Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 471: - Dưa của Tam Hoàng tử phủ là ăn không hết sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự tình quả thật là đuối lý, dù cũng ngờ chuyện sẽ thành thế .
“Quốc Công đại nhân đừng giận, chuyện bản Hoàng t.ử quả thật . Nếu sớm như , bản Hoàng t.ử tuyệt đối sẽ đích đến mai.”
Tam Hoàng t.ử tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng thể nổi giận với Hàn Quốc Công.
Chuyện cũng quá trùng hợp , quả thực là kỳ quái, hai kẻ đó gây chuyện sớm, gây chuyện muộn, cứ đúng lúc xảy chuyện.
Hàn Quốc Công vẫn lạnh mặt, một lão già quan trường nhiều năm, tự một loại khí thế giận mà uy, bây giờ thực sự nổi giận, khí thế đó càng thêm đáng sợ.
“Lão thần cũng mong rằng Tam Hoàng t.ử quả thật chuyện .”
Hắn xong hừ lạnh một tiếng, phất phất tay áo, qua loa hành lễ với Tam Hoàng tử.
“Trong phủ còn việc, vi thần xin cáo lui .”
Nói xong, đợi Tam Hoàng t.ử đồng ý, liền xoay tức giận rời .
Đợi đến khi khỏi cửa quán , Hàn Quốc Công mới nhịn mà nở nụ rạng rỡ.
Hôm nay khi ngoài, thằng nhóc Hàn Tranh thần thần bí bí với , hôm nay sẽ cho xem một màn kịch .
Không ngờ là một màn kịch đến thế, quả thật đặc sắc!
Cũng thằng nhóc thế nào, đúng là to gan!
dù nữa, Tam Hoàng t.ử hẳn là dám nhắc chuyện mai nữa chứ?
Không, e rằng Tam Hoàng t.ử cả đời cũng mai cho ai nữa .
Trong quán , Tam Hoàng t.ử và Mã đại nhân vẫn nguyên tại chỗ, lâu hồi hồn.
Tam Hoàng t.ử thì tức giận, Mã đại nhân thì sợ hãi.
“Mặt mũi của bản Hoàng t.ử đều các ngươi, nhà họ Mã, cho mất hết !”
Mã đại nhân chút phục.
“Điện hạ, chuyện tuyệt đối liên quan đến tiểu nữ, chắc chắn là tên nhóc nhà họ Trần thèm tài mạo của con gái , nên mới cố ý trêu ghẹo giữa phố, hủy hoại danh tiếng của nó.
Điện hạ, ngài chủ cho con gái đó!”
Tam Hoàng t.ử trợn mắt Mã đại nhân một cái.
“Ngươi bảo bản Hoàng t.ử chủ cho con gái ngươi , ngươi xem bên ngoài bao nhiêu đang xem trò vui , cần đến ngày mai, chuyện của Mã Trinh Nhi và Trần Thanh Tùng sẽ ầm ĩ đến mức ai ai cũng .
Ngươi nghĩ xem ngoài Trần Thanh Tùng , con gái ngươi còn thể gả cho ai?
Bản Hoàng t.ử g.i.ế.c Trần Thanh Tùng, để con gái ngươi cả đời c.h.ế.t già trong nhà ?”
Mã đại nhân cứng đờ mặt tại chỗ, chuyện đến nước , e rằng cũng chỉ thể như .
Con gái của gả nhà họ Trần, nhà ai còn dám cưới!
nghĩ đến gia thế nhà họ Trần kém xa so với Quốc Công phủ, Mã đại nhân liền thấy một trận khó chịu trong lòng.
Hắn hận thể đ.â.m c.h.ế.t Trần Thanh Tùng, nhưng thể xé rách mặt với nhà họ Trần, e rằng cuối cùng tiểu khuê nữ thật sự gả nhà họ Trần.
Chỉ mới qua một ngày, chuyện của Mã Trinh Nhi và Trần Thanh Tùng đồn thổi càng thêm quá đáng.
Ngày hôm đó đồn rằng hai lén lút tư tình trong xe ngựa, Trần Thanh Tùng vì thể lực đủ nên Mã Trinh Nhi tức giận đá văng khỏi xe.
Qua một đêm, chuyện đồn thành hai vì tìm kiếm kích thích, chuyện ô uế giữa phố, y phục xốc xếch.
Không kẻ cố ý thổi gió thêm lửa , Tam Hoàng t.ử và Mã đại nhân cố gắng hết sức để dập tắt những lời đồn , nhưng lời đồn vẫn cứ lan truyền ngày càng quá đáng.
Buổi sáng, các khách lầu hai, đều là chuyện của Mã gia và Trần gia, xen lẫn còn vài câu chuyện về Hàn gia.
“Các ngươi ? Hôm qua Tam Hoàng t.ử đích mai cho Mã gia và Hàn gia, kết quả đang cùng Hàn Quốc Công khen ngợi Mã Tam tiểu thư , thì lầu liền xảy chuyện.”
Mọi đều nghi hoặc kẻ đang chuyện .
“Chuyện còn liên quan đến Hàn Quốc Công phủ ?”
Bị hỏi như , kẻ chuyện liền phấn chấn tinh thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-471-dua-cua-tam-hoang-tu-phu-la-an-khong-het-sao.html.]
“Ai da, Tam Hoàng t.ử đang khen ngợi Mã tiểu thư, kết quả lầu Mã tiểu thư liền tư tình với Trần công t.ử , ngươi sắc mặt của Tam Hoàng t.ử khó coi đến mức nào , quả thực là đang tự vả mặt .”
“Ha ha ha, còn chuyện , nếu là , cũng còn mặt mũi nào mà đối diện với Quốc Công gia.
Một đôi giày rách, bọn họ cũng dám đưa đến Quốc Công phủ, chuyện cũng quá mức ức h.i.ế.p khác .”
“ , nếu thì Quốc Công gia trở mặt ngay tại chỗ, phất tay áo rời .”
“Chuyện quả thật là Tam Hoàng t.ử và Mã gia việc gì!”
Kẻ tiết lộ chuyện quanh một lượt, mặt đầy vẻ thần bí, nheo mắt rướn về phía .
“Còn một chuyện các ngươi nhỉ?”
Những bàn đều rướn đầu về phía , ngay cả vài ở bàn bên cạnh cũng chen tới.
Dưa miễn phí kích thích thế ai mà chẳng ăn.
“Còn chuyện gì nữa?”
“Hôm qua vị trắc phi của Tam Hoàng t.ử gọi Tống lão bản đến phủ , chuyện Tống lão bản e rằng dám ngoài, nhưng lão t.ử thực sự nhịn , thật sự từng thấy kẻ nào vô lý đến thế.”
Một câu của kẻ đó khiến đều khơi gợi sự tò mò đến tột độ, cái gì mà gọi là từng thấy kẻ nào vô lý đến thế.
Tiểu di t.ử và tiểu cữu t.ử của Tam Hoàng t.ử đều tư tình với , còn chuyện gì thể gây chấn động hơn chuyện nữa.
Dưa của Tam Hoàng t.ử phủ là ăn hết ?
“Rốt cuộc là chuyện gì, ngươi mau ? Chuyện gì mà còn kéo cả Tống lão bản nữa.”
Hôm qua vị Trần trắc phi của Tam Hoàng t.ử phủ gọi Tống lão bản đến phủ, uy h.i.ế.p dụ dỗ buộc Tống lão bản đóng cửa tiệm Thơm Ngát.
Sau đó giao bí phương bánh ngọt cho Kinh Vị Các, còn sẽ chống lưng cho Tống lão bản, nếu thì sẽ khiến Tống lão bản thể ăn ở kinh thành nữa.
“Chà!”
“Đây ỷ thế h.i.ế.p , công khai cướp đoạt ư?”
Mọi phát một trận kinh hô, mặt lộ vẻ khinh bỉ.
“Hừ, nàng một nữ nhân nào cái gan , nếu kẻ chống lưng cho nàng ......”
“Này, lời ngàn vạn đừng lung tung, kẻo họa từ miệng mà .”
Mọi nhao nhao gật đầu theo, miệng , nhưng trong lòng rõ ràng rằng Trần trắc phi sở dĩ gan lớn đến thế, đương nhiên là do Tam Hoàng t.ử chống lưng cho nàng .
Cho nên chuyện chắc chắn là chủ ý của Tam Hoàng tử.
Chỉ là chuyện , Tam Hoàng t.ử thật sự , bộ đều do Trần trắc phi một tay sắp đặt.
Trần Thanh Yên thật sự hề coi trọng Tống Vãn Trân, chỉ nghĩ nàng là một cô nương nhỏ bé từ nơi khác đến, thế cô lực yếu, nơi nương tựa, chỉ cần dùng chút thủ đoạn là thể thu phục .
Ai ngờ một chuyện đơn giản đến thế, cuối cùng thành cái kết quả .
Không giống với khí náo nhiệt của bách tính bên ngoài đang bàn tán chuyện.
Hôm nay, Tam Hoàng t.ử phủ, mỗi đều lòng hoang mang, sắc mặt Tam Hoàng t.ử từ sáng sớm đen sầm đáng sợ.
Chưa kịp dùng bữa sáng, nhà họ Mã dẫn theo con gái chạy đến Tam Hoàng t.ử phủ, đòi nhà họ Trần cho một lời giải thích.
Chân của Trần Thanh Tùng cũng thật sự nhà họ Mã đ.á.n.h gãy , từ sáng sớm nhà họ Trần dùng cáng khiêng, khiêng đến Tam Hoàng t.ử phủ.
Hai nhà bắt đầu cãi vã ầm ĩ trong Tam Hoàng t.ử phủ, suýt chút nữa thì động thủ đ.á.n.h .
Mã gia Trần gia cho một lời giải thích, Trần gia còn thể cho lời giải thích gì nữa, vì xảy chuyện như , kết quả nhất đương nhiên là để Trần Thanh Tùng cưới Mã Trinh Nhi.
Mã gia cũng dù ầm ĩ đến mấy thì cuối cùng e rằng cũng chỉ thể là kết quả , thế nhưng Mã Trinh Nhi thật sự gả cho Trần Thanh Tùng.
Trần Thanh Tùng dáng dấp bình thường thì chớ, còn thích lui tới những nơi lầu xanh kỹ viện, loại nam nhân thể xứng đôi với chứ.
Mã Trinh Nhi cũng đồng ý mối hôn sự .
Mèo con Kute
--- Tra phụ ruồng bỏ thê tử? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -