Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 50: Trên núi có người đánh nhau? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:15:21
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc dù kẻ trộm sân, nhưng hai con ít nhiều cũng giật , phòng xem Tống Vãn Cầm, xác nhận nàng vô sự xong mới trở về ngủ.
Khi ngủ thì còn yên giấc như , mơ mơ màng màng gần như trời còn sáng hẳn cả hai tỉnh giấc.
Tranh thủ lúc trời nóng, hai con xách giỏ, cầm xẻng liền lên Nam Sơn.
Mấy hôm con lợn rừng lớn tự đ.â.m đầu c.h.ế.t ở đây, Tống Vãn Trân lên núi thử vận may xem nhặt đồ nữa .
Trời tờ mờ sáng, núi còn mang theo chút gió nhẹ, mát mẻ hơn núi nhiều, tuy bây giờ trời hạn hán, nhưng núi vì cây cối rậm rạp địa thế cao, nước trong quá trình bốc đất và thực vật hấp thụ, khiến núi thể ở một mức độ nào đó thu thập nước từ những nơi khác, nên tình hình hạn hán núi thường hơn một chút.
Làng Tống Gia ngay chân núi Nam, sống dựa núi, nên dân làng việc việc gì cũng đều lên núi càn quét một lượt.
Năm ngoái vì lũ lụt mà thu hoạch các nhà , ít nhà thiếu gạo ăn, nhà nhà đều ngày ngày lên núi tìm kiếm đồ ăn để lấp đầy bụng.
Năm nay trời hạn hán mà bông lúa còn kết hạt, trong lòng càng sốt ruột, nên núi dù là rau dại kịp mọc tươi cũng nhổ sạch.
Tôn Xảo Vân một vòng đào một ít rau sam và rau đắng, tuy nhiều nhưng gộp cũng đủ ăn hai bữa.
Tống Vãn Trân thấy nhiều bạc hà dại và tía tô, mọc còn ít cây trông già mà chẳng ai động đến, nàng liền kích động đến hái nhiều.
“Tam nha đầu, loại cỏ dại ăn !”
Thấy Tống Vãn Trân hái hăng say, Tôn Xảo Vân vội vàng đến ngăn cản.
“Nương, đây là đồ đó, cỏ dại , đợi lát nữa con sẽ cho nương ăn.”
Thấy Tống Vãn Trân hì hì như nhặt báu vật, Tôn Xảo Vân cũng ngăn nữa, nha đầu ăn lẽ thật sự ăn , nhưng nàng lớn chừng quả thật từng ăn những thứ .
Thực tế chứng minh đồ núi quả nhiên dễ gì mà đào sạch, Tống Vãn Trân thêm mấy chỗ, còn thấy ít cần tây dại, ở chỗ cao hơn một chút còn vài cây táo chua dại khô khốc treo cành.
Tống Vãn Trân hai lời liền trèo về phía chỗ cao.
Ngay khi Tống Vãn Trân leo lên một tảng đá lớn phía , chỉ thấy mấy con chim dại đột ngột bay vụt qua mặt, suýt chút nữa đ.â.m mặt nàng.
“Không , trong động đ.á.n.h , trong động đ.á.n.h !”
Mấy con chim dại vỗ cánh bay qua, Tống Vãn Trân mới phẩy phẩy bụi đất bay mắt.
Đánh ? Trên núi đ.á.n.h ? Sớm tinh mơ thế ai chạy lên núi đ.á.n.h , với sự tò mò Tống Vãn Trân leo lên một tảng nữa, còn vững đột nhiên thấy một trận lời lẽ tục tĩu khó truyền tai.
C.h.ế.t tiệt~ Tống Vãn Trân đột nhiên giật , chỉ là nàng một đóa bạch liên thuần khiết như mà ô uế tai.
Haizzz, vì mấy quả táo dại mà đành chịu đựng một lát xem !
Bị sự tò mò thúc đẩy, Tống Vãn Trân nhịn lén lút bò thêm một chút về phía , chỉ thấy phía một đống cỏ dại và dây leo che khuất một cái hang núi lớn, âm thanh chính là từ trong hang phát .
“Tiểu tiện nhân, ngươi đúng là khiến gia môn nhớ c.h.ế.t!”
“Ai da, nhẹ tay chút, quần áo của sắp xé rách .”
“Sợ gì, xé rách gia môn mua cho nàng cái mới.”
Tống Vãn Trân chỉ thấy một đường hắc tuyến, xem đây là hai mới gặp lâu, âm thanh chỉ là màn dạo đầu mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-50-tren-nui-co-nguoi-danh-nhau.html.]
Nàng mà, sớm tinh mơ thế gì ai chạy lên núi đ.á.n.h , chỉ chuyên chạy lên núi để "vận động" thôi.
Trong hang núi phát một trận tiếng sột soạt, tiếp đó là âm thanh hai chính sự.
“Ôi, nhẹ tay chút, lỡ phát hiện thì .”
“Cái lão nam nhân của nàng đúng là một tên phế vật, bao lâu chạm nàng , xem tiểu tiện nhân thèm khát đến mức nào kìa.”
“Cút ngươi~”
Người phụ nữ trong hang núi nũng nịu rên rỉ một tiếng, Tống Vãn Trân chỉ thấy âm thanh vô cùng quen thuộc, đây chẳng là vợ của Vương Lại T.ử làng Tống Gia ?
Thông tin thật quá lớn, hai còn đang lén lút tư tình?
Phía Tôn Xảo Vân thấy Tống Vãn Trân bò ở đó mãi động đậy, liền lên tìm nàng, nhưng Tống Vãn Trân phẩy tay ngăn .
Nàng lắng tai một lúc, sợ Tôn Xảo Vân đột nhiên lên sẽ kinh động hai , liền vội vàng cẩn thận bò xuống, cũng còn hứng thú hái táo dại nữa.
Chỉ là xuống nửa đường thì nàng trượt chân suýt chút nữa thốt lên tiếng kêu, may mà một bụi cỏ dại cao nửa chặn chân mới vững.
Mèo con Kute
Tống Vãn Trân kỹ bụi cỏ dại cao gần bằng đầu nàng, cành cây gần bằng một cây con .
Nàng kinh ngạc một lát, cẩn thận đ.á.n.h giá bụi cỏ dại thô to đó, đây... đây chẳng là khoai nưa , một thứ nàng thích ăn nhất khi giảm cân ngày , ở đây khoai nưa.
Phát hiện gì, ngẩng đầu lên mới thấy chân nàng là thứ .
Tống Vãn Trân chợt sực tỉnh, thứ mà nguyên chủ gọi là "Quỷ đầu" ở đây chính là loại củ độc, lớn trẻ con đều tuyệt đối ăn thứ .
Trong lòng Tống Vãn Trân chút kích động, nếu những củ khoai nưa xác định là thể ăn , chúng sẽ trở thành một nguồn lương thực quan trọng.
Nếu vụ mùa năm nay cuối cùng thể cứu vãn , thì những củ khoai nưa thể giúp trụ một thời gian.
Vì trong sơn động đang diễn một màn kịch lớn, Tống Vãn Trân vội đào những củ khoai nưa , mà vội vàng xuống núi tìm Tôn Xảo Vân.
Sau khi từ xuống, trong lòng Tống Vãn Trân vẫn còn đôi chút kích động, nàng khỏi nhớ quá trình khử độc và chế biến khoai nưa mà từng xem, đến nỗi quên cả chuyện với Tôn Xảo Vân.
"Có va ?"
Tôn Xảo Vân lo lắng hỏi, thấy Tống Vãn Trân leo lên, Tôn Xảo Vân căng thẳng đến mức dám gọi thành tiếng. Nàng nhớ đến dáng vẻ Tống Vãn Trân ngã đến thoi thóp hôm đó, sợ nàng chỉ cần gọi một tiếng là nha đầu chú ý sẽ ngã xuống.
Tống Vãn Trân khỏi toe.
"Không cả, chỉ đói thôi, chúng về nhà nấu cơm !"
"Được, sáng sớm bộ nhiều đường núi như , quả thực là đói , nương sẽ về nấu cơm ngay."
Trên đường trở về, Tống Vãn Trân vẫn chút lơ đãng, chỉ vì chuyện phát hiện khoai nưa, mà còn vì cuộc đối thoại của hai trong sơn động.
Hai kẻ đó những tư thông, mà còn mật mưu g.i.ế.c tên Vương Lại T.ử . Quan trọng là khẩu khí của hai , tuyệt nhiên giống đang đùa.
Ngay cả ở thời hiện đại, ảnh chụp ghi âm, nàng cũng thể chạy báo cảnh sát. Huống hồ đây là cổ đại, nàng chỉ là một nha đầu mà mạo chuyện , e rằng những tin nàng, mà nàng còn hai kẻ đó vu oan ngược .
--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -