Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 499: Xuân Đào chưởng quỹ? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:35:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thu cô cô dường như sớm nghĩ chủ ý, trong mắt lướt qua một nụ hiểm độc.

 

“Khi đó trong yến tiệc nhiều quý nhân như , luôn những kiêng kị thức ăn, nếu những kiêng kị đó ăn thứ nên ăn, xảy vấn đề gì, đương nhiên là của Hương Phún Phún.”

 

Trong mắt Trần Thanh Yên lướt qua một tia lạnh.

 

Mấy năm nay hầu hết các thế gia quý tộc đều từng mua bánh ngọt của Kinh Vị Các nhà họ, đối với khẩu vị và những món kiêng kị của nhiều , Kinh Vị Các nhà họ hầu như đều ghi chép.

 

Vậy thì tiện cho nàng hành sự .

 

Tuy nhiên chuyện vẫn cần bàn bạc kỹ lưỡng, Ninh Nam Vương phủ nơi nàng thể tùy tiện gây chuyện, cho nên nhất là tìm một "con dao" nàng tay.

 

Đến lúc đó xảy chuyện, cũng liên can gì đến nàng.

 

Chỉ là yến tiệc của Ninh Nam Vương phủ, nàng là trắc phi cơ hội tham dự, điều đó khiến nàng thật sự cam lòng.

Mèo con Kute

 

Trắc phi, trắc phi, cái chữ "trắc" thực sự khiến nàng bực bội.

 

Trần Thanh Yên cùng Thu cô cô bàn bạc thêm một hồi, đó mới lộ vẻ đắc ý nghỉ ngơi.

 

Đợi hai rời , bên cửa sổ, một con chim đầu to bụng phệ bay đến bên cạnh chiếc lồng chim treo ở một bên, trong lồng, một chú vẹt nhỏ màu vàng xinh đang líu lo.

 

“Hồng Chủy ca ca, đến ?”

 

Hồng Chủy điểu từ trong lông vũ móc miếng bánh mì giấu kín.

 

“Này, cái cho , ngày khác mang vị khác cho .”

 

Chú vẹt nhỏ màu vàng thấy bánh mì thì mắt sáng rực.

 

“Đa tạ Hồng Chủy ca ca, thật !”

 

“Hì hì, chỉ với thôi, chủ nhân của chuyên loại bánh mì , mỗi ngày đều bánh mì ăn hết.”

 

Hồng Chủy điểu đến kinh thành vài tháng rốt cuộc cũng học giọng kinh thành, hơn nữa tên ăn uống mỡ màng, bụng bự mập ú, lông vũ bóng bẩy, đến cũng khí chất của một "chim già kim cương".

 

Những ngày ngừng khoe khoang khắp nơi, lừa một đống chim non hoa, chỉ tiếc là hầu hết bọn chúng đều nhốt trong lồng, tạm thời vẫn con chim nào vạch trần con chim "tra" .

 

Chú vẹt nhỏ màu vàng lời Hồng Chủy điểu thì càng thêm sùng bái, thật sự sinh chim con cho a!

 

Hồng Chủy điểu cảm giác gì đặc biệt với sự sùng bái của chú vẹt nhỏ màu vàng, lẽ vì nó quá nhiều chim mái, bây giờ nó "tra" đến mức gần như là đương nhiên .

 

“Khụ khụ, hai chủ nhân của ?”

 

Chú vẹt nhỏ màu vàng nghĩ nhiều, Hồng Chủy điểu hỏi điều , nàng liền tuôn một tràng, hề giữ bất cứ điều gì cho Hồng Chủy điểu.

 

Nói xong còn bày vẻ mặt chờ khen ngợi.

 

Nghe những tin tức , Hồng Chủy điểu hài lòng, tiến lên khẽ mổ nhẹ khóe miệng chú vẹt nhỏ màu vàng.

 

Chú vẹt nhỏ màu vàng khép hai cánh phía , cúi thấp đầu, sắp hổ c.h.ế.t .

 

“Hồng Chủy ca ca, thật hư nha! Sao hôn .”

 

Chú vẹt nhỏ màu vàng xong phát hiện Hồng Chủy điểu vẫn động tĩnh gì, khi nàng ngẩng đầu lên nữa, thì phát hiện ngay cả một cọng lông chim cũng còn.

 

Yến tiệc mừng công của Ninh Nam Vương phủ thể chấn động cả kinh thành, hôm nay những đến dự tiệc hầu như giẫm nát ngưỡng cửa của Ninh Nam Vương phủ.

 

Các gia đình lớn nhỏ tiếng tăm trong kinh thành đều đến tham dự, Ninh Nam Vương và Ninh Nam Vương phi cũng chê đông.

 

Bọn họ hận thể bộ trong kinh thành đều thể đến tham dự yến tiệc , để tận mắt xem Lục Hoài Viễn, tiểu thế t.ử của Ninh Nam Vương phủ trông như thế nào.

 

Kể từ khi Lục Hoài Viễn tìm về vương phủ, kinh thành quả thật ít lời đồn, tiểu thế t.ử của Ninh Nam Vương phủ những năm ở bên ngoài chỉ là một tiểu ăn mày, một đứa con như nhận về cũng vô dụng, gánh vác nổi vương phủ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-499-xuan-dao-chuong-quy.html.]

Con cháu nhà quyền quý nào mà chẳng bồi dưỡng từ nhỏ, đứa trẻ lưu lạc bên ngoài mười mấy năm, sớm qua cái tuổi khai sáng nhất.

 

Huống hồ những thứ là từ trong cốt tủy mang , tuy xuất từ bụng Ninh Nam Vương phi, nhưng rốt cuộc từng dạy dỗ một ngày trong vương phủ, ở những nơi chợ búa thể nuôi dưỡng loại đứa trẻ như thế nào chứ.

 

Tóm , bề ngoài đều những lời chúc tụng nịnh nọt, nhưng trong thâm tâm đều chờ xem trò của Ninh Nam Vương phủ.

 

Chính vì những lời đồn đại và chế giễu , Ninh Nam Vương và Ninh Nam Vương phi mới đặc biệt tổ chức yến tiệc quy tông của Lục Hoài Viễn long trọng đến .

 

Bọn họ cho những kẻ lưng thấy bọn họ coi trọng tiểu thế t.ử quy tông đến mức nào, kẻ nào dám coi thường Lục Hoài Viễn chính là đối địch với Ninh Nam Vương phủ của bọn họ.

 

Sáng sớm, cửa Ninh Nam Vương phủ tấp nập xe ngựa, xe ngựa cửa gần như chặn kín cổng lớn, may mắn là con đường cửa Ninh Nam Vương phủ rộng rãi, hạ nhân chuyên trách việc đỗ xe ngựa, mới đến nỗi hỗn loạn.

 

Tống Vãn Trân và Xuân Đào sớm đến Ninh Nam Vương phủ, vương phủ nhiều nhà bếp, lớn nhỏ mấy gian, cho nên Tống Vãn Trân đặc biệt tìm một gian nhà bếp lớn nhỏ, sớm cho mang nguyên liệu đến.

 

Bánh mì sẵn từ , cần chuẩn nhiều, chủ yếu là việc chế biến đồ uống và một món tráng miệng cần tươi.

 

Tống Vãn Trân đặc biệt điều động nhân viên từ mỗi tiệm đến, ngay cả khi mấy tiệm hôm nay đóng cửa bộ cũng yến tiệc của Ninh Nam Vương phủ.

 

Xuân Đào đây từng hầu hạ trong vương phủ, quen thuộc với vương phủ, nàng ở đây, nhiều chuyện thể điều phối.

 

Cho nên việc sắp xếp nhân viên điều động đến việc, đều do Xuân Đào phụ trách.

 

Tống Vãn Trân cần gì, nếu theo đúng quy trình sắp xếp từ , thì nàng quả thật cần gì, bởi vì thứ sắp xếp vô cùng hảo.

 

Chỉ là vài kẻ thật đáng ghét, nàng cũng thể tốn chút tâm tư để chú ý kỹ càng.

 

Tống Vãn Trân đến bên cạnh Xuân Đào, cẩn thận dặn dò vài câu, Xuân Đào lập tức hiểu ý, mắt mở to trong chốc lát.

 

Hai tháng nay nàng quản lý một tiệm, cũng học nhiều thứ từ Tống Vãn Trân, còn là nha đầu nhỏ ngây thơ như nữa, con cũng trở nên khéo léo hơn nhiều.

 

Nhiều chuyện Tống Vãn Trân nhắc đến là nàng lập tức hiểu ngay.

 

“Được, , Đông gia cứ yên tâm giao cho !”

 

Tống Vãn Trân gật đầu ngoài, nàng ngoài xem bao nhiêu khách đến .

 

Xuân Đào đang sắp xếp việc, liền thấy một giọng quen thuộc đáng ghét.

 

“Xuân Đào quả nhiên đến!”

 

Chỉ là giọng dường như hướng về phía nàng mà gọi.

 

Nàng đầu thì thấy Xuân Hạnh về phía một cô gái nhỏ đang việc, vỗ lưng cô gái nhỏ đó một cái.

 

Cô gái nhỏ đó là nhân viên trong tiệm, vỗ mạnh một cái liền đầu , chút nghi hoặc Xuân Hạnh.

 

“Có chuyện gì ?”

 

Xuân Hạnh thấy là nhận nhầm , lập tức ngượng ngùng .

 

“Nhận nhầm , cứ tưởng là Xuân Đào.”

 

Xuân Hạnh Xuân Đào sớm cô nương họ Tống sắp xếp việc trong tiệm, hôm nay Hương Phún Phún phụ trách bánh ngọt trong yến tiệc của vương phủ nhà bọn họ, trong lòng nghĩ Xuân Đào nhất định sẽ đến, cho nên đặc biệt đến châm chọc một phen.

 

Xuân Đào chẳng vẫn khoe khoang việc bên cạnh cô nương họ Tống đến mức nào , kết quả cuối cùng chẳng vẫn thành tiểu hỏa kế trong tiệm .

 

Cả ngày lộ mặt ở bên ngoài, thể oai phong bằng nàng khi ở trong vương phủ việc chứ.

 

Cô gái nhỏ đó thấy tên Xuân Đào lập tức phản ứng .

 

“Muội tìm Xuân Đào chưởng quỹ của tiệm chúng ?”

 

--- Cha đê tiện bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...