn phòng vệ trong sân ?
Người thường "trộm tay ", y vốn nghĩ dù nhà trộm thì cũng mất chút gì đó, ngờ tên trộm còn sân.
"Không mất đồ là . Hai ngày tới sẽ tìm hai thanh niên trong thôn, tối đến tuần vài để những kẻ tay chân sạch sẽ thu ý đồ . Chỉ là tên trộm e rằng dễ bắt."
Tống Lý Chính tên trộm còn sân, là ban đêm, căn bản thấy , bắt tên trộm chút khó khăn.
"Lý Chính thúc, nếu tên trộm chính là trong thôn Tống Gia chúng , e rằng sẽ dễ tìm thôi."
Tống Vãn Trân một cách nghiêm túc.
"Hai hôm , đại cữu của giúp chúng treo một vòng móc sắt tường trong nhà. Tối qua kẻ đó leo tường mắc , mới kêu lên một tiếng bỏ chạy, nhưng tường để ít vết máu, chắc hẳn là thương nhẹ."
"À!"
Tống Lý Chính nhỏ giọng kinh hô một tiếng, chỉ cảm thấy một luồng gió lạnh luồn qua đáy quần.
Treo móc sắt tường, ngờ nha đầu nghĩ . Y chỉnh sắc mặt, suy nghĩ mở miệng.
"Được, . Lát nữa sẽ tìm cùng khắp thôn hỏi han, xem nhà ai thương ngoài da mà ngoài việc. Nếu tìm kẻ gây họa nhất định sẽ nghiêm trị dung thứ, thôn Tống Gia tuyệt đối thể cái phong khí bất chính ."
Tôn Xảo Vân liên tục cảm ơn. Thực nàng chỉ chuyện với Tống Lý Chính để y nhắc nhở trong thôn cảnh giác một chút, chứ từng nghĩ rằng thể thực sự bắt tên trộm đêm qua.
Hai con về đến nhà, Cẩu Nhi đang trong phòng tỉnh dậy. Nghe thấy tiếng mở cửa liền chạy đón, "phụp" một tiếng quỳ xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-51-phai-tu-yeu-quy-ban-than.html.]
"Đa tạ thẩm thẩm và Tống tỷ tỷ cứu mạng!"
Tôn Xảo Vân vội vàng bước tới đỡ y dậy.
"Hài t.ử mau lên, cần như ! Trên còn đau ?"
Cẩu Nhi chút thụ sủng nhược kinh, cúi đầu, thể gầy yếu khẽ run rẩy. Trừ Tô tiểu thư đưa y về Tô phủ hạ nhân, từng ai nhẹ nhàng hỏi y đau như .
"Không đau ạ, Cẩu Nhi là tiện mệnh , ngủ một đêm là đau nữa ."
Những vết bầm tím lớn vẫn còn chói mắt, vết thương nghiêm trọng như thể ngủ một đêm là đau nữa, chắc hẳn là chịu bao nhiêu trận đòn nên quen với nỗi đau .
Tống Vãn Trân khẽ cụp mắt, đành lòng mở lời.
"Ai ngươi là tiện mệnh , của ngươi quý giá lắm đấy. Từ nay về yêu quý nó cho , nếu ngươi ngay cả bản cũng yêu quý, thì khác coi trọng ngươi . Sau những lời tiện mệnh nữa."
Cẩu Nhi cúi đầu , y hiểu lời Tống Vãn Trân , nhưng y yêu quý bản đến mấy thì ích gì, y chỉ là một đứa trẻ mồ côi cha , ngoài ai cũng thể tùy tiện ức h.i.ế.p y.
"Được , đứa bé cũng đáng thương. Cứ để y ở nhà chúng . Nương nấu cơm, con xem t.h.u.ố.c hôm qua mang về thoa thêm cho y chút."
"Vâng!"
Tống Vãn Trân đáp một tiếng phòng lấy thuốc, để ý đến Cẩu Nhi đang ngẩn ngơ ở đó.
Y lầm chứ, thẩm thẩm để y ở nhà ?
Đợi đến khi Tống Vãn Trân lấy t.h.u.ố.c xong , Cẩu Nhi vẫn nguyên tại chỗ nhúc nhích.
"Tống tỷ tỷ? Các đuổi ?"
Giọng Cẩu Nhi chút kích động.
"Ai đuổi ngươi ? Ngươi cứ ở nhà cho là . Hôm qua lừa của Tô tiểu thư ít bạc đó, đủ để nuôi ngươi ."
Trong mắt Cẩu Nhi đang ngỡ ngàng dần dâng lên làn sương mờ. Hôm qua y đ.á.n.h khắp cũng , nhưng lúc kìm mà nghẹn ngào. Lại nguyện ý thu lưu y, còn nuôi y.
"Tống tỷ tỷ, thể nhiều việc, cần tỷ nuôi ."
"Khóc cái gì, nếu ngươi ở , ngươi chính là nam nhân duy nhất trong nhà đấy."
Tống Vãn Trân trêu ghẹo.
Cẩu Nhi từ khi còn khá tỉnh táo hôm qua trong nhà chỉ ba phụ nữ. Lúc Tống Vãn Trân , y lập tức lau nước mắt, thẳng và .
"Tống tỷ tỷ yên tâm, chính là nam nhân của nhà , nhất định sẽ bảo vệ các ."
Bữa sáng đơn giản là một nồi cháo gạo lứt, và mấy cái bánh bao thịt còn thừa từ hôm qua, mỗi chia một cái.
Cẩu Nhi ăn bánh bao thịt mà thơm ngon đến mức suýt chút nữa c.ắ.n đứt cả ngón tay. Y lớn chừng còn bao giờ ăn bánh bao thịt ngon như .
Ăn xong Cẩu Nhi rơi nước mắt. Y đúng là gặp may ch.ó má, một kẻ đáng lẽ đ.á.n.h c.h.ế.t giờ thể đây ăn một cái bánh bao thịt thơm ngon như , quả là phút c.h.ế.t cũng đáng giá.
"Cẩu Nhi nữa , đủ no ? Ăn cái của thẩm thẩm ?"
Tôn Xảo Vân thấy Cẩu Nhi chợt liền chút lo lắng và đau lòng. Nàng khỏi nhớ đến Tống Vân Phi bỏ huyện thành.
Mặc dù thằng nhóc đó chủ động đoạn tuyệt quan hệ với nàng, nhưng con ruột của thì nàng tự nhiên thể hận , chỉ là y huyện thành cuộc sống .
--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -