Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 453: Tam Hoàng Tử Trắc Phi Mời Nàng Làm Khách? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Vãn Trân lười biếng thèm Lữ Đình Hiên thêm nào nữa, nàng gật đầu chào phu tử, khẽ liếc các học t.ử đang , đó thanh nhã rời .

 

Phu t.ử bóng lưng Tống Vãn Trân, vuốt vuốt chòm râu, trong lòng nghĩ Tống Vân Khởi dạy dỗ thật , dám lơ là nữa.

 

Một đám học t.ử đều trợn mắt há mồm.

 

“Các ngươi thấy ánh mắt của Tống cô nương lúc nãy ? Khí chất như lan, thanh nhã như sen!”

 

“Ta nghĩ ngày mai sẽ thăm Vân Khởi .”

 

“Ta cũng !”

 

“Ta cũng !”

 

Cho đến khi thấy sắc mặt âm trầm đen kịt của Lữ Đình Hiên, mới từng một điều mà im miệng.

 

Tống Vãn Trân về đến nhà, liền thấy giàn hoa t.ử đằng, tiếng Tống Vân Khởi và Khâu Sơn Trưởng đang thảo luận học vấn.

 

Nàng vốn dĩ quấy rầy, định thẳng nhà, nhưng thấy tiếng Khâu Sơn Trưởng gọi .

 

Tống Vãn Trân vội vàng tới, chỉ thấy Khâu Sơn Trưởng hai mắt sáng rực nàng, ánh mắt như đang hỏi kết quả.

 

Tống Vãn Trân bật , lão hồ ly thật sự thể qua mắt .

 

“Có đồ nhi của trút giận trở về ?”

 

Khâu Sơn Trưởng lơ đễnh mở miệng, nào mà tính tình nha đầu , một chút thiệt thòi cũng chịu .

 

Khâu Sơn Trưởng lúc đầu từng nghĩ đến việc thu Tống Vân Khởi đồ , chỉ đơn giản chỉ điểm cho tên nhóc một chút.

 

Không ngờ tên nhóc mấy phần thiên phú như , tiếc tài, kết quả là tình nguyện mà vẫn chủ động thu đồ .

 

Tống Vãn Trân trưng vẻ mặt quả nhiên giấu , kể chuyện hôm nay xin nghỉ cho Tống Vân Khởi một .

 

Vốn dĩ nghĩ Khâu Sơn Trưởng sẽ còn khen ngợi nàng một phen, kết quả Khâu Sơn Trưởng bĩu môi, vẻ mặt như thể ‘chỉ thôi ’.

 

“Tên nhóc đó suýt chút nữa hủy hoại tiền đồ của đồ nhi , ngươi cứ mà bỏ qua cho ư?

 

Vết thương mà sâu thêm chút nữa, đồ nhi liền còn hy vọng khoa cử, ngươi chỉ uy h.i.ế.p vài câu xem như xong ư?”

 

Tống Vãn Trân “......”

 

Người còn thế nào nữa, chẳng lẽ mặt thầy giáo mà đ.á.n.h học trò của ư, còn định đ.á.n.h cho học trò một lỗ m.á.u đầu nữa .

 

“Vậy lão nhân gia thế nào?”

 

Khâu Sơn Trưởng vuốt vuốt chòm râu dê hoa râm của , thản nhiên thốt mấy chữ.

 

“G.i.ế.c bằng tru tâm!”

 

Tống Vãn Trân “......”

 

Đây mới là lòng hiểm ác thực sự đây! Lão già sắp gây chuyện !

 

Hai ngày đó, Tống Vãn Trân vẫn luôn bận rộn chuyện trong cửa hàng, nhưng về việc lão già rốt cuộc sẽ tru tâm kẻ khác thế nào thì nàng vẫn khá mong đợi.

 

Công việc kinh doanh trong cửa hàng quả thật phát đạt, nàng hiện giờ bàn bạc với Tô Niệm chuẩn mở chi nhánh.

 

Hai ngày nay, hai tranh thủ thời gian dạo khắp bốn thành Đông Tây Nam Bắc ở kinh thành, đại khái hiểu rõ tình hình cư trú của bốn thành.

 

Cùng với tình hình lượng khách các cửa hàng của từng thương gia trong bốn thành.

 

Vị trí của các cửa hàng mới, bọn họ còn đặt gần , tiện lợi cho việc áp dụng phương pháp bán hàng kết hợp.

 

Đợi đến khi các cửa hàng kinh doanh ở kinh thành một thời gian dài, nhận sự tín nhiệm của bách tính kinh thành, Tống Vãn Trân liền dự định đẩy mạnh chế độ hội viên.

 

Chế độ hội viên thực hiện ở huyện Thanh Viễn và trấn Bảo Thiên, nhưng ở kinh thành nàng trực tiếp bắt đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-453-tam-hoang-tu-trac-phi-moi-nang-lam-khach.html.]

Mèo con Kute

Chủ yếu là vì bách tính kinh thành từng đến thứ , nếu mạo hiểm tiến hành, sẽ khiến khách hàng nảy sinh tâm lý kháng cự, ngược lợi cho việc kinh doanh.

 

Thuở ban đầu khi thực hiện chế độ hội viên ở cửa hàng đầu tiên, nàng bày quầy hàng lâu, khách hàng đều vô cùng tin tưởng Hương Phun Phun.

 

Mà ở kinh thành, một khi chế độ hội viên thực hiện thành công, những thể tăng sự gắn bó của khách hàng, nâng cao mức tiêu thụ, còn thể trong thời gian ngắn tăng dòng tiền mặt trong tay, đẩy nhanh việc khai trương các chi nhánh khác.

 

Mà việc hai cửa hàng kết hợp bán hàng nhiều lợi ích, ví dụ như khi hội viên nạp tiền, thể chọn nạp bao nhiêu sẽ tặng bánh mì, cũng thể chọn tặng son môi hoặc quý phụ cao.

 

Nếu khách mua mỹ phẩm, thể trực tiếp đến tiệm bên cạnh tự chọn lựa, trong quá trình chọn lựa ưng thêm nhiều món khác. Phàm là nữ nhân, khi chọn mỹ phẩm ắt sẽ càng chọn càng nhiều.

 

Cứ thế chọn tới chọn lui, tiệm phấn son thêm những đơn hàng mới.

 

Tương tự như , tiệm phấn son cũng sẽ thực hiện chế độ hội viên, dùng cùng một mánh khóe để tăng thêm đơn hàng cho đối phương.

 

Hai đang ở tầng hai bàn bạc về vị trí tiệm mới, bỗng một tiểu điếm viên vội vã chạy lên.

 

"Đông gia, một vị khách ở tầng gặp riêng ạ."

 

Tống Vãn Trân ngạc nhiên, những nàng quen ở kinh thành, về cơ bản đều đến tiệm, các điếm viên cũng gặp mặt gần hết.

 

Nàng dậy từ cầu thang tầng hai, nghiêng ghé đầu xuống tầng một, liền thấy một phụ nữ trung niên tầm ba mươi tuổi, hình thanh mảnh, tướng mạo tinh , toát lên vẻ lanh lợi tháo vát.

 

Xem bộ dáng đó thì giống một quản sự ma ma cô cô cận bên cạnh chủ mẫu của gia đình quyền quý.

 

Tống Vãn Trân mang theo nghi hoặc xuống lầu, nàng chắc chắn từng gặp phụ nữ , hơn nữa lộ rõ mục đích, khi thấy nàng thì vẻ mặt cung kính, nhưng sự khinh thường trong đáy mắt vẫn lộ rõ ngoài.

 

Tống Vãn Trân cong môi nở nụ nhạt, thời buổi , hầu cho gia đình quyền quý cũng dám khinh thường khác đến thế ?

 

Xem gia đình hề đơn giản!

 

"Tống chủ tiệm!"

 

Người phụ nữ khẽ hành lễ, mặt tươi .

 

"Xin hỏi vị khách tìm việc gì?"

 

Người phụ nữ cúi đầu, khóe miệng nhếch lên.

 

"Ta là quản sự cô cô bên cạnh Tam hoàng t.ử trắc phi, thể gọi là Thu cô cô. Hôm nay đến đây là để chuyển lời của trắc phi nương nương đến Tống chủ tiệm, trắc phi nương nương mời ba ngày đến phủ Tam hoàng t.ử khách."

 

Nói đến Tam hoàng t.ử trắc phi, mặt phụ nữ rõ ràng lộ vẻ tự hào.

 

Tống Vãn Trân thầm hừ một tiếng trong lòng, Thái t.ử phi nàng còn từng gặp, một Tam hoàng tử... một quản sự cô cô bên cạnh trắc phi, cũng dám ở mặt nàng vẻ bề .

 

Tống Vãn Trân nhạt mang theo vài phần nghi hoặc, mắt là của Tam hoàng t.ử phủ mà cảm xúc kích động, nhiệt tình sáp gần.

 

"Tam hoàng t.ử trắc phi mời khách?"

 

Thấy Tống Vãn Trân thần sắc trấn định, vẻ kích động thất thố, mặt Thu cô cô lộ vài phần ngạc nhiên.

 

Một tiểu nha đầu bình thường nếu Tam hoàng t.ử trắc phi mời, sẽ kích động đến nhường nào, nàng ngược tỏ khá bình tĩnh.

 

Vẻ ngạc nhiên mặt Thu ma ma nhanh chóng biến mất, sự khinh thường trong mắt cũng giảm vài phần.

 

"Trắc phi nương nương Tống chủ tiệm khéo léo thông minh, cho dù là bánh mì phấn son đều độc đáo của riêng , quý nhân yêu tài, nên vô cùng gặp Tống chủ tiệm một ."

 

Tống Vãn Trân khẽ nhướng mày, nếu nàng nhớ lầm, của Tam hoàng t.ử trắc phi hình như là Trần phó tướng , bọn họ hình như còn chút hiềm khích nhỏ.

 

Kỳ thực khi nàng đến kinh thành, Hàn Tranh từng nhắc đến chuyện với nàng, Trần phó tướng tranh công với bọn họ chính là của Tam hoàng t.ử trắc phi.

 

Tam hoàng t.ử trắc phi đây là gọi nàng đến để trút giận giúp của ?

 

Chẳng lẽ thực sự là do ngưỡng mộ nàng, gọi nàng đến phủ để khen ngợi một phen? Nàng cảm thấy điều đó mấy khả thi.

 

như thế ắt tỷ tỷ như thế, thứ lành gì, tỷ tỷ thì sẽ thế nào đây?

 

---

 

 

 

Loading...