Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 481: Bị nhắm vào ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc Lã Thái phó mới vội vàng về phía chỗ của Lã Đình Hiên, thấy tờ giấy bàn của ngoài vệt mực lớn , mà một chữ cũng .

 

“Ngươi... ngươi cái quái gì , một chữ cũng ?”

 

Trên mặt Lã Đình Hiên đầy vẻ kinh hoàng, sốt ruột, . Hắn Lã Thái phó, thực sự giải thích thế nào với phụ .

 

Lã Thái phó mặt mày nóng ran, hận thể tát Lã Đình Hiên một cái, hôm đó còn ngon ngọt rằng nhất định giúp con trai lấy lòng Khâu đại nho.

 

Giờ đây dày mặt đặc biệt đến tìm Khâu đại nho tiến cử , mà chuyện nông nỗi .

 

Hai cha con họ quả thật trở thành trò của cả học viện hôm nay.

 

Lã Thái phó lúc còn , lát nữa ông mới cảm nhận thế nào là tuyệt vọng, thế nào là thật sự trở thành một trò .

 

“Phụ , hài nhi... hài nhi ngờ Khâu đại nho là y.”

 

Mèo con Kute

Đôi mắt Lã Đình Hiên đỏ hoe, sắp đến nơi, thật sự đối mặt với Khâu đại nho như thế nào.

 

Lã Thái phó nhíu mày.

 

“Ngươi sớm gặp Khâu đại nho ư?”

 

Lã Đình Hiên gật đầu, cuối cùng nhịn sự thật.

 

“Tại hội thơ Mẫu Đơn của Mộ lão, Khâu đại nho bình phẩm bài văn của hài nhi, lúc đó... lúc đó hài nhi y chính là Khâu đại nho, cho nên...”

 

Cho nên cái gì, dù Lã Đình Hiên , Lã Thái phó cũng hiểu rõ chuyện gì sẽ xảy tiếp theo.

 

Đứa con của ông tuổi trẻ khí thịnh vô cùng kiêu ngạo, khác nửa lời .

 

E rằng tại hội thơ Mẫu Đơn đắc tội với Khâu đại nho , mà xem còn là đắc tội bình thường.

 

Lã Thái phó tức đến nghiến răng, nắm chặt nắm đấm.

 

Nếu ở bên ngoài, ông nhất định sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t cái tên khốn !

 

“Cho dù là như , tại ngươi cứ chần chừ động bút, khoan hãy chuyện hôm đó, ngươi cứ chuyện hôm nay .”

 

Lã Đình Hiên sụp xuống ghế, mắt đầy mệt mỏi, cũng vô cùng hối hận.

 

“Con... con thấy Khâu đại nho, trong lòng con liền hối hận vô cùng, căn bản còn tâm trí để y giảng gì.”

 

Lã Thái phó cảm thấy hụt .

 

“Ngươi! Ai!”

 

Bên Khâu sơn trưởng xem xong tất cả các bài văn, còn cố ý về phía Lã Thái phó.

 

Lã Thái phó nào còn mặt mũi đối diện, chỉ hổ sang chỗ khác.

 

Khâu sơn trưởng , quả nhiên vẫn là bài văn của đồ y là xuất sắc nhất, thật sự y tự thổi phồng.

 

Khâu sơn trưởng chọn vài bài văn đưa cho mấy vị phu t.ử để họ thưởng thức.

 

Các phu t.ử cũng đều nghi ngờ gì mà cho rằng bài văn của Tống Vân Khởi là nhất.

 

“Thái phó đại nhân, ông cũng xem thử vài bài văn .”

 

Lã Thái phó gượng nhận lấy, lơ đãng xem xét.

 

Những bài văn quả thật đều tệ, nhưng thể , nổi bật nhất vẫn là bài văn của Tống Vân Khởi.

 

Nhìn những con chữ đó, Lã Thái phó chỉ thể âm thầm ghen tị.

 

Nếu ông cố tình sai sự thật, sẽ chuốc lấy kết cục chê giống như Mộ lão.

 

Lã Thái phó miễn cưỡng vẫn riêng lấy bài văn của Tống Vân Khởi.

 

“Tài năng của vị công t.ử quả thật xuất chúng, bài văn câu chữ tinh luyện, bám sát đề bài, nội dung uyên bác, từ ngữ phong phú, hổ là một tác phẩm xuất sắc!”

 

Khâu sơn trưởng gật đầu.

 

“Bài văn quả thật ý lão phu.”

 

Khâu sơn trưởng xong Lã Thái phó liếc Lã Đình Hiên đang tại chỗ, lập tức khiến Lã Thái phó cảm thấy mặt nóng ran.

 

“Thật sự là do bản quan dạy con vô phương, mới khiến đứa con bất tài kiêu ngạo, ngông cuồng vô lễ chọc giận Khâu đại nho, bản quan xin con trai tạ với Khâu đại nho.”

 

Khâu sơn trưởng lắc đầu.

 

“Chuyện qua , nhắc tới nữa cũng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-481-bi-nham-vao.html.]

Lã Thái phó gượng gật đầu.

 

Thế nhưng thấy Lã Đình Hiên phía đột nhiên gào lên.

 

“Tống Vân Khởi, ngươi tự đến muộn thì liên quan gì đến bản công tử, ngươi bớt vu oan bản công t.ử .”

 

Lã Đình Hiên vẻ mặt nôn nóng, trong mắt mang theo vẻ hoảng sợ.

 

Hắn ngờ rằng đôi con vô ngăn Tống Vân Khởi đành, còn để Tống Vân Khởi nghi ngờ .

 

Tống Vân Khởi cong môi lạnh một tiếng.

 

“Lã Đình Hiên dám dám chịu, ngươi thật sự khiến xem thường.”

 

Lã Thái phó từ lâu bất mãn với Tống Vân Khởi, nay y những lời trong lòng lập tức dâng lên một tia tức giận.

 

Ông xoay , ánh mắt bất thiện về phía Tống Vân Khởi.

 

Ngồi ở vị trí cao nhiều năm, đối với những cấp, ông tự nhiên phát uy quyền quan chức, khí thế phi phàm.

 

“Vị học t.ử , ngươi thể vô lễ như , Lã Đình Hiên đắc tội gì với ngươi, khiến ngươi những lời vô lễ đến thế.”

 

Ông cố ý ở mặt Khâu sơn trưởng bôi nhọ Tống Vân Khởi, để y mất mặt Khâu sơn trưởng.

 

Nếu con trai đạt ý nguyện, thì y cũng đừng hòng.

 

Nếu là bình thường đối mặt với khí thế của Lã Thái phó lẽ sớm sợ hãi đến mất hồn mất vía.

 

Tống Vân Khởi lưng thẳng tắp Lã Thái phó, trong mắt vẻ kinh hoàng, mà ngược là phẫn nộ.

 

Sự phẫn nộ của y chỉ vì Lã Đình Hiên vẫn luôn cố tình khó dễ, khiêu khích y, mà còn vì những chuyện Lã gia với Hương Phù Phù đây.

 

Tống Vân Khởi tiên chắp tay hành lễ với Lã Thái phó.

 

“Thái phó đại nhân, học sinh cho rằng những lời học sinh gì là vô lễ, quân dùng đãi sĩ mà đãi , ắt dùng quốc sĩ mà báo đáp, nếu quân đối với vô lễ, thể dùng lễ đối đãi?”

 

Lã Thái phó nheo mắt , thật ngờ Tống Vân Khởi cả gan đến thế, dám đương mặt bao nhiêu mà cãi ông.

 

Thật to gan!

 

Chẳng lẽ y nghĩ rằng hôm nay y Khâu đại nho khen ngợi, thể bái Khâu đại nho thầy, tương lai tiền đồ sẽ lo lắng ?

 

Thật là ngây thơ!

 

“Ồ? Vậy ngươi thử xem, rốt cuộc là chuyện gì mà khiến ngươi thái độ như khi chuyện với bạn cùng lớp?”

 

Lữ Đình Hiên cạnh Lữ Thái phó, khóe mắt lộ vài phần đắc ý, phụ chống lưng, cái tiểu t.ử vô quyền vô thế còn thể bày trò gì nữa.

 

nghĩ đến chuyện hôm nay liên quan đến thì chứ?

 

Hắn căn bản thể đưa chứng cứ, chứng cứ chính là vu oan!

 

Còn đôi con vô , nếu phận của phụ , tuyệt đối dám nhận mặt .

 

Tống Vân Khởi đối với căn bản là hết cách!

 

“Tống Vân Khởi, nếu giờ ngươi xin bổn công tử, thì sự vô lễ của ngươi, bổn công t.ử thể so đo cùng ngươi.”

 

Tống Vân Khởi thấy sự vô sỉ của Lữ Đình Hiên, nhịn bật lạnh lẽo.

 

“Lữ công tử, đáng lẽ xin hôm nay e là ngươi mới đúng.”

 

Lữ Thái phó tiến lên một bước, liếc Tống Vân Khởi.

 

“Học t.ử ngông cuồng ghê gớm, chẳng lẽ ngươi nghĩ Khâu Đại Nho sẽ thu ngươi đồ , liền coi ai gì, vu oan đồng môn, trời cao đất rộng ?”

 

Lữ Thái phó xong về phía Khâu sơn trưởng.

 

“Khâu Đại Nho, xem phẩm hạnh của đứa trẻ đáng lo, thích hợp nhận đồ .”

 

Mấy vị phu t.ử thấy , vội vàng tiến lên khuyên nhủ Tống Vân Khởi.

 

“Vân Khởi, mau xin Thái phó đại nhân và Lữ công t.ử .”

 

“Phải đó, khi xin , Thái phó đại nhân lượng tình ngươi trẻ tuổi khí thịnh, chắc chắn sẽ chấp nhặt ngươi .”

 

Các phu t.ử nào mà nhận Lữ Thái phó trong lòng đang khó chịu, cố ý gây khó dễ cho Tống Vân Khởi.

 

Quân t.ử cũng học cách thức thời, lúc cần tranh thắng nhất thời bằng lời .

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm —

 

 

 

Loading...