Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 463: Mộ lão cưỡi hổ khó xuống ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của Mộ lão khiến đồng loạt ngạc nhiên ông, chỉ là một bài văn thôi, Mộ lão hà tất kích động như .

 

Người thanh niên nãy tranh luận cho Tống Vân Khởi, bất chấp sự ngạc nhiên trong lòng, trực tiếp đưa tay đón lấy. Hắn chính là ngưỡng mộ vị Tống , càng ngưỡng mộ bài văn của y. Dù Mộ lão cuối cùng chọn Tống , cũng vẫn cho rằng bài văn của Tống nhất. Một bài văn như nên che giấu, nên để cùng thưởng thức và học hỏi.

 

“Nào, cùng xem , nãy bừa , bài văn của Tống trội hơn bài của Lữ công t.ử .”

 

Bị hô một tiếng như , ai còn chú ý đến hành vi phần kỳ lạ của Mộ lão nữa, tất cả đều vây xem bài văn của Tống Vân Khởi.

 

Mộ lão sự việc thể đổi, đành bất lực xuống, nặng nề hừ một tiếng.

 

Bài văn của Tống Vân Khởi nhanh chóng nhiều truyền tay , tiếng khen ngợi cũng từ từ vang lên.

 

“Bài văn của Tống công t.ử thật sự tồi!”

 

, thấy quả thật là hơn bài của Lữ công t.ử một chút.”

 

“Đâu chỉ là hơn một chút, là hơn hẳn một đoạn chứ!”

 

“Mộ lão xem bài văn của y , cuối cùng chọn Lữ công tử?”

 

Lời của dứt, lập tức nháy mắt hiệu cho im miệng. Lúc ai mà hiểu hành động nãy của Mộ lão là vì .

 

Người chuyện khi nhắc nhở cũng lập tức hiểu chuyện. Dù bài văn của Tống công t.ử hơn, nhưng phận của Lữ công t.ử ở đó. Chẳng sớm lời đồn rằng Mộ lão thu môn sinh cũng xem phận .

 

Sắc mặt Mộ lão khó coi đến cực điểm, ông đó nhất thời giải quyết chuyện thế nào.

 

Thế nhưng, vài trấn tĩnh như Mộ lão, khi những kẻ ca ngợi văn chương của Tống Vân Khởi, cả Lữ Đình Hiên như bạo phát.

 

"Các ngươi câm miệng hết cho , các ngươi thưởng thức ? Mộ lão đều văn chương của xuất sắc nhất, những thứ các ngươi thậm chí tư cách Mộ lão đến, lấy gan mà dám bình phẩm văn chương của bản công tử?"

 

Lời của Lữ Đình Hiên dứt, sắc mặt đều trở nên ngượng nghịu, đây là công t.ử nhà Thái phó, bọn họ quả thực dám tùy tiện chọc .

 

Chỉ là văn chương dở hiển nhiên mắt, Lữ Đình Hiên dọa dẫm vài câu là sẽ im miệng.

 

Tiếng xì xào bàn tán vẫn ngừng.

 

Lữ Đình Hiên về phía Khâu Sơn trưởng, vẻ mặt đầy tức giận.

 

"Ngươi là lão già từ tới , đây nơi để ngươi càn."

 

Khâu Sơn trưởng vuốt vuốt chòm râu, khẽ liếc Lữ Đình Hiên một cái.

 

"Lữ Thừa Lâm quả thực dạy một con trai ."

 

Lữ Đình Hiên trợn tròn mắt, lão già mấy nổi bật đang mặt.

 

"Ngươi dám gọi thẳng húy danh của phụ , ngươi thật to gan."

 

"Cha ngươi đến, lão phu cũng dám gọi thẳng."

 

Lữ Đình Hiên nghiến răng tiến lên, hận thể động thủ với Khâu Sơn trưởng.

 

Tống Vân Khởi lo lắng sẽ thực sự hại Khâu Sơn trưởng, vội vàng bước lên chắn mặt.

 

"Lữ Đình Hiên, ngươi gì, vị lão giả chỉ là truyền văn chương của cho khác mà thôi, lẽ nào ngươi thấy văn chương của ngươi bằng nên mới chột ?"

 

"Ngươi!"

 

Lữ Đình Hiên ngừng thở luồng khí giận dữ từ lỗ mũi, trừng mắt chằm chằm Tống Vân Khởi, đột nhiên phát một tiếng lạnh.

 

"Bản công t.ử sẽ sợ ngươi ? Văn chương của là do Mộ lão đích chọn trúng, những lời bọn họ ích lợi gì, cuối cùng chẳng vẫn theo ý của Mộ lão ?"

 

Vấn đề cuối cùng ném về phía Mộ lão.

 

Giờ đây, ông càng bất mãn với thanh niên Lữ Đình Hiên .

 

Ai bảo cứ cố tỏ nổi trội, dấy lên cảm xúc của . Nếu ông tiếp tục văn chương của Lữ Đình Hiên , thì lời đồn ông chọn môn sinh chỉ xem trọng gia thế sẽ thành sự thật.

 

Nếu ông đổi lời văn chương của Tống Vân Khởi xuất sắc hơn, chẳng chứng minh quả thực mắt kém ?

 

Hiện tại ông thế nào, thế nào cũng đều sai.

 

Tất cả là do cái tên Khâu Tư Minh chuyên gây chuyện , mỗi gặp đều chuyện gì lành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-463-mo-lao-cuoi-ho-kho-xuong.html.]

 

Thấy Mộ lão thực sự do dự, Lữ Đình Hiên chút căng thẳng về phía ông.

 

"Ông sẽ thực sự vứt bỏ mà chọn Tống Vân Khởi chứ? Như thì sẽ trở thành một trò lớn, còn thể lăn lộn ở kinh thành?"

 

Lữ Đình Hiên chút căng thẳng Mộ lão.

 

"Mộ lão!"

 

Mộ lão đầu , nhớ đến Lữ Thái phó. Nếu ngay từ đầu ông chọn tên tiểu t.ử thì cũng chẳng gì.

 

nếu bây giờ đổi ý, cho Lữ gia mất mặt, quả thực sẽ khó ăn Lữ Thái phó.

 

Mộ lão âm thầm nghiến răng.

 

"Lão phu từng xem trọng tài hoa, và càng xem trọng nhân phẩm. Còn về việc chọn ai môn sinh của Mộ gia, đó là chuyện của lão phu. Một khi lão phu quyết định, chư vị cần thêm nữa."

 

Lữ Đình Hiên thầm thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu Tống Vân Khởi đang chắn mắt .

 

"Ngươi thấy ? Mộ lão , chỉ xem tài hoa, còn xem nhân phẩm nữa đấy."

 

Lữ Đình Hiên cố ý nhấn mạnh hai chữ "nhân phẩm".

 

Lời của Mộ lão ý tứ rõ ràng, văn chương của Tống Vân Khởi thể , nhưng nhân phẩm thì .

 

Sắc mặt Tống Vân Khởi cứng , về phía Mộ lão, khiến Mộ lão chút chột mặt .

 

Người thanh niên , ông sẽ bồi thường cho y ở các khía cạnh khác.

 

"Mộ lão, thứ học sinh ngu , xin Mộ lão minh thị, nhân phẩm của học sinh vấn đề ở chỗ nào?"

 

Lời như thể hủy hoại tiền đồ của một kẻ sĩ, ngờ đường đường là Mộ lão vì tư d.ụ.c cá nhân mà bôi nhọ y như .

 

Sắc mặt Mộ lão cứng đờ, đến mặt Tống Vân Khởi, thấp giọng mở lời.

 

"Chuyện hôm nay quả thực khiến ngươi chịu ủy khuất, lão phu sẽ bồi thường cho ngươi ở các khía cạnh khác."

 

Lời y chấp nhận chuyện nhân phẩm , chuyện như thể chấp nhận.

 

Mèo con Kute

"Thứ học sinh thể theo sự sắp đặt của Mộ lão, kính xin Mộ lão chứng minh cho học sinh."

 

Sắc mặt Mộ lão khó coi đến cực điểm, thanh niên tính cách cố chấp như , ông đích đảm bảo sẽ bồi thường cho y ở các khía cạnh khác, nếu là một thanh niên bình thường thì sớm ngoan ngoãn đồng ý .

 

"Ngươi trái lời lão phu thì sẽ hậu quả gì ?"

 

Mộ lão , khi ông câu thì Khâu Sơn trưởng lưng ông.

 

"Ôi chao, lão đầu Mộ lão thật là oai phong quá , trái lời ngươi thì hậu quả là gì, lão phu cũng một chút."

 

Mộ lão giật một cái, sợ hãi đến mức lập tức ôm lấy ngực, đầu trừng mắt Khâu Sơn trưởng.

 

"Ngươi bậy bạ gì đó, căn bản lời ."

 

Khâu Sơn trưởng đầy vẻ khinh bỉ.

 

"Lão phu đều thấy , ngươi còn chối cãi."

 

Y về phía Tống Vân Khởi.

 

"Người thanh niên, ngươi xem lão đầu Mộ lão gì với ngươi?"

 

Sắc mặt Mộ lão trở nên tái nhợt, ngừng nháy mắt hiệu cho Tống Vân Khởi, hy vọng y đừng .

 

Thế nhưng Tống Vân Khởi thể lời ông , y đương nhiên lời sư phụ của .

 

Huống hồ, y cảm thấy hành động của Mộ lão thực sự chút đáng khinh.

 

"Mộ lão quả thật là để học sinh chấp nhặt những lời , ông sẽ bồi thường cho học sinh ở các khía cạnh khác, nhưng học sinh từ chối."

 

Lời thốt , đều phát một tiếng kinh hô.

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...