Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 465: Nàng ta sẽ không để Trần Thanh Yên toại nguyện ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Vãn Trân vẫn còn đôi chút căng thẳng mở lời, hai tay cẩn thận đan ngực:

 

"Vâng, là Trần Trắc Phi sai đến tìm dân nữ, bảo dân nữ hôm nay đến gặp nàng ."

 

Tam Hoàng T.ử Phi Mã Vân Nhi khẽ nheo mắt. Nàng đương nhiên tiệm Hương Phấn Phấn hiện tại nổi tiếng đến mức nào, cũng Kinh Vị Các là của hồi môn của Trần Trắc Phi.

 

Nữ nhân đó giỏi ăn. Cũng chính vì , một Chính Phi như nàng một Trắc Phi như ả chèn ép khắp nơi.

 

, mấy ngày nay Kinh Vị Các chỉ buôn bán ế ẩm, mà còn xuất hiện lời đồn bánh ngọt bày bán đều mọc mốc.

 

Không chỉ việc buôn bán xuống dốc phanh, mà thanh danh cũng ảnh hưởng nghiêm trọng.

 

Cái tiện nhân Trần Thanh Yên gọi chủ tiệm Hương Phấn Phấn Diện Bao Phường đến thì còn chuyện gì .

 

Hừ! Chẳng qua là uy h.i.ế.p dụ dỗ đóng cửa tiệm, đừng hòng tranh giành ăn với ả chứ gì.

 

Nghĩ đến đây, Mã Vân Nhi sang Tống Vãn Trân.

 

"Ngẩng đầu lên. Trần Trắc Phi tìm ngươi là chuyện gì ?"

 

Tống Vãn Trân lắc đầu.

 

Tam Hoàng T.ử Phi bật .

 

"Ha ha, ngươi nghĩ kỹ xem, ả sẽ gì ngươi? Ngươi và ả là đối thủ thương trường, Kinh Vị Các chính là sản nghiệp của ả. Ngươi đoạt lấy việc ăn của ả, ngươi xem ả sẽ gì?"

 

Tống Vãn Trân lộ vẻ mặt càng thêm hoảng hốt. Nàng tuy linh hồn trưởng thành, nhưng bên ngoài cũng chỉ là một cô nương nhỏ tuổi, chỉ cần thoáng chút hoảng sợ liền khiến đành lòng.

 

"Sao như ? Vậy Trần Trắc Phi thể nào....."

 

Tam Hoàng T.ử Phi thực sự chút lo lắng, một cô nương nhỏ tuổi như nếu tiện nhân Trần Thanh Yên uy h.i.ế.p một chút chẳng sẽ sợ hãi mà thỏa hiệp ?

 

thì, Trần Thanh Yên mà thuận lợi thì nàng sẽ thuận lợi, nên nàng sẽ để Trần Thanh Yên đạt ý nguyện.

 

"Ngươi cần lo lắng, Bổn Phi ở đây, nhất định sẽ chủ cho ngươi. Đến lúc đó, bất kể ả gì ngươi cũng cần để ý, kiên quyết đồng ý."

 

Tống Vãn Trân do dự.

 

" mà...... nếu dân nữ đồng ý, Trần Trắc Phi liệu cho dân nữ rời ?"

 

Chiếc quạt tròn trong tay Tam Hoàng T.ử Phi khẽ phe phẩy hai cái, lộ nụ thản nhiên chẳng bận tâm.

 

"Ngươi cần sợ hãi, chẳng Bổn Phi ở đây ? Thời gian cũng sắp đến , Bổn Phi sẽ chống lưng cho ngươi."

 

Tống Vãn Trân , mặt liền lộ vài phần vẻ mừng rỡ đầy hy vọng.

 

"Đa tạ Tam Hoàng T.ử Phi. Ngài chỉ xinh mà còn là bụng, Bồ Tát nhất định sẽ phù hộ ngài."

 

Bên , Trần Trắc Phi vẫn đang hớn hở chờ đợi cá c.ắ.n câu.

 

"Trà nước cho nha đầu chuẩn xong cả ?"

 

Thu Cô Cô nở nụ lạnh. Bởi vì hôm đó khi bà đưa lời nhắn, Tống Vãn Trân thái độ quá lạnh nhạt với , nên trong lòng Thu Cô Cô vô cùng bất mãn với Tống Vãn Trân.

 

Đợi đến khi chuyện hôm nay thành, xem ả còn dám kiêu căng nữa .

 

"Chuẩn xong . Trắc Phi yên tâm, d.ư.ợ.c tính của t.h.u.ố.c đó mãnh liệt lắm, chỉ cần uống một ngụm là đảm bảo thành sự."

 

Trần Trắc Phi gật đầu, cảm thấy việc chuẩn thỏa, nhưng trong lòng vẫn lờ mờ chút hoảng loạn, nàng cũng là vì .

 

Chẳng qua chỉ là một nha đầu nhỏ bé quyền thế, gì mà căng thẳng.

 

Chỉ cần để Thanh Tùng xử lý nha đầu , khiến nàng trở thành của Trần gia, thì thứ của nàng đều thuộc về Trần gia.

 

"Một nữ t.ử thương nhân nhỏ bé, ả thể cho thiếu gia nhà chúng , đó cũng là phúc khí của ả."

 

Lời của Thu Cô Cô dứt, Trần Trắc Phi hừ khẽ một tiếng .

 

" , ả thể cho Thanh Tùng, quả thật là cơ duyên trời cho của ả."

 

"Đã giờ nào ? Sao Thanh Tùng và nha đầu vẫn thấy ai đến?"

 

"Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt , Bổn Trắc Phi định sẵn giờ mà ả dám đến muộn như , đến giờ vẫn tới, thật đúng là coi Bổn Trắc Phi gì."

 

Lời nàng dứt, chợt nha ở cửa bẩm báo:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-465-nang-ta-se-khong-de-tran-thanh-yen-toai-nguyen.html.]

"Trắc Phi nương nương, Tống lão bản đến , nhưng đang Tam Hoàng T.ử Phi chặn ở cổng lớn, hiện tại đang chuyện ở đó ạ."

 

Trần Trắc Phi đột ngột dậy, mặt hiện lên một tia giận dữ.

 

"Mã Vân Nhi ở đó?"

 

"Hình như là gia đinh bẩm báo nhầm , vốn là tìm ngài, nhưng bẩm báo sang phía Tam Hoàng T.ử Phi mất ."

 

Trần Trắc Phi tức đến suýt chút nữa hất đổ tách bàn. Nàng nghi ngờ tất cả hạ nhân trong phủ đều Mã Vân Nhi mua chuộc.

 

Bởi bọn họ mới bẩm báo với Mã Vân Nhi.

 

Nàng dám trì hoãn thêm, vội vàng dẫn bước ngoài, tuyệt đối thể để Mã Vân Nhi lỡ chính sự của .

 

Tống Vãn Trân đang định kết thúc cuộc trò chuyện với Tam Hoàng T.ử Phi, thì Trần Trắc Phi hùng hổ bước tới.

 

Nhìn cái dáng vẻ đó, chẳng khác nào mấy kẻ hắc đạo cướp .

 

Đối mặt với khí thế của Trần Trắc Phi, Mã Vân Nhi hề sợ hãi chút nào.

 

Thậm chí còn lộ vẻ đắc ý.

 

"Ôi chao, đến cũng nhanh thật đấy nhỉ. Vị khách của , tỷ tỷ thực sự cũng chút yêu thích. Mấy món bánh mì thơm lừng , tỷ tỷ ăn thế nào cũng đủ."

 

Trần Trắc Phi sắc mặt cứng đờ, ngay mặt chủ của Kinh Vị Các khen bánh mì của Hương Phấn Phấn Diện Bao Phường ngon.

 

Sắc mặt ả mới là lạ.

 

Trần Trắc Phi tình nguyện hành một lễ.

 

"Nếu tỷ tỷ đây là khách của , xin tỷ tỷ hãy nhường lối để dẫn khách viện."

 

Mã Vân Nhi sảng khoái gật đầu, tiện thể còn lùi sang một bên.

 

Vẫn là nụ thong dong tự tại, nhưng cái cảm giác áp lực ẩn chứa trong sự thong dong khiến cảm nhận rõ ràng.

 

Quả hổ là nữ chủ nhân của trạch viện , Trần Trắc Phi kiêu ngạo đến mấy thì mặt nàng cũng chỉ đành cúp đuôi mà việc.

 

Tống Vãn Trân khẽ thở một , màn "tỷ tỷ " chẳng khác nào xem kịch cung đấu.

 

Đây còn hậu cung của Hoàng thượng, nếu là hậu cung thì còn náo nhiệt đến mức nào nữa!

 

Mặc dù Mã Vân Nhi chủ động nhường đường, sắc mặt Trần Trắc Phi vẫn , bởi vì nàng cảm thấy mất mặt Tống Vãn Trân.

 

Mèo con Kute

Một nữ t.ử thương nhân nhỏ bé, nào từng gặp qua đại nhân vật nào, mời đến Tam Hoàng T.ử Phủ, trong lòng còn kích động đến mức nào đây.

 

Vốn dĩ ả phô trương thanh thế mặt Tống Vãn Trân, nhưng mặt Tống Vãn Trân mà hành lễ với Mã Vân Nhi, một tiếng "tỷ tỷ" hai tiếng "tỷ tỷ" gọi.

 

Bị Mã Vân Nhi cho một trận như , ả phô trương thêm thì uy tín cũng giảm nhiều.

 

"Đi thôi!"

 

Giọng Trần Trắc Phi chút lạnh lùng, dẫn Tống Vãn Trân về phía viện của .

 

Mặc dù trong lòng nàng cảm thấy Tống Vãn Trân dám giở trò gì, nhưng vẫn nhịn mà sinh vài phần nghi ngờ.

 

"Ngươi với gia đinh là gặp Tam Hoàng T.ử Phi ?"

 

Tống Vãn Trân trưng vẻ mặt vô tội.

 

"Ngài chẳng là Trắc Phi ? Dân nữ gặp Tam Hoàng T.ử Trắc Phi."

 

Trần Trắc Phi nghẹn lời, nàng phát chán cái chữ "trắc" đến c.h.ế.t . Cứ chờ đấy, sớm muộn gì nàng cũng sẽ trở thành Tam Hoàng T.ử Phi, đá văng cái chữ .

 

Tâm trạng của Trần Trắc Phi hôm nay tiêu tan, nàng chỉ cảm thấy nha đầu mắt thật ngốc nghếch, một chút cũng sắc mặt khác, chuyện cũng uyển chuyển.

 

Lễ nghi cũng kém cỏi, quả nhiên là kẻ nhà quê từng thấy việc đời.

 

Chẳng trách Lữ phu nhân chịu thiệt thòi lớn như vì ả.

 

Không nha đầu thông minh đến nhường nào, mà là nha đầu chỉ là một kẻ bốc đồng.

 

Lại khéo hôm đó Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi cũng mặt, nên Lữ phu nhân mới chịu thiệt thòi lớn.

 

--- Cha ruột vứt bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm khát -

 

 

 

Loading...