Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 451: Ta đến thay gia huynh Tống Vân Khởi xin nghỉ phép! ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Vân Khởi vốn kinh động Tống Vãn Trân và Tôn Xảo Vân, nhưng nào ngờ nha đầu Xuân Đào chân cẳng quá nhanh nhẹn, gọi cũng kịp.

 

Tiểu Đậu T.ử là thư đồng Tống Vãn Trân tìm cho đại ca nàng, là con của một nhân viên trong tiệm. Gia đình nhân viên đó cảnh khó khăn, nhưng bình thường việc nghiêm túc, nên nàng liền cho con thư đồng cho đại ca.

 

Đứa nhỏ hiểu chuyện, tay chân cũng nhanh nhẹn tháo vát. Y Đông gia là vì chiếu cố gia đình y nên mới cho y thư đồng cho Đại công tử, trong lòng y cũng vô cùng cảm kích.

 

Y chỉ nhận bạc, mà còn thể cùng Đại công t.ử sách, cơ hội học chữ, trong lòng y vui mừng đến nhường nào.

 

Tống Vãn Trân yên tâm, chảy nhiều m.á.u như , thể nghiêm trọng chứ.

 

“Xuân Đào, ngươi mau mời đại phu.”

 

Xuân Đào một tiếng vội vàng cửa, Tôn Xảo Vân xót xa đỡ Tống Vân Khởi về phòng.

 

Tống Vãn Trân Tiểu Đậu Tử, chỉ chớp mắt một cái, Tiểu Đậu T.ử liền hối cúi đầu xuống.

 

“Xin Đông gia, là Tiểu Đậu T.ử chăm sóc cho công tử.”

 

Tống Vãn Trân trách y chuyện . Nàng lý, nếu Tống Vân Khởi thật sự tự ngã, nàng thể trách Tiểu Đậu T.ử .

 

“Tiểu Đậu Tử, ngươi cho , vết thương trán công t.ử rốt cuộc là do ?”

 

Tiểu Đậu T.ử cúi đầu dám Tống Vãn Trân.

 

Thật là khó khăn quá, công t.ử cho y với Đông gia và phu nhân y thương thế nào, nhưng Đông gia cứ hỏi.

 

Y phản bội công tử, nhưng cũng lừa dối Đông gia!

 

Thấy dáng vẻ rối rắm của Tiểu Đậu Tử, Tống Vãn Trân liền chuyện đơn giản.

 

Đại ca gần đây Khâu Sơn trưởng chỉ dạy, ở phương diện học vấn tiến bộ lớn, thậm chí trong kinh thành đều bắt đầu truyền tụng văn chương của đại ca.

 

Cây cao đón gió, tất kẻ đố kỵ. Luôn những cảm thấy phận của họ thấp kém, chỉ xứng sống trong bùn lầy.

 

Nhất là các thư viện ở kinh thành, bên trong đa phần đều là con em quan , từ nhỏ quen gấm vóc lụa là, tự cho cao quý hơn , khinh thường những ngoại tỉnh như bọn họ, cho rằng phận của họ thấp hèn.

 

Nhất là còn những ngoại tỉnh phận thấp kém vượt qua, bọn họ càng chấp nhận.

 

Chuyện nhà họ Lã chẳng là một ví dụ !

 

Nàng nào đắc tội gì với Lã Thiên Thiên, nhưng Lã Thiên Thiên cứ nhất quyết đẩy nàng chỗ c.h.ế.t.

 

Hàn Tranh đối với nàng quan trọng đến thế ? Chưa chắc!

 

Lòng đố kỵ đôi khi thật sự đáng sợ, mà thừa nhận sự ưu tú của khác cũng thật sự khó!

 

“Ngươi còn cho , chẳng lẽ đợi đến đối phương ức h.i.ế.p các ngươi ?”

 

Tiểu Đậu T.ử khó xử ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe.

 

“Đông gia, cho , ngàn vạn đừng với công t.ử là do đấy nhé.”

 

Tống Vãn Trân gật đầu, chút dở dở , đại ca dùng đầu ngón chân cũng nghĩ là ai , lời y là dư thừa.

 

Tống Vãn Trân vẫn đảm bảo sẽ cho đại ca.

 

“Là Lã Đình Hiên, con trai Lã Thái phó đó. Hắn ở trong thư viện thường xuyên công t.ử lưng.

 

Hôm nay cùng công t.ử mới khỏi thư viện, liền dẫn theo mấy học sinh thư viện ngang qua công tử, cố ý ngáng chân công t.ử ngã.

 

Bọn họ rõ ràng là cố ý, nhưng cứ khăng khăng cẩn thận.

 

Ta thấy công t.ử thương nặng, liền vội vàng đưa công t.ử trở về.”

 

Tiểu Đậu T.ử xong mắt đỏ hoe, lúc đó y thật sự dọa sợ, những đó quả thực là quá xa.

 

Những công t.ử nhà giàu chẳng từ nhỏ đủ thi thư ư, cha nương sách đều phi phàm, đều là minh sự lý.

 

Thế nhưng minh sự lý tại ức h.i.ế.p khác, tại xa đến thế!

 

Vậy thì sách vở của họ đều hết ?

 

“Lữ Đình Hiên?”

 

Ánh mắt Tống Vãn Trân lạnh vài phần, gần đây chỉ lo chuyện ăn, quả thực quên mất tiểu t.ử .

 

Ta nhớ hôm khai trương cửa tiệm, từng khiêu khích đại ca .

 

Có thù thì nên báo oán sớm, là của , trì hoãn lâu như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-451-ta-den-thay-gia-huynh-tong-van-khoi-xin-nghi-phep.html.]

Kể từ Lữ phu nhân Lữ Thái phó đưa về, ngày hôm Lữ Thái phó truyền tin tức bỏ vợ.

 

Nghe khi Lữ phu nhân bỏ, bà trở về nhà đẻ.

 

Nào ngờ nhà đẻ cũng nhận, bà đành thuê một tiểu viện bên ngoài.

 

Còn Lữ Thiên Thiên thì kể từ ngày đó trở cũng từng xuất hiện, Hàn Lưu Vân nàng hai tháng nay từng thấy bóng dáng Lữ Thiên Thiên, e là vẫn luôn trốn trong phủ ngoài.

 

Theo tính tình của Lữ Thiên Thiên và Lữ phu nhân, tin họ chịu một vố đau như mà bỏ qua.

 

Hiện giờ họ dám gì cửa tiệm của , nhưng bên đại ca thì khó !

 

Nói chuyện với Tiểu Đậu T.ử xong, đại phu cũng Xuân Đào mời tới.

 

Tống Vãn Trân dẫn đại phu cùng xem vết thương cho đại ca.

 

Vết thương trán đại ca hề nhẹ, đơn giản như , khi đại phu tới vẫn còn rỉ máu.

 

Vừa y phục Tống Vân Khởi mặc, lão đại phu liền Tống Vân Khởi là học trò của thư viện.

 

“Công tử, mấy ngày vết thương tuyệt đối đừng dính nước, dù việc học nặng nề, nhưng vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi thêm hai ngày hãy tới thư viện.”

 

Tống Vân Khởi khách khí lời cảm tạ.

 

“Vâng, đa tạ đại phu, sẽ chú ý nhiều hơn.”

 

Mèo con Kute

Chỉ còn đầy một năm nữa là tới kỳ thi tiếp theo, thể lơ là, việc đến thư viện là thể.

 

Đợi tiễn đại phu , Tống Vãn Trân liền mở lời.

 

“Đại ca hai ngày đừng đến thư viện nữa, ở nhà nghỉ ngơi cho hai ngày .”

 

Tống Vân Khởi vội vàng xua tay.

 

“Chút vết thương cần gì nghỉ ngơi, đại phu quá cẩn thận , chỉ cần mấy ngày dính nước là .”

 

Tống Vãn Trân đang bàn bạc với đại ca, cho đại ca tới thư viện chỉ vì lo lắng cho vết thương của .

 

“Đại ca, cứ lời , Khâu sơn trưởng hai ngày cũng trở về, thể nhân cơ hội tìm ông để thỉnh giáo.”

 

Chương kết thúc, mời bấm trang tiếp theo để tiếp!

 

Vừa Khâu sơn trưởng hai ngày sẽ ở nhà, Tống Vân Khởi lập tức tỉnh táo hẳn.

 

“Thật quá, ngày mai sẽ bảo Tiểu Đậu T.ử tới thư viện giúp xin nghỉ.”

 

Tống Vãn Trân bước lên hai bước, ghé sát gần kiểm tra kỹ chỗ Tống Vân Khởi băng bó, thấy quả nhiên còn vết m.á.u nào thấm nữa mới yên tâm phần nào.

 

“Chuyện xin nghỉ, đại ca cần lo, cứ nghỉ ngơi cho !”

 

Sáng sớm hôm , Tống Vãn Trân liền tới thư viện của Tống Vân Khởi.

 

Trong phòng hơn mười học trò đang , phu t.ử đang điểm danh, khi điểm đến tên Tống Vân Khởi thì thấy ai đáp lời.

 

Ông điểm hai nữa thấy vẫn ai đáp, ngẩng đầu về phía chỗ thường ngày của Tống Vân Khởi, phát hiện Tống Vân Khởi hôm nay đến.

 

“Tống Vân Khởi ?”

 

Mọi đều lắc đầu, chỉ vài xì xào to nhỏ, đầy ác ý.

 

Lữ Đình Hiên hừ lạnh một tiếng.

 

“Phu tử, Tống Vân Khởi đến mà báo một tiếng, xem quy củ thư viện gì, cũng coi ngài gì ạ.”

 

Hai khác cũng phụ họa theo.

 

thế, thấy Tống Vân Khởi sách vở đều bụng ch.ó !”

 

thế, sĩ nhân thể đến muộn, đến muộn là thất tín.”

 

Sắc mặt phu t.ử cũng dễ coi, ông hiện giờ coi trọng Tống Vân Khởi, tự nhiên hy vọng phạm loại .

 

“Không ai trong các ngươi Tống Vân Khởi đến ?”

 

Các học trò đều lắc đầu, hôm qua họ quả thực thấy Lữ Đình Hiên bắt nạt Tống Vân Khởi, nhưng ai dám đắc tội với Lữ Đình Hiên.

 

“Phu tử, xin phiền, đến đây là để xin nghỉ cho ca ca là Tống Vân Khởi!”

 

--- Cha đê tiện bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm khát -

 

 

 

Loading...