Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 482: — Nhân chứng ra mặt ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lữ Đình Hiên ánh mắt đầy khiêu khích, bực bội hơn nửa ngày , lúc nhất định xả cơn tức .

 

Hắn chính là Tống Vân Khởi nuốt cục tức , còn giữa chốn đông xin .

 

Hắn là văn chương ?

 

Vậy thì hãy xem ở kinh thành , quyền thế, cái gì mới gọi là lợi hại thật sự.

 

Khâu sơn trưởng mặt mũi thản nhiên tiến lên, thấy bầu khí căng thẳng liền .

 

là lão phu vẫn hiểu rõ, rốt cuộc nguyên nhân sự việc là gì?”

 

Tống Vân Khởi về phía Khâu sơn trưởng, giả vờ ủy khuất mở lời.

 

“Hôm nay học trò suýt nữa thì đến muộn, đều vì đường gặp hai tên vô ngăn cản đường .”

 

Tống Vân Khởi xong bật lạnh lẽo về phía Lữ Đình Hiên.

 

Lữ Đình Hiên c.ắ.n răng, ánh mắt đe dọa Tống Vân Khởi.

 

“Tống Vân Khởi, ngươi nghĩ kỹ , vu oan con của quan viên là trọng tội đó, một khi phán tội, ngươi những danh tiếng tan tành mà còn tù.”

 

Lữ Thái phó thấy con trai đột nhiên , trong lòng dấy lên một tia nghi ngờ.

 

Hắn sẽ thật sự chuyện gì chứ? Nếu thì tiểu t.ử hà tất dây dưa dứt như .

 

Hắn Lữ Đình Hiên một cách ngờ vực, nhưng khi đối diện với Lữ Đình Hiên thấy một tia kinh hoảng trong mắt .

 

Lữ Thái phó lập tức trong lòng thắt , nảy sinh dự cảm lành.

 

Tên tiểu t.ử thúi lẽ nào lén lút chuyện gì nữa ?

 

Thân thể Tống Vân Khởi thẳng hơn bao giờ hết, hôm nay như ngày thường.

 

Nếu vạch trần bộ mặt của Lữ Đình Hiên mặt Lữ Thái phó, thì chính là đắc tội Lữ Thái phó.

 

Nhìn cách đối nhân xử thế của nhà họ Lữ thể thấy, Lữ Thái phó lòng cũng rộng lượng lắm.

 

Hắn về phía Khâu sơn trưởng, Khâu sơn trưởng gật đầu khẳng định, như thể với hãy mạnh dạn , đừng sợ.

 

Đối mặt với sự khiêu khích hết đến khác của Lữ Đình Hiên, Tống Vân Khởi cũng thể nhịn nữa, nhẫn nhịn thêm chút nào.

 

Hắn hít sâu một về phía Lữ Đình Hiên.

 

“Lữ công tử, nếu ngươi lương tâm hổ thẹn, hà tất căng thẳng đến thế.”

 

Lữ Đình Hiên lạnh.

 

“Bổn công t.ử gì mà căng thẳng, dù vu oan con của quan viên cũng bổn công tử, kết tội cũng sẽ là bổn công tử.”

 

Dù thế nào Lữ Đình Hiên cũng tin, Tống Vân Khởi thật sự dám gọi hai tên vô đến đối chất mặt , huống hồ, hai tên vô cũng dám nhận mặt .

 

Tống Vân Khởi gật đầu.

 

“Lữ công t.ử lương tâm hổ thẹn là .”

 

Tống Vân Khởi xong hét lớn về phía cửa.

 

“Xin mời Hàn Thế t.ử đưa nhân chứng lên đây!”

 

Mọi đều lộ vẻ kinh ngạc về phía cửa, chỉ thấy một đàn ông đầu bướu và một phụ nhân lôi .

 

Hai kẻ đó mặt mày căng thẳng, đều nhăn nhó một vẻ khổ sở.

 

Hàn Tranh phía mấy , vẻ mặt như đang xem kịch .

 

Thấy Hàn Tranh, Lữ Đình Hiên lập tức biến sắc, trở nên căng thẳng.

 

“Hàn… Hàn Thế tử, ngươi tới đây?”

 

Chuyện nếu liên lụy đến Hàn Tranh thì chút khó giải quyết , Lữ Đình Hiên chỉ mong Hàn Tranh ngẫu nhiên ở đây mà thôi.

 

Hàn Tranh hiền lành vô hại.

 

“Hôm nay gặp hai tên vô chặn xe ngựa của giữa phố cho qua, hỏi kỹ mới hai kẻ dùng tiền mua chuộc nên mới chuyện vô như .

 

bây giờ bổn thế t.ử cũng là của Đại Lý Tự, thấy chuyện như thể quản.”

Mèo con Kute

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-482-nhan-chung-ra-mat.html.]

Lữ Đình Hiên nuốt nước bọt một cách kinh hãi, thầm hận Hàn Tranh lắm chuyện.

 

Hắn tự nhủ Tống Vân Khởi dễ dàng thoát hai tên vô đó, còn dùng tiền mua chuộc chúng để chặn đường.

 

Lữ Đình Hiên c.ắ.n răng, nắm chặt nắm đ.ấ.m c.ắ.n răng tiến đến gần Tống Vân Khởi, hận thể một quyền bịt miệng Tống Vân Khởi.

 

mặt nhiều như đành kìm nén cơn giận, tiếp tục tiến lên.

 

“Vân Khởi , hãy suy nghĩ kỹ càng hãy , đừng quên phận và ngươi khác biệt một trời một vực, cánh tay thể vặn qua bắp đùi.”

 

Lữ Đình Hiên c.ắ.n răng, giọng cực thấp, bằng âm thanh chỉ hai thể thấy.

 

Tâm trạng hôm nay cứ chập chờn hết đợt đến đợt khác, thật sự giày vò đến đau đầu chóng mặt.

 

Sớm đắc tội với Khâu Đại Nho, còn động ý nghĩ đó nữa.

 

Chỉ tiếc sự việc , hối hận cũng kịp nữa, kế sách hiện giờ là dù thế nào cũng thể để Tống Vân Khởi khơi chuyện hôm nay.

 

Thật sự xui xẻo!

 

Tống Vân Khởi lùi một bước, hành lễ với Lữ Đình Hiên.

 

“Cánh tay lẽ vặn qua bắp đùi, nhưng thiện ác cuối cùng cũng sẽ báo!”

 

Lữ Đình Hiên tức đến bật lạnh, nghiến răng ken két, vươn cổ, thở phào một .

 

Hay lắm, Tống Vân Khởi, ngươi đừng hối hận!

 

Lữ Đình Hiên hận đến cực điểm, hôm nay nhất định gán cho Tống Vân Khởi một tội danh vu cáo.

 

Tuy Lữ Đình Hiên sợ Tống Vân Khởi chuyện buổi sáng, nhưng trong lòng cảm thấy, bản lĩnh đó để khiến hai tên vô lên tiếng nhận mặt – một Thái phó chi tử.

 

Mọi đưa mắt , dường như đều đoán Lữ Đình Hiên tai Tống Vân Khởi.

 

Răng Lữ Thái phó nghiến còn lớn hơn cả Lữ Đình Hiên, ngờ Tống Vân Khởi cố chấp đến .

 

Hai tên vô của Hàn Tranh lôi đến, sợ hãi quỳ sụp mặt Tống Vân Khởi xin tha mạng.

 

“Công tử, công t.ử tha cho chúng , chúng sẽ dám nữa!”

 

Tống Vân Khởi về phía hai kẻ đó.

 

“Chỉ cần hai ngươi sáng sớm hôm nay vì chặn xe ngựa của để tống tiền, tự nhiên sẽ là giảm nhẹ tội cho .”

 

Lúc hai kẻ đó vì căng thẳng nên căn bản nhận Lữ Đình Hiên, tìm bọn chúng ngày hôm qua.

 

Hôm qua Lữ Đình Hiên tìm bọn chúng khi trời tối, bọn chúng chỉ nhớ là trang phục thư sinh, cũng thanh tú, nhưng tướng mạo mơ hồ.

 

Đối phương giá năm mươi lượng bạc, bọn chúng còn quên cả tướng mạo của , nào còn để ý đến chuyện khác.

 

Lữ Đình Hiên c.h.ế.t dí chằm chằm hai kẻ đất, chỉ chờ bọn chúng , liền sẽ báo danh tính của , uy h.i.ế.p một phen.

 

Hắn tin hai kẻ đó còn dám c.ắ.n ngược .

 

Lữ Đình Hiên những năm ít chuyện uy hiếp, hăm dọa khiến khác sợ hãi lùi bước, nên tuy chút sợ hãi, nhưng tận sâu trong cốt cách vẫn mang theo vài phần cảm giác ở địa vị cao coi thường tất cả.

 

Chỉ bằng mấy tiện dân mà cũng dám c.ắ.n ngược ư.

 

Hai kẻ đang quỳ đất kể một nữa chuyện hôm qua cố ý tìm bọn chúng để giở trò vô , tống tiền và cản đường khác.

 

Mọi xôn xao bàn tán, nhao nhao về phía Lữ Đình Hiên.

 

Lữ Đình Hiên c.ắ.n răng, vẫn giữ vẻ mặt trấn tĩnh.

 

“Cố ý sai chặn Tống Vân Khởi là để ngăn cơ hội gặp Khâu Đại Nho ư?”

 

“Phải đó, với tài hoa của Tống khả năng Khâu Đại Nho chọn đồ , kẻ chắc chắn vì thế mà sinh lòng đố kỵ nên mới cố ý tìm hai tên vô chặn đường cho đến thư viện đúng giờ.”

 

Nghe thấy tiếng bàn tán, và ánh mắt khác lạ của bọn họ, thần sắc Lữ Đình Hiên càng thêm khó coi.

 

Lữ Thái phó lúc cũng rõ nguyên nhân sự việc, rằng sự xuất hiện của hai kẻ tuyệt đối thoát khỏi liên quan đến con trai.

 

Hắn tức giận trừng mắt Lữ Đình Hiên một cái, giận tự ý hành động, nhưng cũng thể nhanh chóng dọn dẹp hậu quả cho con trai.

 

“Hàn Tranh, thư viện là nơi trang nghiêm, chuyện gì thì ngoài !”

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm —

 

 

 

Loading...